Ma Long
Tác giả: Hủ Thi Ngạc
Chương 660: Thiên Hà Cổ Quyển Phân Thần Thiên(2)
Dịch giả: Black
Nguồn: Vipvandan
Share by Kiemgioi
Bất quá, đây quả thực là chuyện không thể nào xãy ra, cho dù là cường giả Hóa Đan Cảnh bị chặt đứt đầu, khối nhục thân kia coi như là hư rồi, tuyệt không có may mắn. Huống chi, ban đầu hắn đã đem linh hồn Kim Sở Ngạn cùng nhau diệt thành khói bụi rồi.
-A? Chuyện gì?
Phong Liệt ánh mắt lóe lên một cái, nghi ngờ nói.
Lúc này, Hoàng Tử Nguyệt xoay người lại, một đôi đôi mắt đẹp cùng ánh mắt của Phong Liệt đối nhau, chỉ chốc lát sau, trong miệng nàng chậm rãi nói hai chữ:
- Thần… khí!
Trong lòng Phong Liệt hơi động, cũng may là đối với lần này, hắn đã sớm có chuẩn bị, trên mặt chỉ lộ ra một tia kinh ngạc:
- Cái gì? Thần Khí? Ta không nghe lầm chứ?
Hoàng Tử Nguyệt trầm mặc thật lâu, ánh mắt cũng giống như như thực chất, cẩn thận dò xét mọi chỗ trên mặt Phong Liệt, tựa hồ muốn nhìn ra một chút gì từ biểu hiện trên mặt hắn.
Chỉ bất quá, nàng nhất định thất vọng.
- Không sai! Chính là Thần Khí! Phong Liệt, ban đầu ở bên trong Huyết Hải Không Gian, ngươi từ đầu đến cuối cũng ẩn núp một bên, là một trong những người có khả năng nhất nhận được Thần Khí nhất, nếu như Thần Khí ở trong tay ngươi… đọc truyện mới nhất tại .
- Chậm đã chậm đã! Hoàng Tử Nguyệt, Thần Khí kia không phải là bị Thiên Hoang tán nhân lấy đi sao? Làm sao lại hoài nghi đến trên người lão tử?"
Phong Liệt cắt đứt lời của Hoàng Tử Nguyệt, kinh ngạc nói.
- Đám người Vô Cực Kiếm Ma đã ép Thiên Hoang tán nhân cắt tóc mà thề, cuối cùng chứng thật Thần Khí không có ở trên người hắn, hơn nữa, hôm nay các đại môn phái cũng hoài nghi đến trên người ta và ngươi!
Hoàng Tử Nguyệt có chút bất đắc dĩ nói.
Mấy ngày nay, hơn mười vị cường giả Long Biến Cảnh các đại môn phái cũng tề tụ ở Hoàng gia, muốn nàng cho thuyết pháp, nếu không phải cuối cùng một vị tuyệt thế cường giả Hoàng gia ra mặt, sợ rằng các đại môn phái còn không chịu bỏ qua, quả thực khiến cho nàng bể đầu sứt trán, khổ không thể tả.
- Dừng! Cái gì gọi là hoài nghi đến trên người ngươi và ta, rõ ràng chính là ngươi bị người ta hoài nghi, trừ ngươi ra, ta nhưng không có lộ mặt qua!
- Hoàng Tử Nguyệt, ngươi cũng không nên lấy oán báo ân, ban đầu nếu không phải lão tử tân tân khổ khổ đem ngươi cứu ra, ngươi chỉ sợ sớm đã chết ở bên trong.
Phong Liệt nói năng hùng hồn đầy lý lẽ nói.
- Những thứ này ta cũng biết, cho nên ta cũng không có đem ngươi khai ra.
- Bất quá, ta suy đi nghĩ lại thật lâu, thật sự cảm thấy ngươi có khả năng lấy được Thần Khí!
Hoàng Tử Nguyệt hoài nghi nhìn Phong Liệt nói.
-Hừ, đây chẳng qua là tự mình ngươi nghĩ vậy mà thôi, lão tử cho tới bây giờ chưa từng thấy cái gì Thần Khí!
Phong Liệt tức giận nói.
- Phong Liệt, nếu Thần Khí ở trên tay ngươi, ta hi vọng ngươi có thể lập tức giao ra đây, lấy thực lực của ngươi căn bản không thể nào Ngự Sử Thần Khí, nó chỉ làm cho ngươi gặp họa sát thân!
Nếu là ngươi có thể giao ra Thần Khí, ta có thể vì ngươi tìm một cụ phân thân cường hãn không kém gì bổn tôn của ta, thậm chí cũng có thể cho ngươi công pháp của Hoàng gia ta, có thể luyện tới Long Hoàng cảnh!
Hoàng Tử Nguyệt hấp dẫn nói, trong đôi mắt đẹp tinh mang lóe lên.
-Mặc dù những thứ mà ngươi nói, đối với ta hấp dẫn rất lớn, nhưng ta thật không có Thần Khí.
Phong Liệt không nhúc nhích chút nào, mười phần làm khó giang tay.
Hoàng Tử Nguyệt bất đắc dĩ thở dài, kia thực nàng vốn là không cách nào xác định Phong Liệt có chiếm được Thần Khí hay không, giờ phút này, nhìn Phong Liệt biểu hiện, trong lòng đối với lời của Phong Liệt không khỏi tin tám chín phần.
Đang lúc ấy thì, đột nhiên, trên không trung vụt sáng lên một đạo lục mang, sáng rực làm cho không ai mở mắt được, đồng thời, một cổ sóng khí cực nóng, âm tà tràn ngập ở trong thiên địa.
Đôi mắt đẹp của Hoàng Tử Nguyệt co rụt lại, không khỏi lên tiếng kinh hô:
- Đây… đây là Lục Hoàng Diễm của Thiên Diễm Môn, bọn họ đã động thủ!
Hoàng Tử Nguyệt con ngươi co rút, kinh kêu:
- Đây...đây là lục hoàng diễm của thiên diễm môn, họ thật sự ra tay!
Phong Liệt lòng rung động, màn sáng xanh đó đến từ hướng Nam Uyển Thành, khiến hắn nghĩ đến sư phụ Tử Long hộ pháp.
Phong Liệt nhìn Hoàng Tử Nguyệt, trầm giọng nói hỏi:
- Hoàng Tử Nguyệt, ngươi nói 'Bọn họ' là ai?
- Chuyện này ngươi không biết thì tốt hơn, nếu không muốn chết thì đi về đi, ta còn chuyện khác, đi trước đây.
Nói rồi Hoàng Tử Nguyệt lập tức biến thành màn sáng vàng đi hướng đánh nhau, chớp mắt đã biến mất.
Phong Liệt nhíu mày, từ lời của Hoàng Tử Nguyệt khiến hắn khẳng định điều suy đoán.
Không chút nghi ngờ, chỗ đó chắc chắn đang trình diễn tuyệt thế đại chiến, xa cách hơn ngàn dặm đều cảm giác từ dưới lòng đất truyền đến tiếng ầm ầm. Dù là cường giả đỉnh hóa đan cảnh cũng không có khả năng tạo thành tiếng động lớn như vậy, trừ phi là cường giả long biến cảnh. Mà cường giả long biến cảnh thì không phải rau cải trắng gì.
Trầm ngâm một lúc, Phong Liệt vận chuyển chập long châu, che giấu hơi thở bản thân, rồi duỗi người phóng ra xa.
Lấy thực lực hiện tại của hắn tất nhiên không có tư cách tham giao chiến giữa cường giả long biến cảnh, nhưng có long ngục không gian trong tay, muốn giữ cái mạng nhỏ là không thành vấn đề.
Khoảng cách ngàn dặm giây lát trôi qua, Phong Liệt rốt cuộc đi tới bên mép đại chiến, bị tình hình trước mắt rung động.
Trên trời cao vạn trượng ba cường giả khí thế hùng hồn đang dốc sức bao vây một người đàn ông trung niên áo trắng, kiếm khí tung hoành, hỏa diễm bắn ra bốn phía, đánh đến thiên hôn địa ám, quần tinh loạn chiến, trong thiên địa nóng cháy cực kỳ. Cỏ cây phạm vi mấy trăm dặm biến khét đen, khói bốc lên.
Cường giả long biến cảnh chiến đấu đương nhiên không tầm thường, phất tay là không trung chấn động, mây trời biến ảo, uy thế kinh thiên, tùy ý một kiếm khí rơi xuống đất đều để lại khe hở to lớn dài đến mười dặm, nhìn thấy ghê người.
Không ra ngoài điều Phong Liệt dự đoán, trong đó một người người đàn ông trung niên mặc áo trắng kiếm khí tận trời chính là Tử Long hộ pháp. Ba đối thủ của gã thì Phong Liệt không xa lạ gì, ở trong huyết hải không gian long hoàng thần phu từng gặp mặt.
Trong đó một mỹ diễm thiếu phụ phiên phiên bay múa như tiên nữ, giơ tay nhấc chân toát ra lục hoàng diễm âm tà chính là cường giả hậu kỳ long biến cảnh của thiên diễm môn.
Phong Liệt từ trong miệng Hoàng Tử Nguyệt biết được tên của nàng là Xích Yên Hà, chưởng quảng lục hoàng diễm, một trong tam đại thần diễm của thiên diễm môn, phụ trách trấn thủ thế lực thiên diễm môn ở thế tục giới.
Xích Yên Hà chẳng những bản thân có thực lực vô cùng mạnh mẽ, lục hoàng diễm trong người nàng cũng uy lực vô cùng, quỷ dị khó lường, nghe nói có thể thiêu hủy nguyên lực trong người kẻ địch. Có thần diễm trong tay, có thể xưng là vô địch cùng đẳng cấp.
Còn hai người kia là Tuyệt Vọng kiếm phái Vô Cực Kiếm Ma, và U Minh giáo Thiên Hoang Tán Nhân.
Hai người này cũng đều là cường giả hậu kỳ long biến cảnh, một người lấy tuyệt vọng kiếm đạo độc bộ thiên hạ, người kia dựa vào trọng bảo thập long thiên hoang đỉnh uy hiếp quần luân, thực lực đều cực kỳ mạnh.
Giờ phút này, Tử Long hộ pháp biểu tình trầm trọng, đôi mắt sâu thẳm lộ ra tức giận. Mặc dù gã ở kiếm đạo có tạo nghệ sâu đạt đến hóa cảnh nhưng ở trước mặt ba cao thủ không kém gì mình thì vẫn là tuyệt đối yếu thế, liên tục thụt lùi, nguy cơ trập trùng, so trắng rách rưới, khá là chật vật.