Ma Giới Đích Nữ Tế - Chàng Rể Ma Giới

Trong hải vực Hắc Mạc, bọt nước tung trào, không có một sinh vật biển nào dám tới gần vùng này, bởi vì một thân thể khổng lồ đang rít gào. Xúc tu đỏ sậm tung lên mặt biển, bắn từng làn sóng nước lên không trung. Nếu là người cẩn thận thì có thể phát hiện, trong tiếng gầm gừ kia tràn ngập vui sướng, đây là hoan hô vì tự do.
Trên đảo Vụ Ẩn, Adeline nao nao, cặp mắt ảm đạm mơ hồ xuất hiện thứ gì đó long lanh, dần dần chảy xuống dưới khuôn mặt. Helen bên cạnh lắp bắp kinh hãi.
"Sao vậy? Adeline?"
"Hy vọng." Thiếu nữ chảy nước mắt, nở nụ cười hạnh phúc: "Con thật sự thấy được, dùng hai mắt trong lòng con."
Trong nháy mắt khi thánh long hóa thành tinh châu, không chỉ có hải vực xa xa, mà cả Căm Hận chi địa cũng biến hóa, hào quang của tháp Huy Hoàng bùng lên. Trong phạm vi của hào quang, những "pho tượng" bị ngưng kết vàng bạc nhanh chóng bị hòa tan, khôi phục sức sống một lần nữa.
Đám oan hồn cảm thấy sự áp bách đáng sợ nào đó trong linh hồn đã biến mất, mà Shi Cuinuo và nguyên tố nhân thức tỉnh thì kinh ngạc nhìn thấy "tháp Hủy Diệt" hào quang vạn trượng kia.
Trong tháp Huy Hoàng, trùng biến hình sức cùng lực kiệt đang thỏa mãn ôm giới chỉ không gian mà chủ nhân đưa cho rồi ngủ khò khò. Trong giới chỉ tất nhiên là "thứ tốt, mỗi loại ba mươi". Trần Duệ xoa xoa mồ hôi trên trán, vô cùng thấu hiểu nỗi ấm ức trước khi chết của thánh long. Đường đường cường giả ngụy thần, không ngờ lại không vẫn lạc trong tay thiên sứ tối cao hay là Long Hoàng tiền nhiệm, lại tan thành tro bụi bởi vì một con hàng ham ăn.
"Tinh túy long lực của ngụy thần." Augustine Las đã tới, hơi kinh ngạc nhìn tinh châu trong tay Trần Duệ. Không phải con rồng nào chết đi cũng ngưng tụ ra tinh túy long lực mà khỏa tinh túy long lực trong tay Trần Duệ không chỉ hoàn chỉnh tinh thuần, mà còn là của ngụy thần nữa, lực lượng thật khổng lồ.
"Lực lượng của khỏa tinh túy long lực này cực kỳ cường đại. Có nó, tòa thành văn minh luyện kim thượng cổ của ngươi hẳn là có thể chữa trị hoàn toàn." Augustine Las suy nghĩ một chút: "Nhưng ta muốn có nó, có được không?"
"Đường nhiên." Trần Duệ không nghĩ ngợi gì đưa tinh túy long lực cho Augustine Las, vừa rồi nếu không phải cha vợ chính diện đối kháng quang ám quốc độ, cho dù hắn và ba quân vương liên thủ thì cũng khó mà thắng được Rodriguez biến dị. Chiến lợi phẩm này đưa cho cha vợ là hợp tình hợp lý.
"Ngươi thật sự không phát hiện được lực lực ẩn chứa trong tinh túy long lực này sao? Nếu ta cho ngươi biết, thậm chí nó có thể giúp ngươi trực tiếp tiến vào cấp quốc độ... Ngươi còn thống khoái mà tặng cho ta vậy hay sao?" Augustine Las không hề nhận ngay mà nhìn hắn một cái thật sâu.
"Bây giờ hình như không kịp hối hận nữa." Trần Duệ cười khổ một tiếng: "Bằng thực lực của Augustine Las đại nhân, nếu cần đồ trong tay ta thì ta chẳng có tý lực phản kháng nào. Đây có thể coi như là một... khảo nghiệm nho nhỏ cho ta hay không?"
"Coi như ngươi miễn cưỡng vượt qua." Cha vợ hừ lạnh một tiếng, trong lòng cũng rất vừa ý. Long Hoàng đại nhân thấy rõ ràng, vừa rồi khi nói ra tinh túy long lực có thể giúp trực tiếp tấn cấp quốc độ, tay của Trần Duệ cũng không hề nhúc nhích gì, cảm xúc không dao động quá lớn, thực sự là thật tình thật ý.
"Tinh túy long lực này có thể bù lại thương tổn linh hồn của ta năm đó, xác suất đột phá đến ngụy thần cũng gia tăng không ít. Dù thế nào đi nữa, sau này giao Olivia cho ngươi, không được làm ta thất vọng."
"Biết rồi ạ." Trần Duệ gãi gãi đầu: "Kỳ thật, ta có con đường tu hành của riêng mình, tinh túy long lực cũng không có nhiều ý nghĩa với ta. Còn về phần tòa thành văn minh luyện kim, ta vô cùng chờ mong lần giao dịch sau với Long đảo."
Siêu cấp hệ thống thăng cấp khác với người thường tu hành, hơn nữa chỉ là tích lũy về "lượng", dù cho cao tới đâu cũng không thể thực sự đột phá tinh vị lam hiện tại. Cho nên Trần Duệ đều nói thật cả, chẳng qua cha vợ không biết điều này, thiện cảm với con rể chân lông này tăng gấp bội. Lão gật gật đầu, tiếp nhận tinh túy long lực kia.
Augustine Las nhắm hai mắt lại, không biết thi triển thủ đoạn gì, tinh túy long lực hóa thành chất lỏng dung nhập vào lòng bàn tay hắn, quang hoa trong không gian tháp Huy Hoàng cũng dần dần biến hóa.
Trần Duệ không quấy rầy Augustine Las, đi về phía ba nguyên tố quân vương. Ba nguyên tố quân vương vừa tiêu hao rất nhiều lực lượng, nhất là ám nguyên tố quân vương Hegel, lực lượng hao tổn còn chưa phục hồi đã gặp phải phản kích với quang ám quốc độ do Blue Bobst và Moore liên thủ, có thể nói là tổn thương chồng chất.
Tình trạng của Hegel không tốt, Blue Bobst và Moore đang lợi dụng căn nguyên lực giúp Hegel ổn định thương thế trên người. Lúc này, một bàn tay lại vươn tới, bên trong đang có một tinh thạch màu đen lẳng lặng nằm im.
"Mảnh vụn Thủy Nguyên ám hệ!" Hegel hơi híp mắt lại, tròng mắt đỏ bắn ra quang mang kỳ dị.
"Nó là của ngươi, cũng như ước định trước đây của chúng ta."
Hegel mạo hiểm tiến vào Hắc Mạc hải vực chính là vì mảnh vỡ Thủy Nguyên, tất nhiên bây giờ hắn sẽ không khách khí. Tinh thạch hình thoi kia vừa rơi vào trong tay Hegel đã biến thành một cái vòng tay, xuất hiện trên cánh tay trái.
Sau khi lấy được mảnh vỡ Thủy Nguyên thiết tha mơ ước, Hegel khó nén sự vui mừng. Chẳng qua vẫn nhớ điều kiện ban đầu: "Có Ngạc Mộng chi hoàn, thương thế của ta không còn đáng ngại nữa, chúng ta có thể mau chóng khởi hành, đi cứu bằng hữu của ngươi."
Trần Duệ lắc đầu: "Chuyện này đã có biến chuyển, ặc... không còn cần điện hạ ra tay nữa."
Moore bên cạnh lắp bắp kinh hãi, còn tưởng Isabella gặp bất trắc: "Chẳng lẽ..."
Thấy bộ dáng thoải mái của Trần Duệ, thổ nguyên tố quân vương mới biết mình đoán sai, cười mà không nói.
Hegel nhíu mày, điều kiện trao đổi lúc trước chính là hắn trợ giúp bằng hữu của Trần Duệ chữa trị ấn ký nguyền rủa quang hệ. Hiện giờ mảnh vỡ Thủy Nguyên ám hệ đã tới tay nhờ có hắn, mà mình lại mất đi lợi thế trao đổi.
Tính ra, lần này thoát khốn, còn thiếu Trần Duệ một nhân tình.
"Guile." Hegel trầm ngâm chốc lát, mở miệng: "Hận thù của ám nguyên tố nhân với ngươi từ nay xóa bỏ, nguyên lực ám hệ cũng có thể cho ngươi. Đương nhiên, so sánh với thu hoạch của ta, những thứ này cũng không có bao nhiêu giá trị. Ta biết ngươi có rất nhiều bí mật, bao gồm cả tối cao... ờ, bảy thần khí ma giới tối cao, thân phận của ngươi, thể chất của ngươi... Còn có rất nhiều, ta sẽ cam đoan, dưới bất kỳ tình huống gì cũng không làm lộ bí mật của ngươi. Hơn nữa, ta sẽ đáp ứng ngươi làm một chuyện."
"Vậy thì đa tạ điện hạ rồi." Trần Duệ do dự một chút: "Kỳ thật giữa chúng ta..."
Dường như ám nguyên tố nhân đã đoán được hắn muốn nói gì: "Ám nguyên tố nhân ân oán phân minh. Ta đã nói rồi, chúng ta không phải bằng hữu nhưng ta cũng không muốn trở thành kẻ địch của ngươi. Có một câu khuyên bảo chân thành, trước khi ngươi hoàn toàn dung hợp bảy kiện thần khí, không được lộ ra chuyện này trước mặt bất cứ ai. Nếu không, ngươi rất có thể gặp phải tai họa khủng bố không tưởng tượng nổi."
Lam quang trong mắt thủy nguyên tố quân vương lưu động: "Hegel, ngươi nói rằng hắn có thể dung hợp..."
Hegel tức giận nói: "Đừng có chơi tâm cơ, vừa rồi tuy rằng ngươi và Moore toàn lực đối kháng quốc độ nhưng chắc là đã thấy được vài thứ, tin rằng đã sớm phán đoán trong lòng rồi."
Blue Bobst cười nhạt một tiếng: "Nói vậy thì phán đoán của ta đúng rồi sao? Moore, có phải ngươi đã sớm biết chuyện này rồi không?"
"Sớm hơn các ngươi." Moore gật gật đầu: "Chẳng qua, tình huống lúc đó hơi đặc thù."
Lời của Moore hơi xàm, lúc trước hắn ở Tây Lang sơn từng tận mắt thấy Trần Duệ tiêu diệt Glorfin, cũng bị Phệ Thần mặt nạ "phụ thể", đã từng cho rằng hắn là tộc Beelzebub. Còn về Ma thuẫn và Đọa Thiên Sứ chi kiếm sau đó thì quả thật không hiểu rõ lắm.
"Được rồi, vậy thì ta cũng cam đoan, sẽ giữ bí mật này cho ngươi." Blue Bobst trịnh trọng cam đoan rồi lại nở nụ cười: "Ngoài ra, ta sẽ tặng cho ngươi một ít Lam Tinh Trọng Thủy. Không cần hoài nghi trí tuệ của thủy nguyên tố nhân, tuy rằng trên thuyền ngươi không nói điều kiện này với ta, nhưng ta đã nhìn ra, ngươi cần nó. Coi như là lế vật hữu nghị của thủy nguyên tố nhân đi. Ta cũng không phải là kẻ không có mắt như ám nguyên tố nhân, có một bằng hữu như ngươi, kiểu gì cũng thấy có lợi."
Hegel hừ lạnh một tiếng, không nói gì.
"Vậy đa tạ." Trần Duệ mừng rỡ, bỗng nhiên vừa động trong lòng: "Nếu ta có thể dung hợp toàn bộ bảy thần khí, vậy chuyện gì sẽ phát sinh?"
Ba vị nguyên tố quân vương đồng thời trầm mặc. Sau một lúc lâu, Moore mới mở miệng nói: "Có thể là tất cả sẽ kết thúc, cũng có thể là một bắt đầu mới... Chuyện này chúng ta không thể nói nhiều hơn với ngươi. Nếu thực sự ngươi gánh vác số mệnh nào đó, vậy thì đến lúc đó sẽ hiểu ra tất cả."
"Xem ra bí mật mà ta không biết còn nhiều quá. Bao gồm... chiến tranh nguyên tố?" Trần Duệ hỏi ngược lại một câu: "Ta muốn hỏi một câu, nếu ta muốn dùng mảnh vỡ Thủy Nguyên quang hệ trao đổi vật nào đó với quang nguyên tố quân vương, vậy sẽ tạo thành ảnh hưởng gì với chiến tranh nguyên tố?"
Moore biết quốc độ sáu nguyên tố của Lola, nhất thời tỉnh ngộ: "Ngươi muốn đổi lấy quang nguyên lực?"
"Hai loại, quang nguyên lực và phong nguyên lực. Nếu có hai loại này, lại thêm ám nguyên lực mà Hegel điện hạ tặng, nguyên lực của sáu nguyên tố đã đầy đủ rồi."
Blue Bobst và Hegel đều là hạng người giàu kinh nghiệm, lập tức phản ứng, trăm miệng một lời: "Moore, là ai thử nghiệm quốc độ sáu nguyên tố?"
"Một người mà ta đã từng gặp, là ma pháp sư gần như là... có thiên phú nhất." Moore liếc Trần Duệ một cái: "Cũng là thê tử của hắn, nếu như có thể gom đủ nguyên lực của sáu nguyên tố, có lẽ... ta nói là 'có lẽ', nàng thật sự có thể thành công, thậm chí tiến thêm một bước."
Blue Bobst liếc Hegel một cái, dường như muốn trao đổi cái gì. Một nụ cười thần bí nở bên khóe môi: "Nếu ngươi đưa mảnh vỡ Thủy Nguyên cho quang nguyên tố quân vương, hoặc là làm chúng ta thất bại trong chiến tranh nguyên tố lần tiếp, có lẽ sẽ làm cho chúng ta vì vậy mà vẫn lạc. Nhưng chúng ta cũng không phản đối ngươi giao mảnh vỡ Thủy Nguyên quang hệ cho quang nguyên tố quân vương. Nguyên nhân cụ thể ta cũng không muốn cho ngươi biết, cũng giống như vô số bí mật trên người ngươi không tiện nói cho bọn ta vậy. Nếu có thể nói, ta hy vọng mỗi một mảnh vỡ Thủy Nguyên đều trở về trong tay nguyên tố quân vương của nó. Đây không chỉ là hy vọng của ta, cũng là hy vọng của cả sáu nguyên tố quân vương và toàn bộ nguyên tố nhân. Khi đó, có lẽ kết thúc và bắt đầu thực sự cũng xuất hiện..."
Trần Duệ đang tỉ mỉ tìm hiểu ý của lời này, bỗng nhiên không gian chung quanh lay động kịch liệt, trong chớp mắt, mọi người đã xuất hiện ở ngoài Căm Hận chi địa. Còn về "tháp Hủy Diệt" thì đã biến thành một tháp vàng nhỏ lớn cỡ lòng bàn tay, rơi vào trong tay Augustine Las.
"Cho ngươi, có dùng được không thì còn xem bản lĩnh của ngươi thế nào." Augustine Las ném tháp vàng cho Trần Duệ. Trần Duệ còn chưa kịp xem nhiều, tai đã tràn ngập âm thanh khủng khiếp. Đây là tiếng hoan hô rung trời của oan hồn, và nguyên tố nhân.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui