….Thấy Hân ko muốn nói,Ju đành im lặng bay ra.Khi Ju bay ra rồi,Hân mới dám bỏ cái mền ra đặt 2 tay lên che mắt mình đi.Dù là trong bóng tối nhưng vẫn ko giấu được giọt nước mắt đang chảy ra trên mặt của Hân 1 cách âm thầm và đau đớn vì ko thể chia sẻ nó cùng ai…Còn về phía Ju,khi đi ra khỏi phòng của Hân rồi,Ju đến ngồi cạnh chiếc ghế sofa nhìn ra trời và suy nghĩ.Nhưng mọi suy nghĩ cứ rối tung cả lên.Ko đâu vào đâu hết.Rồi Ju cũng chìm vào trong giấc ngủ…
Sáng hôm sau,Ju vừa thức dậy đã thấy Hân trong bộ đồng phục thật đẹp.Chiếc áo sơ mi trắng tinh được thắt 1 cái cavat màu đỏ.Chiếc quần màu đen và cái áo vest cũng màu đen nhưng lại có những sọc trắng bên ngoài.Nhìn Hân càng bảnh trai hơn.Ju liền nói:
- Hân đi học àk?Đồng phục đẹp quá!
- Chỉ mặc vào thứ 2 đầu tuần thôi.Những ngày khác mặc đồ tự do.
- Vậy hả?
- Tui đi đây!Bye!
Dường như muốn tránh né Ju để Ju ko hỏi về chuyện hôm qua nên Hân đi rất vội.Nhưng càng thế thì Ju càng ko bỏ qua.Cô nàng liền bay theo Hân để xem Hân đến trường thế nào.
Tại trường Đại học Quốc Gia,mọi người đang tụ tập đông đủ dưới sân trường và ai cũng chú ý đến Hân khi Hân vừa bước vào cổng.Hôm nay là ngày nhập học đầu tiên đối với sinh viên năm nhất và là ngày gặp lại của các sinh viên cũ nên sân trường khá nhộn nhịp và vui vẻ.Hân ko thích ồn ào và cũng ko thích ánh mắt của mọi người cứ nhìn vào mình nên Hân tìm 1 lớp học trống để trốn vào.Chẳng biết đi thế nào Hân đã vào nhầm 1 phòng học có 1 đôi đang hôn nhau thắm thiết.2 người đó nghe tiếng mở cửa nên giật mình nhìn lại thì thấy Hân đang đứng nhìn.Cậu con trai định mắng Hân 1 trận đuổi đi thì cô gái kia nói:
- Khát nước quá!
- Em khát hả?Để anh đi mua nước liền nha!Em chờ anh nha!
Cậu trai cài nút áo mình lại rồi bỏ đi và trước khi đi vẫn ko quên liếc Hân 1 cái ý để Hân biết mà đi chỗ khác.Hân cũng ko muốn ở đó nên định quay lưng đi thì cô gái đó nhìn Hân,tay chóng cằm nói:
- Đi vội thế?Ko ở lại uống tí nước àk?
Hân ko thèm trả lời và cũng ko thèm nhìn cô gái đó mà vẫn bước ra.Cô gái nhìn theo Hân và chợt mỉm cười.1 nụ cười khó hiểu nhưng báo hiệu cô ấy sẽ là 1 người ảnh hưởng ko ít đến Hân sau này….
- Name: Thy (18t)
- Tiểu sử:là sinh viên năm nhất giống Hân.Thy là con nhà giàu + con 1 nên được cưng chiều rất nhiều,muốn gì cũng có.Với vẻ đẹp quyến rũ của mình,Thy được nhiều người để ý nhưng đối với Thy,tất cả chỉ như là 1 trò chơi và Thy thích chơi trò chơi ái tình.Chưa chàng trai nào có thể làm Thy quen quá 1 tuần.Tất cả chỉ là những cái áo cho Thy thay đổi mỗi khi chán.
- Đặc điểm nhận dạng:cũng giống như những cô gái khác,Thy thích shopping,đi chơi và luôn có mặt ở các bữa tiệc vui chơi.
….Hân bước đi tìm 1 phòng khác nhưng vừa tìm được phòng cũng vừa đúng lúc chuông reng báo hiệu tập trung.Hân mặc kệ định trốn luôn thì Ju bỗng hiện ra lên tiếng:
- Hân ko xuống dưới sân tập trung àk?
- o_0 sao lại ở đây? -Hân nhăn mặt nhìn Ju hỏi
- Àh..thì…thì… trường này đẹp quá ha!
- Đánh trống lãng dở ẹc!
- >”<
- Tui ko thích ở dưới đó!-Vừa nói,Hân vừa nhìn xuống bên dưới qua cửa sổ
- Ở dưới đông zui mà lại ko thích àh?
- Ừm!Ko!
- ………!
Ju im lặng ko biết nên nói gì nữa.Thấy thế,Hân nói tiếp:
- Ju theo tui từ lúc tui ra khỏi nhà àh?
- Ừm!
- Sao ko ở nhà mà theo tui làm gì?
- >.< thì..thì..Ju nói rồi,Ju sẽ bám theo Hân đến bao giờ Hân chịu giúp Ju.
- Thế cứ việc bám theo đi rồi tối thì nằm mơ thấy tui giúp.
Hân vừa nói vừa đứng dậy bỏ đi ra khỏi phòng.Ju nhìn theo sau lưng cặp mắt nảy lửa tức tối trước cái kiểu nói chuyện khó ưa của Hân nhưng lại chẳng làm được gì Hân. [ thế rồi cũng lon ton bay theo sau lưng của Hân >__< ]Mặc cho bên dưới sân đang rất sôi động,Hân vẫn thích 1 mình đi dạo khắp các dãy lớp học trên lầu.Bước chân của Hân chậm rãi và dừng lại trước 1 phòng vẽ.Hân nhìn vào bên trong thì thấy có 1 cô gái đang đứng ngắm 1 bức tranh treo trên tường.Điều khiến Hân dừng lại chính là căn phòng đã bị khóa bên ngoài thế nhưng cô gái ấy lại vào được bên trong và dường như Hâ
n cảm giác được cô gái ấy đang khóc.
Thế nhưng ko muốn xen vào chuyện của người ta nên Hân xoay lưng định bỏ đi thật nhẹ thì Ju lại đứng sát ở phía sau.Thấy Ju,Hân giật mình theo phản xạ lùi lại thì vô tình gây lên tiếng động.Cô gái đứng bên trong phòng bỗng nhìn ra cửa phòng và thấy Hân với Ju.Hân vội nói:
- Xin lỗi đã làm phiền bạn!
- Bạn…bạn..thấy..được..tui..àh?-cô gái bay ra xuyên qua cửa nhìn Hân kinh ngạc.Ju hiểu được cô gái này cũng giống mình nên mỉm cười nói:
- Hân có khả năng đặc biệt nhìn thấy người chết đó!
- Bạn cũng giống tui àh?-cô gái xoay qua nhìn Ju hỏi
- Ừa.Tụi mình giống nhau! Hi..hi..
- Tui tên là Quyên.Còn bạn?
- Tui tên Judy.Gọi là Ju được rồi!
- Bạn là người nước ngoài àh?
- Ko biết nữa!Tui ko nhớ gì hết về mình.Ko biết tại sao chết luôn?Judy là tên của Hân đặt cho tui để dễ gọi.
- Ra vậy!
- Ủa?Sao bạn nhớ được tên mình vậy?Sao bạn lại chết?
- Tui…tui..bị..té cầu thang đập đầu xuống đất chết!
- >.< vậy sao bạn ko siêu thoát mà trở thành hồn ma vậy?
- Vì…còn 1 tâm nguyện tui chưa hoàn thành nên tui ko muốn chết như thế này!
- Tâm nguyện?Bạn còn tâm nguyện gì?
- Vẽ tranh!Tui là sinh viên năm 2 của trường này.Tui đang vẽ 1 bức tranh để dự thi thì….nên…!-cô gái bỗng hạ giọng xuống thật khẽ
- Chị…chị..đáng thương quá! – Ju khóc òa lên.Cô gái cười nhẹ nói
- Hì…chị chưa khóc mà em đã khóc rồi!Nín đi mà!
- Hiz..hiz..nhưng chị vẫn đỡ hơn em là biết rõ mình.Còn em thì emty luôn!Ah..đúng rồi,kêu Hân giúp chị hoàn thành tâm nguyện đi.Như vậy chị siêu thoát được rồi!
Ju bỗng nhớ đến Hân rồi 2 người nhìn lại xem Hân đâu rồi thì Hân lại đang ngồi trên ghế nhăm nhi ổ bánh mì làm như mình là người ko liên quan đến.Thấy vẻ thờ ơ của Hân,Ju tức lên bay lại đánh Hân dù cho tất cả những cú đấm ko ra hồn của Ju chỉ xuyên qua Hân thôi,ko hề hấn gì (-.-”) Ju nói:
- Hân lạnh nhạt thế àh?Người ta cần giúp đỡ mà lại ngồi đó…ngồi đó…ăn bánh mì…ghét thế hả?>”<
- Tâm nguyện là của chị ấy.Chị ấy phải tự hoàn thành.Tui thì giúp được gì chứ?
- Được..được..chứ!Chỉ..chỉ..cần..cho ..Quyên..mượn..thân..xác..nhập vào và hoàn thành bức tranh..!-Quyên nói ngập ngừng và ko dám nhìn vào Hân vì sợ.
- Wow,nếu đơn giản vậy thôi thì Hân cho chị Quyên mượn thân xác tí đi!-Ju phấn khởi nói
- Ko rãnh!
1 câu trả lời dứt khoát,Hân đứng dậy bỏ nửa khúc bánh mì còn lại vào thùng rác rồi bước đi về phòng học vì có lẽ giờ này đã vào học rồi.Nhìn Hân đi,Quyên cúi mặt xuống đất buồn còn Ju thì bốc lửa sùng sục nói:
- Chị Quyên yên tâm,em sẽ làm cho tên máu lạnh đó phải chịu giúp chị = mọi cách
….Tại lớp học mới,mọi người đã chọn được chỗ ngồi của mình.Ai cũng tranh thủ làm quen kết bạn với nhau.Nhưng khi Hân vừa bước vào,mọi người đều im bặt nhìn Hân.Những cặp mắt tò mò ko biết Hân là nam hay nữ?Nếu là nữ sao ko thắt nơ mà lại là cavat và quần tây?Nếu là nam sao lại có màu da trắng như vậy?Tại sao và tại sao?Ai cũng thắc mắc nhưng chẳng ai dám lên tiếng hay bắt chuyện hỏi.Hân ko quan tâm đến và đi thẳng xuống phía cuối lớp ngồi.Vừa ngồi xuống thì giáo viên đảm nhận lớp của Hân cũng vừa đến.Ko cần ai hô gọi,cả lớp tự động đứng lên chào cô giáo rồi ngồi xuống im lặng.Cô giáo nói:
- Chào mọi người!Tui tên Loan,từ nay tui sẽ đảm nhận lớp.Bây giờ ta sẽ điểm danh trước rồi sẽ nói sơ bộ về kỉ luật trong lớp do tui đặt ra.Ai có tên thì vui lòng dơ tay lên hoặc nói có để tui xem mặt.Bắt đầu từ người đầu tiên nhé.Phạm Văn An
- Có!
- Lê…
Cứ thế cô Loan điểm danh và mọi người đều im lặng chờ đến tên mình.Nhưng còn Hân thì ko vì Hân đang phải chịu tra tấn của Ju.Ju bay bay trước mặt của Hân nói:
- Đồng ý giúp chị Quyên đi.Đồng ý giúp chị Quyên đi….đồng ý đi…đồng ý đi… Bạn đang tại website .