Ma Long
Tác giả: Hủ Thi Ngạc
Chương 866: Thiên Long giới
Dịch giả: Black
Nguồn: Vipvandan
Share by HTC - Kiemgioi
Tiểu ma nữ cau mũi, suy nghĩ một chút rồi nói.
- Thật tốt quá! Lại cho ta vài viên!
Phong Liệt vẻ mặt mừng rỡ, hắn có thể cảm nhận được rõ ràng tác dụng của Thần Hư Đan, thế nhưng khiến cho thần hồn của hắn khôi phục năm thành trong thời gian ngắn ngủi như vậy!
- Đây! Tất cả đều ở trong này, chính ngươi dùng a!
Tiểu ma nữ không hề nghĩ ngợi, trực tiếp đưa cho Phong Liệt một bình nhỏ màu vàng.
Phong Liệt cũng không khách khí, vội vàng lấy đan dược ra nuốt vào, sau đó vội vàng thay thế Tịch Diệt phân thân đã gần như hồn phi phách tán, hết sức chăm chú khống chế lại cục diện.
- Phốc!
Không bao lâu sau, Phong Liệt lại hộc ra một ngụm máu lớn, khuôn mặt trắng bệch như tờ giấy,
Bất quá, thần quang trong mắt hắn lại càng ngày càng thịnh, vẻ mặt kiên định.
Tiếp đó, trong ánh mắt lo lắng của Tiểu ma nữ, cứ cách một thời gian Phong Liệt lại phun ra một búng máu, cách mười lăm phút lại ăn một viên Thần Hư Đan, nhìn như lung lay sắp đổ, nhưng vẫn cố gắng kiên trì.
Tiểu ma nữ nhìn mà đau lòng vô cùng, nàng che miệng, nước mắt chảy xuống như suối, nhưng không ình phát ra bất cứ âm thanh nào, e sợ làm Phong Liệt phân tâm. Nàng dĩ nhiên hiểu được, Phong Liệt chắc chắn đang làm một việc cực kỳ quan trọng.
Mà phen liều mạng này của Phong Liệt cũng đã bắt đầu có công hiệu.
Trong không gian dưới mặt đất, một lực hút điên cuồng không ngừng tác dụng lên người cự quái. Từng tia Nguyên lực, huyết nhục tinh hoa đều dần dần chảy ra từ miệng vết thương.
Mười lăm phút, ba mươi phút, một canh giờ, hai canh giờ...
Thẳng đến bảy giờ sau, cảnh giới của cự quái cũng tụt khỏi thất giai, một đống vảy có pháp tắc chi văn cũng dần ảm đạm đi. Tiếng tru của nó càng lúc càng yếu, giãy dụa cũng không kịch liệt như trước nữa, cuối cùng bị ngàn vạn đạo xích sắc hung hăng khóa lại, không nhúc nhích được chút nào.
Không gian trên mặt đất, thấy tình hình như vậy, khuôn mặt mệt mỏi của Phong Liệt không khỏi nở một nụ cười khó coi.
Sau đó, hai mắt hắn nhắm lại, hoàn toàn hôn mê bất tỉnh.
Trong Thiên Long Vực, dưới những cuộc chém giết thảm thiết của các chủng tộc, thời gian dần dần qua đi một tháng.
Trong một tháng này, Nhân tộc ở Long Huyết giới chết hơn một trăm cường giả Long Biến Cảnh. Hơn ba trăm thiên tài trẻ tuổi đến lịch lãm chỉ còn lại không đến một trăm, tổn thất có thể nói là thảm trọng.
Mà Thần tộc, Ma tộc cùng với những chủng tộc khác cũng hao binh tổn tướng rất nhiều, thậm chí có không ít cao thủ của các chủng tộc nhỏ tiến vào Thiên Long Vực đều chết sạch.
Mà người thắng lớn nhất, chính là Nhân tộc của Nam Ly giới.
Ba ngàn cường giả Long Biến Cảnh hậu kỳ, đội hình cường đại như vậy nói ra phỏng chừng có thể dọa ngã một đám người. Tổng số lượng cộng lại quả thực còn gấp vài lần số lượng Long Biến Cảnh của tứ giới khác, mà chất lượng thì lại vô cùng mạnh mẽ, gần như mỗi người đều có Thánh bảo thần binh. Cả đám hoành hành trong Thiên Long Vực, không đâu địch nổi.
Hôm nay, sau một tháng chiến đấu kịch liệt, Nhân tộc của Long Huyết giới đã lui hết về Thiên Trụ phong, không ai còn dám tìm kiếm khắp nơi nữa, nếu không một khi gặp phải cao thủ của Nam Ly giới thì sẽ nguy hiểm đến tính mệnh.
Hai tộc Thần, Ma cũng không sai biệt lắm, tất cả đều co đầu rụt cổ trong đại bản doanh của mình, thủ vững không ra.
Mà đến nay, người bắt đi cự quái và Thiên Long giới vẫn không hề xuất hiện, tạo thành một bí ẩn không có lời giải ọi người.
...
Trên Thiên Trụ phong, một chiếc tháp lớn màu đen có hai tầng chiếm cứ cả một phương hướng, xung quanh nó là mấy trăm tòa phủ đệ di động đan xen lẫn nhau.
Nếu Phong Liệt ở đây, nhất định hắn có thể dễ dàng nhìn ra, khí tức mà ngọn tháp hai tầng này phát ra không ngờ lại có sáu bảy phần tương tự với Ám Ngục và Huyết Ngục trong tay hắn, điểm khác duy nhất chính là thuộc tính Nguyên lực.
Trong đó, một tầng tháp tỏa ra khí tức nóng như lửa, mà một tầng khác lại tản ra canh kim khí vô cùng sắc bén.
Không hề nghi ngờ, chiếc tháp hai tầng này đúng là Hỏa Ngục và Kim Ngục của Huyền Thiên Thần Tháp, phân biệt là nội tình trấn tộc của Thiên Diễm Môn và Hoàng gia.
Nếu không có hai tầng Thần khí này trấn thủ, chỉ sợ tất cả những người tiến vào Thiên Long Vực của Long Huyết giới đã bị ba ngàn cường giả Nam Ly giới giết sạch.
Ở một tòa phủ đệ bên cạnh Kim Ngục, Hoàng Tử Nguyệt ngồi ở đầu giường, nhẹ nhàng đưa tay chà lau một thanh đoản kiếm màu vàng, mày liễu nhíu lại, trong mỹ mâu mơ hồ có chút nhớ lại, đồng thời cũng có chút lo lắng.
- Hoa Hoa, ta đã hỏi rất nhiều người, thế nhưng không ai biết tung tích của hắn, ngươi nói hắn sẽ không sao chứ?
Hoàng Tử Nguyệt lẩm bẩm nói.
Lạc Hoa Hoa nằm ngổn ngang trên giường, không hề để ý tới hình tượng, trong mỹ mâu lóe lên vẻ giảo hoạt, nàng chậm rãi nói:
- Chà, cái này thì không chắc được, tiểu tử Phong Liệt kia đã không có tin tức một tháng rồi, thật sự dữ nhiều lành ít a! Ngay cả cường giả Long Biến Cảnh trung kỳ cũng đã chết mười mấy người, một tiểu tử Hóa Đan Cảnh như hắn... Ài! nguồn
Hoàng Tử Nguyệt khẽ lắc đầu, không đồng ý với Lạc Hoa Hoa:
- Tuy cảnh giới của Phong Liệt không cao, nhưng thực lực sẽ không kém bất cứ cao thủ Long Biến Cảnh trung kỳ nào! Hơn nữa, hắn còn có một không gian cực kỳ thần diệu, muốn bảo mệnh chắc sẽ không khó a!
- Nếu ngươi đã nói như vậy thì tất nhiên Phong Liệt còn chưa chết rồi.
Lạc Hoa Hoa bĩu môi nói.
Hoàng Tử Nguyệt không để ý đến câu trêu chọc của Lạc Hoa Hoa, sau một lúc trầm mặc, nàng thì thào lẩm bẩm:
- Người kia... Có thể là Phong Liệt hay không?
- Người nào? Ngươi đang nói kẻ đã bắt con hung thú Thất giai kia đi? Ha! Thật là buồn cười! Ngươi cũng quá để mắt đến hắn a? Mà nếu thật sự là hắn thì ngươi cũng đừng nghĩ nữa, hắn chết chắc rồi.
Lạc Hoa Hoa cười khinh thường.
Nhưng đột nhiên, dường như nàng nhớ ra điều gì đó.
- Hả? Hình như Phong Liệt cũng biết thần thông thuấn di a? Không thể nào, tuyệt không thể nào...
... (.
Trong không gian Long ngục, từ lúc Phong Liệt hôn mê, hắn ngủ say chừng một tháng thì mới từ từ tỉnh dậy.
Sau khi mở mắt ra, đầu tiên hắn dùng tâm thần quan sát không gian dưới mặt đất một chút. Điều làm hắn vui mừng là Nguyên lực và sự sống của con cự quái kia đã hoàn toàn tiêu hao hết, hiện giờ đang hấp hối.
Sau đó, hắn chậm rãi xuống giường, bế Tiểu ma nữ đang ngủ gật bên cạnh lên, đặt nàng nằm trên giường.
Giờ phút này, Tiểu ma nữ nhìn cực kỳ tiều tụy, hiển nhiên là đã rất lo lắng cho hắn, làm hắn có chút đau lòng.
Phong Liệt cũng không quấy nhiễu Tiểu ma nữ, hắn lập tức xuất hiện dưới không gian dưới mặt đất.
Bởi vì Thương Sinh Đại Ấn phản phệ, làm cho thần hồn của hắn bị tổn thương rất lớn, may mắn là có loại đan dược thế gian khó cầu như Thần Hư Đan nên mới không để lại chút hậu hoạn nào.
Giờ phút này, trừ việc đầu óc có chút mê muội vì ngủ quá lâu ra thì không có bất cứ cảm giác không thoải mái nào.
Không gian dưới mặt đất, con cự quái kia chính đang vô lực nằm xụi lơ trên mặt đất, đã không có chút dấu hiệu của sự sống nào, chỉ có đôi mắt của nó thỉnh thoảng thoáng hiện tinh mang, cho thấy linh hồn lực còn chưa tiêu tan.