Ma Giới Đích Nữ Tế - Chàng Rể Ma Giới

Dịch giả: Gon
Biên Dịch: Tà Phiêu

Thời gian ngày lại ngày trôi qua, lại đến buổi chiều, so sánh với lúc bình thường thì hôm nay người xem tại cạnh kỹ trường gần như là tăng gấp đôi. Loại trường hợp này đã rất lâu rồi không có xuất hiện .
Số lượng người xem cùng không khí trên khán đài kích thích hai giác ma trung giai sơ đoạn đang so đấu, chiến đấu càng lúc cang kịch liệt, nhưng mà đại đa số người ngồi đây cũng không muốn xem trận thi đấu của hai người này mà muốn xem trận tiếp theo cũng chính là trận đấu cuối cùng của ngày hôm nay. Đôi bên so đấu chính là viêm ma Lôi Tạp cùng với kẻ thần bí số sáu mươi tư.
Viêm ma Lôi Tạp, đại ác ma trung giai mạnh nhất trong cạnh kỹ trường, thân kinh bách chiến, trước mắt đã thắng 72 trận, hoàn toàn xứng đáng với danh hiệu trung giai chi vương, nghe nói khoảng cách với cao giai chỉ có một bước ngắn, ba tháng này không ai dám khiêu chiến với hắn.
Tuy rằng số sáu mươi tư không có danh tiếng gì nhưng mà kinh lịch vô cùng thần kỳ, trước mắt hắn chỉ trải qua hai trận chiến mà thôi. Trận chiến thứ nhất đối thủ của hắn là huyết thủ Lãnh Khắc, từng bị Lãng Khắc ép vô lực hoàn thủ, nhưng sau khi Lãng Khắc sử dụng thiên phú cuồng bạo lại nghịch chuyển chiến cục, lưu loát giết chết Lãng Khắc. Trận thứ hai, hắn đấu với tấn lang Jess thì hắn phá mấy sát chiêu của Jess, cuối cùng đánh bại Jess, cuối cùng bởi vì một nguyên nhân nào đó mà hắn cũng không có giết chết Jess. Trận thứ ba, số sáu mươi tư gặp trung giai chi vương Lôi Tạp.
Ba trận chiến của số sáu mươi tư lần lượt là trung giai sơ đoạn, trung đoạn, cao đoạn, mỗi trận chiến thì mức độ lại tăng lên, nhân tiện coi thử trận chiến thứ ba này hắn có sáng tạo ra kỳ tích hay không?
Theo tin tức mà nhân sĩ để lộ ra, số sáu mươi tư là thủ lĩnh của tổ chức “Áo Choàng hội “ mới quật khởi ở quảng trường Đông Nam tên gọi là Gulie. Ước chừng nửa tháng trước thì Gulie đã giao dịch với Tịch Nhĩ Ngõa nhưng lại bị Tịch Nhĩ Ngõa mưu tính hòng sát hại tính mệnh, cuối cùng là Tịch Nhĩ Ngõa đã bị Gulie cùng Jess hai người này càn quét cổ đài, đánh chết Tịch Nhĩ Ngõa cùng trung giai ác ma cao đoạn Cách Lao. Cổ đài cũng trở thành tổng bộ mới của Áo Choàng hội, mấy ngày gần đây đã có không ít ma tộc gia nhập vào Áo Choáng hội, thanh thế của Áo Choàng hội cũng lớn dần.
Chiến tích này đã làm cho nhiều người quan tâm đến số sáu mươi tư Guile, tỉ lệ đặt cược giữa hai người không chênh nhau cho lắm.
Araujo Alex vẫn ngồi ở trên đài khách quý, ngoại trừ dịch ma Tề Đốn ra thì chỗ này nhiều hơn hai người so với ngày xưa, một người là quan trị an Alan, một người khác là hảo hữu của Araujo Alex, cũng là một trong ba thanh lưỡi hái trong tay Joseph, Royce.
Araujo Alex cùng Royce trò chuyện vui vẻ, không chút để ý đến Alan ngồi bên, Alan nói xen vài câu, thấy hai người hoàn toàn không để mình vào mắt thì tự nhiên cảm giác được mất mặt nhưng ngắn cũng hiểu được chính mình ngồi được trên khách quý đài, khác với hai vị cao giai đại ác ma, là bởi vì thân phận người kế thừa Carol gia tộc của hắn, chứ không phải nhờ vào thực lực.
Alan cũng không tiếp tục mở miệng nói chuyện, thỉnh thoảng hắn chỉ nở ra một nụ cười tàn nhẫn.
Ở trong phòng chuẩn bị tại cảnh kỹ trường, Trần Duệ vẫn là mặc một bộ áo choàng, đầu mang mặt nạ, lẳng lặng nghe âm thanh náo nhiệt ở bên ngoài, so với lần đầu tiên đến cạnh kỹ trường thi đấu thì lần này hắn tương đối bình tĩnh. Đây không chỉ có là thực lực tiến bộ cũng là một loại biến hóa tâm cảnh.
Đối với người khác xem ra đây chỉ là qua hơn nửa tháng nhưng đối với hắn thì đã trải qua ba tháng ở huấn luyện trường, hơn nữa là ở trong hoàn cảnh gấp bốn lần trọng lực. Nguyên bản bảy vạn linh khí sớm tiêu hao hầu như không còn, trong đó hắn còn hai lần kêu lão địa tinh kêu Địch Địch mua tài liệu, trong hiện thực lại thi triển đặc huấn cùng với Mạt Cách Lợi Ô, trước mắt thì còn dư lại năm vạn linh khí, không phải là hắn không nỡ sử dụng mà là tạm thời không cần dùng đến.
Hơn ba tháng khổ tu hiệu quả đã thấy rõ rệt, bốn lần trọng lực đối với hắn không còn là chướng ngại gì nũa, thậm chí một lần cuối ở trong huấn luyện trường hắn còn đặc biệt lựa chọn cảnh rừng rậm, di chuyển trong rừng rậm dưới tác dụng của trọng lực giống như là giẫm trên đất bằng vậy. Đây cũng không phải là may mắn, chỉ Trần Duệ mới có thể hiểu rõ ràng nhất, hắn đã trải qua bao nhiêu thống khổ cùng với áp lực nhất là giai đoạn đầu tiên, nhiều lần hắn đã đứng bên ranh giới sinh tử nhưng cuối cùng hắn vẫn dựa vào ý chí ngoan cường của mình mà có thể đi qua .
Dưới tình huống nghị lực của mình không ngừng siêu việt, kiên trì vượt qua thì cuối cùng cực hạn thân thể của hắn cũng lần lượt bị vượt qua.
Ở bảng trạng thái, lấy quang cầu cương cảnh làm trung tâm, xương cốt cùng cơ thịt nửa trong suốt đã thành hình, cũng lưu động một tia nhỏ bé tuần hoàn. Điểm kinh nghiệm đã biến thành hồng sắc, 100%.
Dựa vào điều này thì chứng tỏ hắn nắm giữ đối với cương cảnh cùng luyện thể đã đạt đến một trình độ thành thục rồi, có đủ điều kiện thì hắn sẽ đột phá tiến vào giai đoạn tiếp theo, nhưng mà hắn lại không biết làm sao để có thể tiến hóa đến tinh cấp tiếp theo, tiến vào “Sát” cảnh? Bởi vì liên quan đến thời gian cho nên đến khi hắn chịu đựng được gấp tám lần trọng lực thì hắn cũng không phải trả giá quá lớn, hơn nữa dựa theo cách kiến giải của độc long thì cho dù là huấn luyện ở cường độ lớn thì cũng chỉ là rèn luyện thân thể mà thôi, hiệu quả không cao, cơ hội đột phá hiệu quả nhất chính là thực chiến.
Cho nên Trần Duệ thực thực sự chờ mong một trận chiến này, đây chính là mấu chốt để bản thân hắn có thể đột phá bình cảnh, hiện giờ biểu hiện bên ngoài của hắn thoạt nhìn thì có vẻ trầm tĩnh nhưng thực ra chiến ý trong lòng hắn lại cực cao, tâm lý khác xa khi so đấu cùng với Jess..
“Số sáu mươi tư? Gulie đại nhân?” Một giọng nói quen thuộc ở ngoài cửa vang lên.
Trong lúc này, theo lý thuyết thì không ai được tiến vào phòng nghỉ, Trần Duệ nhìn lại thì ra là dịch ma Nạp Cát thủ hạ của Alan. Lúc trước khi xử lý Tịch Nhĩ Ngõa, chiếm cổ đài thì Nạp Cát từng đại diện cho trị an quan Alan tiến đến dò tra, cuối cùng sau khi thu nhận một ít hắc tinh tệ hối lộ, cổ đài thuận lợi thuộc về Áo Choàng hội.
