Ma Long

Lúc này Lý Thần đã bị cừu hận hoàn toàn cắn nuốt lý trí, ngay cả tất cả giáo quy đều để lại sau đầu, dù sao bất luận là ai sau khi gặp phải tình huống như hắn, nhìn thấy cừu nhân trước mặt cũng rất khó bảo toàn trấn tĩnh.
- Hừ! Đồ đui mù!
Ngay khi Lý Thần vừa mới huy động trường kiếm, đột nhiên, một mảnh thương ảnh dầy đặc mang theo khí thế không gì cản nổi bao trùm lấy hắn.
Lý Thần chấn động, lập tức thanh tỉnh vài phần, trước đó hắn đã từng nếm qua một thương của Phong Liệt, rõ ràng cảm giác được đại thương này có chút quỷ dị, lập tức cũng không dám khinh thường.
Hắn không chút do dự rút trường kiếm về, rất nhanh múa ra một mảnh bóng kiếm trước người, mưu toan ngăn cản thế công của trường thương, nhưng sau một khắc, chuyện làm hắn khiếp sợ đã xảy ra.
Hắn nhớ rõ mình đã phá nát tất cả thương ảnh, nhưng cuối cùng lại có một đạo thương phong vô cùng sắc bén vô thanh vô tức xuất hiện ở trán hắn, khi hắn phát hiện thì đã chậm, cái này khiến hắn cả kinh hồn phi phách tán!
- Chuyện này không thể nào!

Thương phong không chút đình trệ, một tiếng trầm đục vang lên, thương phong ba thước như đâm vào đậu hủ, đơn giản xuyên qua đầu Lý Thần, thò ra sau ót một đoạn, sáng bóng chói mắt.
Lý Thần trợn trừng hai mắt, gắt gao nhìn chằm chằm trường thương cắm vào lông mi mình, chết không nhắm mắt!
Lúc này, tất cả cừu hận đều tan thành mây khói, kỳ thật trong lòng hắn còn có hai chữ không kịp thốt ra :
- Thương tốt!
Yên lặng!
Một gã cao thủ chân khí cảnh tứ trọng thiên lại bỏ mạng dễ dàng như vậy!
Trong lúc nhất thời, mọi người đều bị thủ đoạn lôi đình của Phong Liệt làm cho chấn động, liên tục hoảng sợ biến sắc.
Giáo quy trong Ma Long giáo rất nghiêm ngặt, tất cả ân oán tranh chấp thường giải quyết bên ngoài giáo, cho nên tình huống người chết xuất hiện trong giáo cũng không nhiều.
Cho tới lúc này mọi người mới chính thức minh bạch, thì ra Phong Liệt cũng không phải đùa giỡn!
Ánh mắt mọi người nhìn về phía Phong Liệt lại có thêm mấy phần sợ hãi, chưởng ngự lệnh bài kia tựa hồ càng thêm chói mắt.
- Hừ! Chết chưa hết tội, ngu xuẩn!
Phong Liệt lạnh lùng cười nói, hoàn toàn không có cảm giác đối với cái chết của Lý Thần.
Lý Thần sau khi cửa nát nhà tan, một mình sống tạm bợ trốn vào Ma Long giáo, khổ tâm tu luyện tới chân khí cảnh tứ trọng thiên, nhưng thậm chí chưa đụng đến vạt áo của cừu nhân đã đi đời nhà ma, cái chết này thật sự không đáng.
Nhưng, không có ai đồng tình với hắn.
Lúc này sự chú ý của mọi người đều đặt trên người Phong Liệt, thậm chí ngay cả dáng dấp của Lý Thần cũng không thèm liếc mắt nhìn.
Bởi vì, đây vốn là thế giới cường giả vi tôn, chính nghĩa và công lý đều là xa xỉ phẩm, là thứ người nghèo không chơi nổi.
Phong Liệt tiện tay rút trường thương về, rất thoả mãn nhìn đại thương trong tay, Phong Ma Thần thương này, hắn càng dùng càng vừa lòng, trình độ sắc bén của nó quả thực làm cho người ta tức lộn ruột, cắt một cái đầu dễ dàng giống cắt đậu hủ, đáng tiếc nơi này là trong Ma Long giáo, nếu không hắn thật sự muốn đạp trên chiến trường, thoải mái đại khai sát giới một phen.
- Phong Liệt ! Ngươi….ngươi thật sự giết Lý Thần! Ngươi ….
Thiếu niên hắc y sau giây phút sửng sốt, liền nóng nảy giận dữ, lúc này đã mất đi bình tĩnh trước đó.
Mặc dù Lý Thần có địa vị không cao, nhưng cũng là một gã đệ tử hạch tâm trong Ma Võ viện, hơn nữa gần đây quan hệ giữa hai người không tệ, lúc này hắn trơ mắt ra nhìn Lý Thần bị một thương của Phong Liệt đâm chết, lửa giận trong lòng thật sự khó có thể che dấu.
Phong Liệt lạnh lùng nhìn hắn, khóe miệng dần hiện lên vẻ tàn khốc:
- Hừ, không phục thì cứ tiến lên thử xem! Phong mỗ phụng bồi đến cùng! Đừng quá kiêu ngạo, lão tử căn bản không xem ngươi là đối thủ!
Nói thật, ngay từđầu hắn đã thấy tên thiếu niên u ám nhìn yếu đuối nhưng lại tỏ ra thong dong, kiêu ngạo này rất khó chịu, có lẽ tên gia hỏa này có chỗ hơn người, nhưng Phong Liệt hoàn toàn không để ý.
- Ngươi…..
Nghe xong lời nói của Phong Liệt, thiếu niên hắc y thoáng sững sờ, trên khuôn mặt trắng bệch lập tức lửa giận ngập trời, thiếu chút nữa bị lời nói của Phong Liệt chọc cho tức giận đến mức thổ huyết, trong tay cứ không ngừng xoay tròn thanh chủy thủ sắc bén, thiếu chút nữa đã chặt đứt ngón tay của mình.
Sau một khắc, hắn đột nhiên thả lỏng khí thế, tu vi chân khí cảnh tam trọng thiên hiển lộ không thôi, uy áp bàng bạc làm cho vô số đệ tử cấp thấp liên tiếp lui về phía sau, sắc mặt hoảng sợ.
Sau đó, chỉ nghe hắn không chút do dự, lớn tiếng phẫn nộ quát:
- Hừ! Tên cuồng vọng vô tri nhà ngươi! Hôm nay Lý Phong ta muốn khiêu chiến với ngươi! Ngươi có dám tiếp không?
Lý Phong hắn thân là truyền nhân trực hệ của Lý gia Ma Long giáo, gần đây thân phận hiển hách, thiên tư xuất chúng, chiến lực cường hoành, mặc dù hàng ngày hành sự khiêm tốn, nhưng cho dù là nhân vật lĩnh quân trong thế hệ trẻ tuổi của các đại gia tộc Ma Long giáo cũng phải nể mặt hắn mấy phần.
Nhưng không ngờ, hôm nay thể diện của hắn lại bị Phong Liệt tùy ý giày xéo, quả thực không thể nhẫn nhục!
- Hừ! Có gì không dám!
Phong Liệt cười nhạt một tiếng, lập tức kêu Yên Lục hơi thối lui về sau, bày ra tư thế thản nhiên đón chào.
Mặc dù hắn không muốn trì hoãn quá lâu ở đây, nhưng nếu đã giết Lý Thần cũng phải làm ra chút chuyện gì đó, làm xáo trộn ánh mắt của cao tầng Ma Long giáo, để Lãnh Phi Hồng thay hắn giải quyết hậu quả.
Nhìn thấy hai người muốn động thủ, bọn người Đông Phương Trác cũng lui về phía sau, trên mặt lộ ra một tia đăm chiêu.
Lý Phong lạnh lùng nhìn Phong Liệt, tận lực để cho tâm tình của mình bình thản trở lại, sau ba lần hô hấp, mọi người xung quanh dần dần khiếp sợ phát hiện, trên người Lý Phong đã không có bất cứ khí tức gì phát ra.
Nếu nhắm mắt lại, sợ rằng còn tưởng trước mặt không có vật gì, thật sự có chút quỷ dị.
Đồng tử Phong Liệt cũng hơi co lại, trong lòng âm thầm cảnh giác, hắn vội vàng biến ảo hắc ám chi thân, ẩn thân trong sương mù dày đặc.
- Phong Liệt ! Ngươi đã chọc giận ta thành công! Tiếp theo ngươi hãy chuẩn bị trả giá! Ta sẽ vì cạo xuống mười cân thịt và mười cục xương trên người ngươi làm kỷ niệm!
Lý Phong vô cùng âm lãnh nói, thanh âm oán độc khiến mọi người ở đây đều bất giác cảm thấy lạnh lẽo.
Ngay khi hắn vừa dứt lời, chỉ thấy thanh chủy thủ màu đen trong tay hắn đột nhiên biến mất.
Ngay sau đó, toàn bộ thân hình của hắn đều biến mất ngay tại chỗ, hơn trăm người ở đây không có ai phát hiện hắn biến mất như thế nào, mọi người không khỏi sợ hãi.
Sau một khắc, trong sương mù hắc ám của Phong Liệt đột nhiên truyền đến một hồi “Leng keng” giòn vang, lúc này mọi người mới minh bạch, thì ra Lý Phong đã cấp tốc vọt vào trong sương mù của hắn, tốc độ như vậy thật khiến người ta líu lưỡi!
Lúc này, bên trong khói đen Phong Liệt cũng giật mình.
Hắn chưa bao giờ biết rằng, lại có người có tốc độ nhanh như vậy!
Lúc này, hắn chỉ cảm thấy quanh người từng đạo gió nhẹ thổi qua, lập tức có những thanh chủy thủ thông suốt rơi xuống người mình, hoặc gọt, hoặc chém, hoặc đâm, vô cùng tinh chuẩn, khó lòng phòng bị.
Trong nháy mắt, toàn thân hắn đã trúng hơn ba trăm đao, thanh âm “leng keng” không dứt bên tai, làm hắn hoàn toàn không có lực hoàn thủ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui