"Có hứng thú vào đó thử vận may không?" Mặc Vấn Trần cười hỏi.
Tô Linh Phong giương mắt nhìn thoáng qua tấm biển "Khai Bảo Đường", đồng tử hơi đảo.
"Cũng được."
Khai Bảo Đường có tổng cộng ba tầng, tầng một là đại sảnh rất quy mô, bên trong có vài bệ đá lớn, phía trên bày đầy những nguyên thạch với màu sắc và kích thước khác nhau, bên cạnh từng bệ đá còn để một thạch khí chuyên dùng để mài và cắt thạch, đây là nơi chọn và mở thạch.
Tầng hai là nơi khách nghỉ ngơi uống trà, tầng ba là nơi nhân viên nội bộ làm việc.
Tầng hai, tầng ba là một gian phòng hình tròn rộng lớn, ánh sáng chính giữa thông từ dưới lên trên giúp ta có thể quan sát tình cảnh cả tầng một.
Lúc này ở đại sảnh có rất nhiều người, mọi người tụm năm tụm bảy trước đống đá, hoặc là khẽ trò chuyện, hoặc là chọn nguyên liệu thô.
Tô Linh Phong, Mặc Vấn Trần đi vào cũng không gây chú ý tới mọi người, những người tới nơi này, phần lớn trong mắt đều chỉ có nguyên thạch và bảo thạch.
Tô Linh Phong phát hiện nguồn sáng trong phòng rất tốt, nhưng nhìn quanh lại không thấy bày trí nến, ngẩng đầu nhìn nóc nhà thì thấy một khối Dạ Minh thạch siêu khủng! Quả nhiên, dính đến chữ "cá cược" đều là nơi tài bảo lấp lánh.
"Wo ha ha ha..." Tiểu Bạch trừng đôi mắt $_$, móng vuốt liên tục với lên, nước miếng chảy ròng ròng, Rồng con cười khúc khích.
"Bảo thạch… nhiều bảo thạch quá...!Bảo thạch của ta..."
"..." Khóe miệng Tô Linh Phong giật giật, thật may là không ai nhìn thấy đồ hám tiền này, nếu không thì nàng nhất định sẽ bắt nó quay về không gian ma sủng!
Thật là không thể làm gì được nó mà!
"Tiểu nha đầu, muốn chọn mua nguyên thạch hay là xem người ta mở thạch trước?" Mặc Vấn Trần hỏi.
"Huynh rành mấy cái vụ cược bảo này lắm à?"
"Chưa đến mức tinh thông, nhưng cũng biết chút chút." Mặc Vấn Trần khiêm tốn mỉm cười.
"Vậy nói ta nghe thử xem."
"Chọn nguyên thạch cần vài điểm lưu ý, một là màu sắc… tuy không thể nhìn thấu thứ bên trong nguyên thạch nhưng cũng có thể nhìn thoáng qua, thiên hướng màu sắc của nguyên thạch, đôi lúc sẽ tương đương với màu sắc của bảo thạch bên trong, nhưng đương nhiên, xác suất cũng không cao.
Hai là xem tính chất của nguyên thạch…những nguyên thạch có độ cứng, độ tinh tế tỉ mỉ khác nhau, thì thuộc tính của bảo thạch khi mở ra cũng khác nhau.
Còn phải xem xét độ đậm nhạt của màu sắc và vầng sáng xung quanh..."
Tô Linh Phong càng nghe càng thấy giống với cược đá ở hiện đại, vì nàng đã từng điều tra một đám người buôn lậu phỉ thúy ở Miến Điện, nên đối với việc này cũng có hiểu biết đôi chút.
Có người nghe được Mặc Vấn Trần giải thích cho Tô Linh Phong về cược bảo thì không khỏi bĩu môi lắc đầu, không biết đây là công tử của quý tộc nào, chỉ vì muốn thu hút sự chú ý của mỹ nữ mà đến khua môi múa mép, cũng không nhìn xem đây là nơi nào...
Tô Linh Phong đi tới nơi chất đầy nguyên thạch, hỏi người bồi bàn ở bên cạnh, "Nguyên thạch này bán thế nào?"
"Năm đồng tiền vàng, tùy ý chọn." Bồi bàn không thèm nhìn nàng lấy một cái, dường như chỉ nói qua loa cho có lệ.
Đống nguyên thạch này có giá thấp nhất thị trường, cũng chính là nơi hội tụ những loại nguyên thạch kém chất lượng nhất, không chỉ xác suất mở được bảo thạch thấp đến đám thương, mà dù có mở ra bảo thạch thì khó có được bảo thạch mang thuộc tính tốt.
Bình thường, những người đến cược bảo đều rất xem thường loại nguyên thạch cấp thấp này, chỉ có những người thiếu hiểu biết mới mua hai khối thử vận may.
"Tiểu nha đầu, nếu ngươi muốn mua nguyên thạch thì chi bằng đổi qua quầy hàng khác đi." Mặc Vấn Trần chân thành đề nghị.
"Không cần, ta chỉ chơi thử cho vui thôi." Tô Linh Phong ngồi xổm xuống, cơ thể giống như đang đứng lên chọn lựa.
"Bảo thạch...!Ta muốn bảo thạch..." Rồng con Tiểu Bạch dùng móng vuốt lau nước miếng, đâm đầu vào đống nguyên thạch....