Tên gia hỏa này đột nhiên đến chỗ của ta, rốt cuộc là hắn có ý đồ gì đây?
"Quả nhiên là là Gulie đại nhân" Tên nam nhân đeo mặc nạ, mặc áo choàng này không xa lạ gì đối với Nạp Cát, hiện giờ thực lực của tên này quả thật là khủng bộ rồi, dám trực tiếp khiêu chiến với Lôi Tạp, may mắn lần trước mình cùng Cương Khắc cũng không trở mặt với Áo Choàng hội, " Đại nhân, lần này Nạp Cát đến đây là phụng mệnh của quan trị an Alan đại nhân, muốn mời đại nhân đáp ứng một việc".
Alan? Trần Duệ nhíu mày: “Việc gì?”.
Nạp Cát cố gắng bảo trì trấn định nói: “Là như vậy, Áo Choàng hội đã giết chết Tịch Nhĩ Ngõa, hơn nữa lại chiếm cổ đài, chuyện này quá náo nhiệt rất khó để thu thập được, nếu chuyện này truyền vào tai của công chúa Zya thì một khi công chúa xuất động cấm vệ quân thì cho dù là Alan đại nhân cũng không thể giúp Áo Choàng hội”.
“Đừng có vòng vèo nữa, nói thẳng đi” Trong lòng Trần Duệ cười lạnh, lời này đem hù người khác thì tạm được, Alan cũng tốt mà Nạp Cát cũng tốt, như thế nào cũng không ngờ được Guile chính là phụ tá tín nhiệm của Zya. Nhưng thật ra tên Nạp Cát này mới ăn một bút hối lộ, bây giờ lại lau miệng trở mặt thật đúng là tiêu chuẩn của một tên bạch nhãn lang.
“Đại nhân quả nhiên là cái người biết chuyện” Nạp Cát cười làm lành nói: “Alan đại nhân có thể nghĩ ra cách làm chuyện này lặng xuống cùng chính thức thừa nhận địa vị của Áo Choàng hội tại quảng trường Đông Nam. Điều kiện rất đơn giản, Alan đại nhân muốn đại nhân thua Lôi Tạp trong trận đấu này”.
Giả vờ đánh sao ? Uy hiếp sao?
Trần Duệ hừ lạnh một tiếng, Nạp Cát chỉ thấy một cỗ sát khí vô hình từ trên người đối phương truyền ra, trong nháy mắt hắn có cảm giác sợ đến vỡ mật, thân thể không tự chủ mà run lên vài cái.
“Alan thật đúng là tôn trọng ta, cho rằng Lôi Tạp sẽ thua sao?” Trần Duệ lạnh lùng nói: “Nếu như ta không đồng ý thì Alan phải chăng là muốn đối phó với ta cùng Áo Choàng hội?”.
Nạp Cát lắp bắp, vội vàng giải thích: “Đại nhân bớt giận, ta chỉ là một tiểu nhân vật, chỉ đi chuyển lời của đại nhân Alan mà thôi, đại nhân giết ta cũng vô dụng mà thôi. Kỳ thật là như vậy, Lôi Tạp muốn góp sức cho gia tộc Tạp Long, Alan đại nhân không muốn phát sinh chuyện ngoài ý muốn cho nên chỉ cần đại nhân đồng ý giả bại ở cạnh kỹ trường thì tuyệt đối không có nguy hiểm tính mạng nào”.
Thật vất vả mới có thể triệt hồi lại cái loại sát khí này, Guile khàn khàn nói : “Nếu đã như vậy thì ngươi hãy chuyển lời cho Alan rằng ta đáp ứng làm như vậy”.
Nạp Cát một phen đổ mồ hôi hột, lo sợ chọc giận đối phương thì khó có thể bảo toàn được cái mạng nhỏ này, nghe được một câu này của Trần Duệ thì hắn vui vẻ nói: “Đa tạ đại nhân, Nạp Cát sẽ không quấy rầy đại nhân nữa! Cáo từ”.
Trần Duệ đưa mắt nhìn Nạp Cát rời khỏi đây, lộ ra một tia cười lạnh: “Nếu là lúc bình thường thì thôi nhưng hiện tại chỉ được phép thắng chứ không được thua, hắn cũng không có để uy hiếp của Alan vào mắt, để sớm ngày đột phá cương cảnh cho nên hắn sẽ toàn lực ứng phó.
Đúng vậy, Alan “đại nhân”, đến lúc đó người nhất định sẽ rất “vừa lòng”.
So đấu trên đài chấm dứt bằng việc một giác ma thân tử, sau khi thu dọn xong, ma pháp khuếch âm vang lên, trận đấu cuối cùng trong ngày bắt đầu.
Dưới sự chú ý của hơn nghìn người, song phương đã xuất hiện ở trên cạnh kỹ trường.
Hình tượng Lôi Tạp là tiêu chuẩn của một đại ác ma, thân hình cao lớn, làn da đỏ đậm, trên đầu hai loan giác hắc ám sắc nhàn nhạt tỏa ra ô quang, cả người tràn ngập một cỗ hơi thở cuồng bạo, bất cứ lúc nào cũng có thể bạo tạc.
Cùng so sánh, số sáu mươi tư vẫn mặc bộ áo choàng cũ, thân thể nhỏ hơn, khí thế cả người trầm tịch, về phương diện này so với Racal thì kém cỏi hơn nhiều.
Phía trên chỗ ngồi khách quý thì Royce đang chăm chú nhìn số sáu mươi tư, trong ánh mắt trầm tĩnh lộ ra một chút khen ngợi, cười nói: “Araujo Alex, ánh mắt của ngươi không sai a, số sáu mươi tư này quả thật không đơn giản”.
Mặc dù khí thế của số sáu mươi tư không bằng Lôi Tạp nhưng cường giả như Royce vẫn nhìn ra được lực lượng cùng tinh thần của số sáu mươi tư dung hợp trở thành một thể, hơi thở tuy rằng không lộ ra ngoài khiến cho người khác có cảm giác thâm tàng bất lộ, lại không có chút nào kém cỏi hơn Lôi Tạp.
Ánh mắt của Araujo Alex cũng gắt gao dán chặt lên người của Guile, hiện lên một vẻ ngạc nhiên rồi tự lẩm bẩm một câu: “Trung giai đỉnh phong? Thật là làm cho người ta bất ngờ, nhưng mà… rất tốt!”.
“Vốn cho rằng trận đấu này là màn độc diễn của Lôi Tạp, hiện tại xem ra, thắng bại rất khó nói” Royce như có suy nghĩ gì trầm ngâm nói: “Nếu như số sáu mươi tư là đại ác ma thì như vậy hình thái hiện tại hắn chính là thường quy, một khi sử dụng hình thái chiến đấu thì rất có khả năng đạt đến cao giai, nểu quả thật là như vậy thì Lôi Tạp sẽ gặp nguy hiểm”.
Ánh mắt của Araujo Alex đột nhiên sáng lên, không sai! Hai trận chiến trước đó, Guile vẫn chưa dùng biến thân.
“Bất quá quá đây cũng không phải là tuyệt đối” Royce chậm rãi uống một ngụm rượu rồi tiếp tục bình luận: “Biến thân cũng không có nghĩa là vượt qua cảnh giới, rất nhiều đại ác ma ở cao đoạn sau khi biến thân thì vẫn là cao đoạn như cũ, chỉ là lực lượng tăng cường thêm mà thôi. Lại nói, người kia còn không nhất định là đại ác ma nhất tộc, cũng có khả năng là hậu duệ của vương tộc lạc phách nào đó mà thôi”.
Araujo Alex lại nghĩ đến Guile từng nói qua: “Bị tước đoạt vinh dự”, cảm thấy mọi thứ đều có khả năng, nhất thời liền nhíu mày không nói cuối cùng hắn liền dứt khoát không thèm nghĩ nữa. Chiến đấu chính là chiến đấu, chỉ cần đến lúc đó có thể thỏa thích một hồi đại chiến mà thôi, không quản tới là đại ác ma hay là vương tộc!!! Đây là tác phong của Araujo Alex ta a !
Một bên Alan nghe được thì có chút kinh hãi, Guile thoạt nhìn bình thường, thế nhưng thực sự có thể chiến thắng Lôi Tạp, lúc này chỉ thấy dịch ma Nạp Cát xuất hiện ở chỗ ngồi giành cho khách quý.
Alan liền thủ thế ra hiệu cho Nạp Cát, trong lòng bình tĩnh, cấp cho Nạp Cát một ánh mắt tán thưởng, ý bảo Nạp Cát lập tức đi đặt cược. Nạp Cát thấy vậy liền hiểu ý, nhanh choáng xoay người đi.
Ma Giới Đích Nữ Tế
Tác giả: Điểm Tinh Linh


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui