Ma Long

- Khụ khụ!
Cô gái khẽ ho khan, chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn Phong Liệt, lại khiến hắn buồn nôn.
Cô gái mặt mày thật sự quá xấu, đủ khiến bất cứ người đàn ông bình thường nào vừa trông thấy liền không dám xem lần thứ hai.
Điều này khiến Phong Liệt quen nhìn U Nguyệt, Tiểu Yên, Tiểu Lục, Diệp Thiên Tử, các loại mỹ nữ tuyệt sắc nhịn không được, khóe môi co giật.
Cùng lúc đó, Phong Liệt bất giác nghĩđến một câu rất thời thượng rằng: xấu không phải lỗi của ngươi, nhưng tùy tiện chạy ra dọa người chính là lỗi lầm của ngươi, đương nhiên tùy tiện từ trên trời rớt xuống đập trúng người thì càng sai!
- Bà nội nó! Thật xui xẻo!
Phong Liệt vội phủi vị trí từng đụng chạm với cô gái, lòng run lên, không có cả can đảm tính sổ với cô gái, chỉ muốn nhanh chóng chạy trối chết.
- A! Cái này...
Cô gái thấy biểu hiện của Phong Liệt thì ngẩn ra, rồi bỗng nhiên hét lên một tiếng, tiếp đó nàng nhanh chóng kéo cái mũ xinh đẹp mũi nhọn màu trắng đội lên đầu, che đi khuôn mặt xấu xí.
Có lẽ là động tác quá nhanh ảnh hưởng vết thương, nàng kiềm không được lại ho ra máu, nhuộm đỏ áo choàng trắng.
- Ngươi đứng lại đó!
Đang lúc Phong Liệt định tránh khỏi cô gái chuẩn bịđi hướng truyền tống trận thì cô gái đột nhiên phát ra tiếng hét trong trẻo êm tai.
Phong Liệt khinh thường bĩu môi, không dừng bước, dường như không nghe thấy vậy.
Mặc dù cô gái bị thương nặng nhưng Phong Liệt không phải người nhiệt tình gì, đừng nói cô gái xấu cực kỳ, dù có đẹp như tiên nữ thì hắn cũng không có lòng cứu mỹ nhân.
Cô gái không chết tâm nói:
- Ngươi đứng lại! Ta van cầu ngươi ôm ta đến truyền tống trận được không? Ta có thểđưa long tinh cho ngươi!
Nếu chỉ nghe giọng của cô gái thì đúng là mềm mại dịu nhẹ cực kỳ êm tai.
Phong Liệt nôn khan, than thở:
- Ụa! ôm ngươi đi truyền tống trận còn không bằng trực tiếp giết lão tử cho rồi, lão tử không cần kiếm long tinh này.
Nhìn một cái sợ rằng nằm mơ thấy ác mộng, nếu ôm nữa chắc ói chết luôn, không chừng sau này tính hướng cũng biến đổi.
- Ngươi...hừ! Tên đáng ghét khốn kiếp!
Cô gái bị lời của Phong Liệt chọc giận muốn ói máu, cực kỳ buồn bực và sốt ruột.
Thân thể nàng bị trọng thương, ngay cảđi đến truyền tống trận cách trăm trượng đều cực kỳ khó khăn, vậy thì làm sao thoát khỏi ma chưởng của cái tên sau lưng?
Thật là sợ cái gì đến cái đó!
Chính lúc này, truyền tống trận liên tiếp 'Nhị tầng' đột nhiên lại lần nữa lấp lóe một cái. Lần này dao động mãnh liệt hơn trước nhiều, vài bóng người xuất hiện ở trên không trung, cùng đáp xuống.
Cùng lúc đó, bên trong có một người đàn ông trẻ tuổi khuôn mặt âm trầm lên tiếng:
- A? Lan Tiếu Y, quả nhiên ngươi không trốn xa, tốt lắm! Mau phong tỏa truyền tống trận, có thể giải quyết trong này là tốt nhất! Hừ hừ!
Nghe thanh âm, cô gái dưới đất người run lên, hình như rất sợ hãi, dường như nàng dốc hết sức mới đứng lên được, lảo đảo sắp ngã.
Thấy nhiều người xuất hiện thì Phong Liệt cũng rung động, hắn lười xem tình hình người đến, chỉ muốn thoát khỏi nơi thị phi này, nên hắn tăng tốc độ bay tới trước.
Nhưng ngay sau đó, hắn nhíu mày.
Chỉ thấy bên trên truyền tống trận liên tiếp 'Long Huyết Giới' có một người đàn ông trung niên sau lưng có bốn ma long ảo ảnh chừng năm trượng uốn lượn, gã nhanh chóng đáp xuống trước truyền tống trận, vừa lúc chặn đường Phong Liệt.
Trong thời gian này Phong Liệt đã hiểu truyền tống trận không chính xác lắm, người từ bên trong truyền tới thường xuất hiện cách ngàn trượng, cụ thể là ở đâu thì cũng chỉ có trời biết.
Phong Liệt thậm chí nghi ngờ nếu một số đệ tử nguyên khí cảnh sử dụng truyền tống trận có phải sẽ xuất hiện trên cao ngàn trượng rồi té thành thịt nát không.
Ba truyền tống trận đánh dấu 'Nhị tầng', 'Long Huyết Giới', 'cổ giới' cách nhau chưa đến hai trăm trượng, xuất hiện một ít chuyện nhầm lẫn cũng không có gì kỳ.
Lúc này Phong Liệt không thể nghĩ nhiều, hắn thấy ra chắn trước mặt là cao thủ cương khí cảnh tứ tầng, mặc dù hắn không sợ nhưng cũng không muốn gây chuyện, chỉ mong nhanh chóng rời khỏi đây.
Lại không tưởng rằng, cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng.
Khi Phong Liệt định vòng qua người này thì cao thủ cương khí cảnh bỗng vung lên huyết kiếm. *xoẹt* một tiếng, kiếm quang sắc bén bắn ra, chớp mắt chém mặt đất đằng trước hắn nứt một khe thật sâu.
Người đàn ông trung niên lãnh tuấn quát với Phong Liệt:
- Đứng lại! Tôn thiếu chủ có lệnh, phong tỏa truyền tống trận!
Phong Liệt lạnh lùng nhìn cao thủ cương khí cảnh đó, nói:
- Tránh ra! Ta không muốn tham gia chuyện của các ngươi, cũng đừng cản đường ta!
Vừa nói hắn vừa thầm đề phòng.
Mặc dù hắn chỉ mới đến chân khí cảnh nhưng vì có nhiều vũ khí bên cạnh nên không e sợ người này.
Người đàn ông trung niên khuôn mặt khắc khổ phớt lờ lời Phong Liệt nói, im lặng không nói lùi lại mấy bước, giơ ngang kiếm trước truyền tống trận, hộ cả tòa truyền tống trận sau lưng.
Phong Liệt thấy vậy thì rất giận, kiềm không được định giải quyết tên này. Bây giờ thực lực của hắn tăng vọt, cũng muốn tìm một người luyện tập chơi.
Đương nhiên, hắn không phải loại người lỗ mãng, phải trước tiên quan sát tình hình đã.
Hắn vừa đề phòng người này vừa dùng khóe mắt quan sát tình huống xung quanh.
Đối phương có tổng cộng bốn người, đều mặc trang phục đen, tay áo có tiêu ký một ma long, giống hệt như tay áo của Phong Liệt.
Bốn người đều là cao thủ cương khí cảnh, may là bên trong không có hậu kỳ cương khí cảnh khiến Phong Liệt vững bụng chút. Hắn tự nghĩ dù chính mình không địch nổi thì muốn trốn cũng không phải hoàn toàn không có cơ hội.
Khiến Phong Liệt lấy làm kỳ lạ trên trán mấy người kia có tiêu ký hình thoi bất quy tắc, tỏa ra khí thế bí ẩn.
Thiếu chủ kia sai bảo, có ba người conh gác truyền tống trận, còn lại thiếu chủ thì cười nhạt đi hướng người đàn bà xấu xí và Phong Liệt.
"A? Không lẽ...họ là người cổ giới?"
Thấy như vậy, một suy nghĩ kỳ lạ hiện ra trong đầu Phong Liệt. Hắn sống hai đời nhưng chưa từng thấy người có tiêu ký này trong Ma Long giáo, bất giác suy nghĩ họ đến từ 'cổ giới'.
Hắn vừ nghĩ vừa chậm rãi thụt lùi, muốn cách người đàn bà xấu xí xa chút, để tránh tai bay vạ gió.
Thiếu chủ lạnh lùng hỏi:
- Lan Tiếu Y, ngươi đừng rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt! Việc đã đến nước này, bổn thiếu chủ cho ngươi một cơ hội cuối cùng! rốt cuộc ngươi có đồng ý không?
Thiếu chủ thoạt trông khoảng hai mươi lăm, sáu tuổi, khuôn mặt tuấn tú, nhưng có ba phần khí âm tà, sau lưng uốn lượn ba Ma Long Hắc Ám Chi Thân ảo ảnh cỡ năm trượng, tỏa ra uy nhiếp mạnh mẽ, chứng minh người này là cao thủ cương khí cảnh tam tầng.
Gã phớt lờ Phong Liệt từ từ lùi lại, nhìn chừm chằm cô gái, lộ vẻ ham muốn.
Cô gái suy yếu hét:
- Hình Ngọc Thiên, ngươi đừng có nằm mơ! Lan Tiếu Y ta dù có chết cũng sẽ không gả cho ngươi!
"Á...đây...đây là ép hôn? Không phải chứ?"
Phong Liệt trợn tròn mắt. Thiếu chủ Hình Ngọc Thiên không xem như mỹ nam tử hiếm thấy trên đời nhưng cũng coi như dễ nhìn, hơn nữa xem ra thân phận địa vị chắc chắn không tầm thường, không đến mức ngay cả người vợ xấu cũng không lấy được đi? Hay là thẩm mỹ của người cổ giới có vấn đề?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui