Ma Long

- Sao có thể vậy? Vì sao kinh mạch của ta mất đi tri giác! Rốt cục là chuyện gì đã xảy ra?
- Chết tiệt! Tránh ra cho lão tử! Ta muốn đi ra ngoài! Ai dám ngăn ta, chết!
- Chết! Tất cả đều chết đi!

Mọi người trong hắc vụ điên cuồng gào thét, đao kiếm trong tay mặc dù không có nguyên lực nhưng cũng không ngừng vung vẩy chém những ai dám tới gần.
Chỉ có điều những tiếng động này chỉ có một người nghe được, những người khác chỉ cảm thấy tĩnh mịch tới cực điểm.
Hắc ám, tĩnh mịch, trúng độc, hỗn loạn, trong lúc nhất thời tất cả Long Vũ giả trong tiểu cốc đều cảm thấy bất an, trông gà hóa cuốc, trong lòng tràn ngập sự sợ hãi.
Mặc dù là ai cũng không ngờ được mình tới đoạt bảo lại rơi vào tình cảnh này.
- Hắc hắc! Đã tới thời điểm thu hoạch rồi!
Phong Liệt cười lạnh vài tiếng, thân hình lập lòe vài cái liền xuất hiện ở miệng cốc.
Tiếp theo hắn tạo thành một khe hở không gian lướn trước người, chậm rãi tiến về phía trước.
Giữa đoàn người hỗn loạn, từng tên từng tên cao thủ mưu tính ra ngoài không chút phản kháng tiến vào trong không gian Long Ngục.
3 tên, 5 tên, 10 tên, 16 tên, 30 tên, 60, 100…
Chỉ trong chốc lát, Phong Liệt đã thu hơn 200 người vào trong không gian Long Ngục.
Những người này cũng không ít kẻ không trúng độc, chỉ có điều không hề trở ngại tới việc Phong Liệt ra tay, tất cả đều tiến hành thuận lợi.
Sau một hồi, người trong sơn cốc thưa thớt hơn không ít, đều tự động tản ra khiến cho kế hoạch của Phong Liệt có phần gặp phải phiền toái.
Chỉ có điều Phong Liệt cũng không hề khó chịu, tình thế hôm nay đã quá tốt, thu hoạch chậm một chút cũng không sao.
Đúng lúc này từ bên ngoài truyền tới tiếng ồn ào.
- Hả? Mau nhìn! Hai cao thủ Thần Thông cảnh kia cũng tiến vào! Chỉ e Luyện Hồn ma khải sẽ rơi vào tay họ chứ không ai khác!
- Ách? Sao ta cảm thấy bọn họ như đang ngã xuống?
- Đúng vậy nha! Không thấy sắc mặt hai vị tiền bối kia không tốt sao! Ai! Hắc vụ này cũng quá kinh khủng! Yên tĩnh tới đáng sợ! Sao từ nãy không thấy ai đi ra! Chẳng lẽ tất cả đều gặp chuyện không may?

Người bên ngoài cũng dần dần nhận ra có chút không thích hợp, nhưng cũng không ai dám tiến vào trong hắc vụ.
Phong Liệt nghe tiếng nghị luận bên ngoài, lập tức ngẩng đầu, chỉ thấy hai tên cao thủ Thần Thông cảnh trên không trung đang rơi tự do xuống, trên mặt đều hiện vẻ khiếp sợ không thôi.
- Ồ? Ha ha! Thu hoạch lớn nha…
Phong Liệt không khỏi mừng rỡ không thôi, hắn không thể chờ được xông tới, trước khi hai cao thủ Thần Thông cảnh rơi xuống, tạo ra đại môn Long Ngục cho hai người.
Hai tên cao thủ Thần Thông cảnh kia không có nguyên lực chèo chống đã không thể ngự không phi hành, chỉ đành ngã xuống, rơi vào trong hắc vụ nồng đậm.
Không ngờ trong hắc vụ lại có một khe hở lớn chờ họ, vì vậy không chút lo lắng, không hề phản kháng rơi vào bên trong.
Thu được hai tên cường giả Thần Thông cảnh, lại cộng thêm ba người Lam Vân Điệp, Lôi Hạo Thiên, lúc này trong không gian Long Ngục đã nhốt năm tên cường giả Thần Thông cảnh, quả thực khiến Phong Liệt vui sướng không thôi.
Chỉ cần tiến vào trong không gian Long Ngục, cho dù cao thủ Hóa Đan cảnh mạnh mẽ như Hỏa Mãng vương cũng không làm gì được, mấy tên cao thủ Thần Thông cảnh này càng không có khả năng làm được trò trống gì, huống chi vẫn bị độc tính phát tác, Phong Liệt nắm chắc mười phần thu thập được bọn họ.
Lúc này trong tiểu cốc ngoại trừ còn thừa hơn hai trăm người, cẩn thận di chuyển bên trong hắc vụ không phân biệt được đông tây nam bắc, thỉnh thoảng có người trúng độc, vừa sợ vừa giận nhưng cũng không thể làm gì.
Phong Liệt thấy vậy trong lòng càng thêm vui mừng, hắn muốn thừa cơ hội này hốt gọn một mẻ tất cả người trong cốc.
Những người này mặc dù tu vi phần lớn đều là Cương Khí cảnh, kém hơn cường giả Thần Thông cảnh không ít, nhưng cũng coi là một cỗ thế lực không tầm thường, làm bia đỡ đạn cũng không tồi. Hiện giờ mình có phiền toái quấn thân, nhiều thêm một phần lực lượng liền có thể nắm chắc bảo vệ tính mạng hơn, điều này có ai không muốn? Huống chi cường giả Thần Thông cảnh có thể ngộ nhưng không thể cầu nha…
Nhưng đúng lúc đó Phong Liệt lại cảm thấy bất an, giống như có một đầu quỷ vật cường đại đang ngủ say gần đó đang chậm rãi thức dậy, trong thiên địa dần dần xuất hiện một tia âm khí!
Phong Liệt vội vàng đảo mắt nhìn bốn phía, cũng không phát hiện ra nơi phát ra cảm giác nguy hiểm này nhưng quả thực là nó có tồn tại.
Ngay khi Phong Liệt đang kinh nghi bất định thì phía trên tiểu cốc đột nhiên vang lên một tiếng nổ động trời.
Ầm ầm…
Theo tiếng nổ này vang lên, tất cả mọi người ở dưới đều cảm thấy trời đất chấn động, tâm thần kinh hãi.
Ngay sau đó, vách núi phía đông tiểu cốc liên tiếp đất đá rơi xuống, chôn sống hơn mười tên võ giả ở dưới.
Đồng thời, có một cửa động hiện ra trên đó.
Một cỗ âm khí kinh thiên động địa tràn ra, lan tỏa trong thiên địa, khiến mọi người trọng phạm vi hơn mười dặm đều cảm thấy trong lòng lạnh lẽo, như rơi vào hầm băng.
Ngao hống…
Sau đó, một tiếng quỷ khiếu thê lương từ trong hắc động truyền ra, vang vẳng trong tiểu cốc hồi lâu không thôi.
Bên trong tiếng rống này có một cỗ tinh thần lực vô cùng mạnh mẽ, giống như thanh âm nhiếp hồn, uy thế kinh người, vô số đất đá cỏ cây trong tiểu cốc bị tiếng gầm này chấn thành bụi phấn.
Thậm chí ngay cả những võ giả kia cũng thất khiếu chảy máu, đua nhau ngã xuống đất, mất mạng.
Giờ khắc này Phong Liệt cũng kinh hồn táng đảm, mặc dù giờ hắn đã biến ảo Hắc ám chi thân, lại có Luyện Hồn ma khải hộ thể nhưng thiếu chút nữa cung bị một tiếng gầm này khiến hồn phi phách tán, đầu choáng mắt hoa, thân hình lảo đảo.
Kỳ thật may mắn hắn có được chí bảo Luyện Hồn ma khải có lực phòng ngự mạnh mẽ về cả nguyên lực lẫn hồn lực, nếu không với khoảng cách gần như vậy cho dù là chiến giáp Huyền bảo cửu phẩm dưới uy lực của một tiếng gầm kia cũng nhất định phải chết.
- Bà mẹ nó! Rốt cuộc đó là thứ quỷ gì?
Phong Liệt cắn đầu lưỡi, lập tức tỉnh táo vài phần, nhưng trong lòng hoảng sợ không thôi.
Chỉ có điều hắn không biết rốt cục là quỷ vật gì xuất thế nhưng cảm giác bản thân mình tuyệt đối không thể chống lại thứ này.
Tiếp theo, hắn không chút do dự thu lại hắc vụ, lập tức trốn vào không gian Long Ngục, biến mất không thấy.
Thứ đó chưa đi ra, chỉ cần gầm một tiếng đã khiến vô số người chết, thế nên hiện giờ trong tiểu cốc chỉ còn một mình Phong Liệt may mắn sống sót, nếu là đợi thứ đó xông ra, e là muốn chạy cũng không kịp. Trong mắt Phong Liệt, muốn xem nào nhiệt thì đứng trong không gian Long Ngục vẫn an toàn hơn một chút.
Ngay khi Phong Liệt biến mất, trong tiểu cốc lập tức hiện ra thi thể ngổn ngang, tất cả mọi người đều do thất khiếu chảy máu mà chết, không ai còn sống, thậm chí ngay cả linh hồn cũng hoàn toàn tiêu tán.
Lúc này, chẳng những bên trong tiểu cốc mà thậm chí những võ giả thực lực thấp kém bên ngoài tiểu cốc cũng bị chấn động, thổ huyết mà chết, những người còn sống cũng kinh hãi không thôi.
- Trời ơi! Hẳn là chúng ta quấy rầy một vị cao nhân ẩn tu? Nhanh trốn thôi!
- Tiền bối tha mạng! Chúng ta không cố ý mạo phạm ngài!
- Chỉ là gầm một tiếng đã có thể đánh chết mấy trăm ngươi, cường giả như vậy chúng ta có thể chống lại sao?
- Mẹ nhà nó! Sao lại xui xẻo như vậy! Lão tử bỏ Luyện Hồn ma khải! Mạng nhỏ vẫn quan trọng hơn!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui