Ma Long

Vốn dựa theo quy tắc trong Ma Long giáo thì Nhạc Chính Hổ là trưởng lão cương khí cảnh không thể tùy ý khi dễ tiểu bối, đặc biệt là đệ tử viện phái khác.
Nhưng gã lấy cớ lưu tinh phi chu cố ý làm khó dễ Phong Liệt, dù là giáo quy cũng khó mà nói gì gã được.
Hơn nữa lần này gã ra mặt chính là theo lệnh cấp trên, tai họa lớn cỡ nào đều có người chống cả.
Gã nghe Phong Liệt nói vậy thì lòng thầm mừng, gã không sự hắn không khuất phục, chỉ sự hắn ngoan ngoãn cúi đầu khiến gã không có lý do ra tay.
Nhạc Chính Hổ hừ lạnh nói:
- Hừ! Đúng là hậu sinh khả uý! Nếu tiểu bối ngươi không làm việc theo quy tắc thì đừng trách bổn tọa ỷ lớn hiếp nhỏ!
Gã nói một chuỗi như vậy đẩy hết trách nhiệm lên đầu Phong Liệt.
Đám người nghe xong xùy rõ to. Mặc dù lưu tinh phi chu giá trị cao nhưng không đáng tới ba chục vạn long tinh, rõ ràng lão già này ra điều kiện quá khắc nghiệt, khinh người quá đáng lại còn trách ngược người ta không đồng ý, đúng là nực cười.
- Ủa? Bên này xảy ra chuyện gì? Kia không phải Phong Liệt của ám võ viện ư?
- Là người Nhạc gia đối đầu với Phong Liệt, nghe nói hắn phế con trai của gia chủ Nhạc gia, chắc cái này là cố ý gây chuyện đây!
- Ồ! Thì ra là vậy! Ủa? Người kia là 'Thông thiên phủ' Nhạc Chính Hổ! Gã là cao thủ cương khí cảnh ngũ tầng! E rằng lần này Phong Liệt tiêu đời!
- …
Đám người xung quanh bàn tán xôn xao, Phong Liệt thì vẻ mặt thản nhiên, hắn biết hôm nay không thể để yên được.
Và khóe mắt hắn mơ hồ thấy phía xa đằng sau cửa sổ tầng hai một nhà binh khí các có vài bóng dáng quen thuộc, trong đó một người là Nhạc Đông Thần đã lâu không gặp.
Hắn lười tốn nước miếng, không chút khách sáo nói:
- Được rồi ! Lão già kia, mặc kệ là ai khi dễ ai đi, muốn ra tay thì làm lẹ cho rồi !
Hắn ở trong bí cảnh giết một đám cao thủ cương khí cảnh, hiểu rõ thực lực của mình.
Nhạc Chính Hổ nhìn từ khí thế thì cỡ cương khí cảnh, lục tầng, hắn không sợ.
Nhưng không thể sử dụng trấn long thiên bia làm hắn hơi bực mình, e rằng không thể dốc hết sức.
- Hay cho tiểu tử! Muốn tìm chết!
Nhạc Chính Hổ vẻ mặt tức giận, kiềm không được định tiếng lên.
Lúc này chấp sự kiêu ngạo kia vội nói:
- Nhạc sư thúc chậm đã! Giết gà cần gì dao mổ trâu, để sư điệt thay người tiến lên dạy dỗ tiểu tử này một phen.
- A? Tốt thôi! Trương Tiến, cẩn thận chút, nghe nói tiểu tử này có vài trò quái!
Nhạc Chính Hổ ngẫm nghĩ rồi lùi lại hai bước, khiến thuộc hạ đi dò đường trước cũng được.
- Ngài cứ nhìn đi!
Trương Tiến đắc ý chỉnh sửa trường bào, mắt chớp lóe nhìn Phong Liệt, chậm rãi tiến tới trước.
Thật ra gã không có bao nhiêu tự tin giải quyết Phong Liệt, dù sao hắn từng giết chết hai cao thủ sơ cấp cương khí cảnh, chút tu vi của gã đáng là gì?
Nhưng bây giờ gã là thay thế Nhạc Chính Hổ ra sân, chẳng những giúp Nhạc Chính Hổ thăm dò Phong Liệt mà còn để gã được Nhạc Chính Hổ trọng dụng. Hơn nữa có Nhạc Chính Hổ ở một bên lược trận thì tuyệt đối sẽ không khiến gã xảy ra chuyện, vậy nên gã không sợ.
Tiểu nhân vật có tính toán của tiểu nhân vật, điều này cũng không có gì đáng trách, chỉ tiếc, gã toàn lo chú ý Nhạc Chính Hổ trong mắt có sự khen ngợi mà không chú ý mắt Phong Liệt lóe sát ý.
*Ầm!* một tiếng.
Trương Tiến đột nhiên toát ra khí thế, sau lưng bay lên bảy ma long ảo ảnh dài ba trượng, uy nhiếp mạnh mẽ khiến đất cát bay đầy, đúng là bất phàm.
Chân khí cảnh thất tầng!
- Đi chết đi!
Trương Tiến hét to, trong tay thanh trường đao năm thước rạch phá không gian, thất luyện bạc chói mắt tới gần Phong Liệt, tiếng rít xé gió chói tai.
*Xoẹt!*
Phong Liệt thấy đo quang chém tới, thân hình bỗng lóe lên, chẳng những không lùi mà còn nhanh chóng đón đao quang, tay có một thương to màu đen.
- Thương long hộ thể!
- Grao!!!!
Một tiếng vang thật lớn.
Đao quang của Trương Tiến mạnh chém vào hộ thể thương long, nhưng khiến gã giật mình là một kích dốc hết sức thế nhưng chỉ khiến chín ảo ảnh thương long hơi ảm đạm chút.
Lúc này Phong Liệt đã xông đến cách gã ba trượng.
*Xèo xèo xèo xèo!!!*
Một chuỗi tiếng xé gió khiến người rách màng tai vang lên.
Cùng lúc đó, thương ảnh đầy trời bao trùm các góc trên người Trương Tiến, đặc biệt kinh người là trong đó ẩn chứa khí kình khiến gã cảm thấy không thể địch lại, dường như có thể uy hiếp tính mạng gã.
Gã không cảm giác sai.
Mặc dù lúc này Phong Liệt không biến ảo Ma Long Hắc Ám Chi Thân nhưng chỉ dựa vào thực lực chân khí cảnh nhất tầng cộng thêm phong ma thần thương tăng sức chiến đấu lên gấp chín làn thì đã mạnh hơn cao thủ chân khí cảnh thất tầng như gã một bậc.
Nếu không có gì ngoài ý muốn, một thương đánh xuống dù gã không chết cũng sẽ trọng thương.
Trương Tiến giật mình, vừa vung trường đao trong tay chém thương ảnh đầy trời vừa kinh hoàng hét to:
- Sư thúc mau cứu ta!
- A? Tiểu tử ngươi dám!?
Nhạc Chính Hổ con ngươi co rút, gã lập tức phát hiện Trương Tiến gặp nguy.
Gã bỗng hét lớn một tiếng, tay cầm rìu to đỏ rực hóa thành huyết nguyệt rực rỡ đánh hướng Phong Liệt.
*Xèo!*
Tiểu Lục tức giận mắng:
- Lão già kia! Đúng là không biết xấu hổ!
Thấy Phong Liệt hai mặt gặp địch, Tiểu Yên, Tiểu Lục lòng nóng như lửa đốt, do dự không biết có nên tiến lên hỗ trợ không.
Ngay cả người xung quanh cũng đổ mồ hôi thay cho Phong Liệt. Lúc này mọi người đều dễ dàng nhìn ra Phong Liệt đã là cao thủ chân khí cảnh nhất tầng, tốc độ tu luyện kinh khủng như vậy khiến người suýt sao.
Nhưng bây giờ hắn đối mặt kẻ địch là cao thủ chân khí cảnh thất tầng, và cương khí cảnh ngũ tầng, cách biệt quá xa xôi.
Nhưng tiếp theo xảy ra điều ngoài dự đoán của mọi người.
Phong Liệt không giảm thế đi, chẳng hề tránh né của Nhạc Chính Hổ, bỗng nhiên giấu mình vào trong khói đen.
*Ầm!*
Nhạc Chính Hổ cầm huyết phủ chém vào sau lưng Phong Liệt, chớp mắt giết tám trong chín hộ thể thương long vòng quanh người hắn.
Nhưng chưa tạo thành chút tổn thương nào cho Phong Liệt, thậm chí không khiến hắn nhúc nhích một ly.
Cùng lúc đó, chỉ nghe *Phụt phập* một tiếng trầm đục, thương to trong tay Phong Liệt đâm xuyên đan điên Trương Tiến, khiến gã trở thành phế nhân.
- A!!!
Trương Tiến kiềm không được hét thảm thiết, sau đó bị Phong Liệt vung ra xa mười trượng, lăn lông lốc trên mặt đất, cuộn tròn như chó chết, không biết sống chết ra sao.
- Tiểu súc sinh! Ngươi tìm cái chết!
Lúc này hai mắt Nhạc Chính Hổ phun lửa, gã nhảy lên cao, một thức địa cấp chiến kỹ 'Thông thiên thập tự trảm' hung hăng chém hướng Phong Liệt.
Một kích chất chứa giận dữ của cao thủ cương khí cảnh.
Lúc này Nhạc Chính Hổ đúng là rất tức giận, nho nhỏ một đệ tử chân khí cảnh Phong Liệt là ở dưới mí mắt gã phế đi người gã muốn cướu, đây không thể nghi ngờ là đang tát mặt gã.
Hôm nay nếu không giải quyết Phong Liệt thì uy danh hiển hách 'Thông thiên phủ' sẽ thành trò cười.
Phút chốc cương khí hình 'thập' sắc bén không gì sánh bằng như chia không khí thành bốn phần giáng xuống đỉnh đầu Phong Liệt.
Nhưng tiếp theo khiến Nhạc Chính Hổ kinh ngạc là Phong Liệt nghênh đón cương khí của gã vung ra.
Cùng lúc đó, có một khí lạnh thấm lòng người khiến gã giật mình, gã lờ mờ cảm thấy khí lạnh này gã rất khó cản lại.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui