Ma Phi Khó Tán Tỉnh


Chóp mũi đại tráng bắt đầu đổ mồ hôi, hắn ta nghiến răng, lại hung hăng cắt xuống vị trí một phần ba khối nguyên thạch.

Gạt bỏ lớp phế liệu, cắt một mắt ngoài, ngay lập tức, một luồng ánh sáng âm u màu xanh lam hiện ra!
Bảo vật xuất hiện rồi, bảo vật xuất hiện rồi! Mau tới mà xem, bảo vật xuất hiện rồi!
Màu xanh lam ư? Mặc Vấn Trần nhướng mày, nếu là bảo thạch Tụ Linh hoặc bảo thạch giúp tăng tốc độ thì quả thật vận khí của khối thạch này không tồi chút nào.

Đại tráng, ta trả tám trăm đồng tiền vàng, bán cho ta đi.

Có người hét lên.

Ta trả tám trăm rưỡi, bán cho ta!
Thông tin về bảo vật còn quá mơ hồ, không thể nào dùng lực tinh thần thám thính thuộc tính của bảo thạch, cũng không có cách nào biết được chất lượng hay hình dáng của bảo thạch bên trong, có người vừa lộ bảo vật đã chọn cách bán ra, người mua phải loại nguyên thạch đã từng qua tay người khác, chính là kiểu đánh cược một nửa.

" Mặc Vấn Trần giải thích cho Tô Linh Phong.


Ồ.

Tô Linh Phong gật gù, nàng hiểu cái này, kiểu đánh cược bảo thạch thời hiện đại cũng giống như đánh cược một nửa.

Không bán! Lão tử muốn giải được toàn bộ bảo vật! Đại tráng cười nhe răng tít cả mắt, xoay người mở máng ma thạch của thạch khí ra rồi cẩn thận mài lên.

Nếu là một khối bảo thạch chất lượng tốt, thuộc tính không tệ thì hắn ta thật sự phát tài rồi!
Một lúc lâu sau, lại có tiếng người kinh hô: Ơ, chỉ có một tầng thôi à! Là bảo vật da mỏng!
Thôi xong, không đáng tiền rồi, thật đáng tiếc!
Đại tráng, còn nửa khối nguyên thạch hay là bán cho ta đi, năm mươi đồng tiền vàng! Lần ra giá này, rớt xuống tận mười mấy lần so với lúc đầu!
Sao có thể là bảo vật da mỏng chứ! Không bán! Lão tử không tin! Đại tráng quát to một tiếng, không nhụt chí tiếp tục mài, kết quả cuối cùng ngay cả một tầng bảo vật mỏng dính kia cũng bị mài nhẵn thín rồi!
Hai con mắt của đại hán đỏ đọc, hắn ta cố định nửa khối nguyên thạch còn lại, sau đó lại bổ xuống một nhát!
Bên trong đều là đá trắng lóa!
Đại tráng không bỏ cuộc, lại cắt tiếp! Lần cắt tiếp theo, cũng là đá!
Cắt tiếp! Vẫn là đá!
Haizz, thua cược rồi!
Lần này đại hán thua thảm luôn rồi!
Cứ cắt mãi cắt mãi, cho tới khi khối nguyên thạch chỉ còn tầm bằng nắm tay, không có ai ra giá nữa, toàn thân đại hán chảy đầy mồ hôi, bả vai vô lực mà trùng xuống!
Đó là khối nguyên thạch mà hắn ta đã mua bằng tất cả của cải vốn liếng trên người mình.

Ta trả giá một đồng tiền vàng, có bán hay không? Tô Linh Phong chìa bàn tay trắng trẻo ra, chỉ vào một hồn đá lớn chừng bằng nắm tay đang nằm trên máy cắt đá, từ tốn nói.

Bên cạnh mỗi tảng đá lớn đều có một máy giải thạch, có những thạch đài người chọn mua nguyên thạch nhiều, người đi giải bảo cũng nhiều, có những thạch đài thì khá vắng vẻ, những người không muốn đứng xếp hàng chờ sẽ lựa chọn đến thạch đài ít người để giải bảo, người đàn ông cao lớn này chính là một người muốn giải bảo đã tuyển nguyên thạch ở một thạch đài cao cấp, chạy đến thạch đài cấp thấp để tranh máy giải thạch.


Mặc Vấn Trần nhìn người đàn ông kia, trên mặt mang theo nụ cười nhẹ nhàng tao nhã, trong con ngươi lại có một tia sắc lạnh, “Anh trai này, anh như vậy là có chút không phúc hậu nhé……”
“Như thế nào?” Người đàn ông kia khinh thường liếc mắt nhìn Mặc Vấn Trần một cái, miệng rộng một phiết, vỗ lê khối nguyên thạch nói: “Đây chính là nguyên thạch do ông đây tốn rất nhiều tiền mua, ông đây phải giải bảo trước, mày có ý kiến gì?”
“Cho ông ấy giải trước đi, các cậu chỉ có hai khối nguyên thạch nhỏ như vậy, từ từ giải cũng được, cần gì vội vàng thế.


“Đúng vậy, nguyên thạch của thạch đài cấp thấp thì có thể là hàng tốt gì, cùng với người ta tranh đoạt làm cái gì vậy!”
“Hàng tồi của một thạch đài thấp kém, ông đây xem còn không muốn xem một lần, còn làm như bảo vật, đòi đi tranh máy giải thạch với nguyên thạch loại một của người ta, chậc chậc! ”
“! ”
Xung quanh rất nhanh tụ lại thành một đám người, đều đến xem người đàn ông giải bảo, mọi người tôi một câu anh một câu, vô cùng ồn ào.

“Làm cho ông ta giải trước đi.

” Tô Linh Phong nhẹ giọng nói.

Mặc Vấn Trần thu hồi sự sắc bén trong mắt lại, hơi hơi mỉm cười: “Nếu Phong Nhi nói như vậy, vậy cho ông giải trước đi.


“Vẫn là cô bé này sống biết điều…”

“Lúc này mới giống lời nói nên nói à…”
Mặc Vấn Trần không để ý đến những người xung quanh mình, nhìn về phía Tô Linh Phong, ánh mắt rất dịu dàng đầy yêu chiều, đáng tiếc, lại bị Tô Linh Phong làm lơ…
Người đàn ông đặt nguyên thạch cố định trên máy giải thạch, kéo răng cưa của máy giải thạch, đặt ở một vị trí bên mép nguyên thạch, cẩn thận cắt xuống!
Mọi người xem náo nhiệt duỗi dài cổ, nhìn chằm chằm vào chỗ cắt, người đàn ông càng khẩn trương đến thở mạnh cũng không dám thở!
“Ôi… Là cục đá, không ra bảo…” Sau khi một mặt của nguyên thạch bị cắt xuống, có người thở dài.

“Tiếp tục cắt đi, lúc này mới dùng một đao mà thôi, nói không chừng bên trong có đồ tốt!” Có người cổ vũ.

Người đàn ông xoay xoay nguyên thạch một chút, lại cắt một đao.

“Vẫn không gặp bảo á! Như thế nào sẽ như vậy, các dấu hiệu trên khối nguyên thạch đều nhìn tốt như vậy…” Có người lắc đầu.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận