Màn đêm buông xuống, người đến tham gia yến tiệc cũng bắt đầu đến. Mục Đạt quản gia đứng ở cửa lớn đón khách.
Nhân vật chính còn chưa đi ra, những khách mời đã tặng quà rồi tùy ý chọn một chỗ ngồi trong đại sảnh tùy ý ngồi xuống, một số khác đứng hàn huyên với người quen. Thành chủ đại nhân đã sớm căn dặn hạ nhân bê rượu, trái cây, đồ ăn thức uống lên ân cần chu đáo hầu hạ khách quý.
Khách đến hơn một nửa, đèn trong đại sảnh bỗng nhiên tắt hết, tiếp theo có một chùm ánh sáng lóe lên chỗ cầu thang hấp dẫn ánh mắt của mọi người hướng về phía chân cầu thang.
Tư Đồ Tiêu Sơn mặc một bộ y phục màu đen thêu tơ vàng, toàn thân toát ra khí chất trang trọng, vẻ mặt vô cùng phấn chấn, xuất hiện tại nơi cầu thang bên cạnh ông là một cô bé mặc lễ phục trắng trang nhã, khuôn mặt vô cùng xinh đẹp.
Cô bé vấn mái tóc lên cao lộ ra cái cổ trắng như tuyết, trên đầu không có quá nhiều trang sức, chỉ cài một đóa hoa như thủy tinh, bên trong có khảm một đóa hoa màu tím như có sinh mệnh, ngoài ra còn có một vòng trân châu, mỗi viên đều tinh xảo, xinh đẹp động lòng người.
Ngũ quan cô bé xinh đẹp, làn dà trắng như trứng gà, khuôn mặt đẹp một cách tự nhiên không tìm ra một chút khuyết điểm nào, cái mũi xinh đẹp thẳng tắp, miệng như một đóa hồng nhỏ nhắn, khóe miệng khẽ nhếch lên, đôi mắt đen láy hấp dẫn ánh nhìn của người, ánh nhìn như xuyên thấu tất cả mọi vật, lạnh lùng nhưng chứa đầy hào quang, không ai có thể chạm tới đáy.
Tư Đồ Tiêu Sơn cất bước đi xuống lầu, Tô Linh Phong đưa tay khoác cánh tay Tư Đồ Tiêu Sơn đi theo ông đi xuống dưới, ánh mắt mọi người đều tập trung trên người Tô Linh Phong, bị khí chất và tướng mạo hấp dẫn ánh nhìn
Tô Linh Phong giơ tay nhấc chân trầm ổn ưu nhã, mười phần mang theo phong phạm của tiểu thư đài các, trên người lại tỏa khí tức thanh lãnh. Cô bé này tuyệt đối không phải là vị tiểu thư tầm thường được nuôi trong khuê phòng!
Tư Đồ Tiêu Sơn bị ngoại tôn của mình đoạt mất danh tiếng, trong lòng lại vô cùng kiêu ngạo. Biểu hiện của Tô Linh Phong khiến ông rất hài lòng.
Kỳ thật Tô Linh Phong chấn nhận yêu cầu của Tư Đồ Tiêu Sơn, cố ý lộ khí chất của nàng ra ngoài, nàng biết rõ Tư Đồ Tiêu Sơn tất có dự định, nhưng nàng cũng không phí sức đi tìm hiểu nguyên nhân.
Trước mắt đã biết Tư Đồ Tiêu Sơn có dụng ý gì đó cho nên mới biểu hiện thái độ tình thân mến thương với nàng, mà nàng cũng không ghét bỏ người này nên cũng vâng lời nghe theo sự sắp đặt đấy.
Tư Đồ Tiêu Sơn cùng Tô Linh Phong đi vào đại sảnh, lúc này mọi người mới rốt cục phục hồi lại tinh thần, vội vàng hành lễ chúc mừng Tư Đồ Tiêu Sơn.
Tư Đồ Tiêu Sơn mỉm cười đáp lễ, sau đó lên giọng nói: "Cảm ơn mọi người đã nể mặt lão phu tới tham dự bữa tiệc sinh nhật cháu ngoại Tô Linh Phong này của ta, hôm nay là sinh nhật kỳ thật cũng không có gì tốt để tổ chức, lão phu chỉ là muốn mượn lần yến hội để nó tiếp xúc với nhiều người hơn thôi, mọi người xin cứ tự nhiên."
Mọi người tự nhiên hiểu rõ, Tư Đồ Tiêu Sơn chỉ là mượn bữa tiệc sinh nhật lần này để giới thiệu cháu ngoại mình với người có địa vị trong xã hội mà thôi, mà cô bé mới mười bốn tuổi này cũng không phụ sự kỳ vọng của Tư Đồ Tiêu Sơn, thái độ cử chỉ của nàng để lại cho mọi người một ấn tượng sâu sắc!
Tư Đồ Tiêu Sơn dẫn Tô Linh Phong chào hỏi khách khứa, giới thiệu một vài khách quý cho Tô Linh Phong, Tô Linh Phong vừa gặp đối phương đã hành lễ ứng đối, một lần nữa chiếm được hảo cảm của mọi người.
Lạc Y nhìn Tô Linh Phong biểu hiện giống hệt một vị tiểu thư hiểu lễ nghĩa, trong lòng rốt cục cũng thở phào nhẹ nhõm, vất vả bao nhiêu lâu cũng xem như có tiến bộ.
"Thành chủ đại nhân, ngài khỏe chứ, không ngờ vị tiểu thư này chính là cháu ngoại của ngài, tôi và Linh Phong tiểu thư cũng coi như là hữu duyên."