Ma Hạch tổng cộng phân ra mười cấp bậc, cấp ba trở xuống vẫn còn khá thông thường, cấp bốn đã là vô cùng trân quý, cấp năm chính là bảo bối, cấp sáu càng là giá trên trời, cấp bảy muốn có phải tùy duyên, ngoài cấp tám thì có thể nói có tiền cũng không mua nổi.
Tuy Tô Dục Mẫn trước mắt chỉ là linh thuật sĩ sơ cấp hệ Băng nhưng pháp trượng trong tay nó lại khảm ma hạch cấp năm, lực công kích không phải chỉ cao thêm gấp rưỡi hay gấp hai. Nó dùng pháp trượng bảo vật này giao thủ với Tô Linh Phong vừa đột phá đấu khí cấp một, đâu ra 'luận bàn' chứ! Căn bản chính là muốn Tô Linh Phong không chết cũng tàn phế!
Nhưng kết quả này quả thật khiến người ta chấn kinh rồi! Tô Dục Mẫn chẳng những không làm Tô Linh Phong bị thương nổi mà còn bị thương phản lại! Trong lòng mọi người đều nhất trí, xem ra Nhị tiểu thư thật sự quá khinh địch rồi...
"Mẫn Nhi, con thật quá ẩu tả rồi! Vi phụ đưa pháp trượng cho con là để con dùng nó để động thủ với tỷ tỷ ruột của con sao?" Tô Hành nghiêm giọng quát lớn.
Tô Dục Mẫn cắn cắn môi, sau đó mới không cam lòng mở miệng: "Thật xin lỗi, phụ thân, về sau Mẫn Nhi không dám nữa..."
"Về sau không được phép không biết nặng nhẹ như thế!"
"Mẫn Nhi đã biết."
"Phong Nhi, Mẫn Nhi chỉ là tính tình trẻ con chút thôi, cũng không phải loại người ngoan độc, tuy dùng 'Băng Nguyên Chi trượng' giao thủ với con nhưng cũng không phải muốn tổn thương con, cũng là tỷ muội, chuyện này con đừng ghi nhớ trong lòng." Tô Hành thoáng dừng một chút, thần sắc lại hơi chậm lại, sau đó lại nói: "Con đã chịu khổ luyện tập, ngày mai vi phu sẽ mời một sư phụ tới dạy dỗ võ kỹ, đấu khí cho con thật tốt, hi vọng lần này con đừng phụ lòng vi phụ và mẹ con."
Trong lòng Tô Linh Phong thầm hừ một tiếng, nàng không tin trước đây Tô Dục Mẫn luôn tìm "đời trước" gây phiền phức mà Tô Hành và mấy vị phu nhân không biết chút xíu gì, dù sao cũng là đứa con mà Tô Hành yêu thương nhất, cho dù có gây ra chuyện thế này, cũng lắm cũng chỉ bị mắng hai câu mà thôi.
Tô Hành đã nhất định cố ý che chở cho Tô Dục Mẫn, muốn đè ép việc này xuống, Tô Linh Phong cũng không có ý định bới móc so đo nữa, một là thực lực của nàng bây giờ còn chưa đủ, lấy trứng chọi đá, hai là nàng cũng không muốn lãng phí thời gianh cho loại chuyện tranh đấu nhàm chán này.
"Phụ thân đại nhân hay là tạm thời khoan hẵng mời sư phụ cho Linh Phong." Tô Linh Phong từ chối.
"Sao vậy, con vẫn không muốn tiếp tục cố gắng hay vẫn còn trách phụ thân những năm nay không để ý tới con?" Tô Hành nhìn vẻ mặt bình tĩnh không nhìn đâu ra vui vẻ của Tô Linh Phong, nhíu mày hỏi.
"Phụ thân đại nhân hiểu lầm rồi, Linh Phong cho rằng chuyện này cấn dùng phương thức thực chiến mới là nhanh tiến bộ nhất, thế nên Linh Phong quyết định ngày mai sẽ lên đường rời khỏi Tô Gia, trở thành một nhà phiêu lưu mạo hiểm, rèn luyện thật tốt."
Rồng con vẫn còn đang chảy nước miếng với "Băng Nguyên Chi Trượng" nghe vậy, chỉ tay vào pháp trượng trong tay Tô Dục Mẫn, kết nối tinh thần với Tô Linh Phong nói: "Trộm cái này đi đi, trộm nó đi, bảo thạch đó má, đổi ra tiền được đó! Đổi được nhiều kim tệ lắm đó..."
"..." Khóe miệng Tô Linh Phong co giật, oắt con tham tiền! Bên cạnh đó lại nghĩ, xem ra ý kiến này không tồi.
Mọi người trong Tô gia bị hành động hào ngôn vĩ đại của Tô Linh Phong dọa sợ! Cái gì? Phế vật Tô gia muốn làm nhà phiêu lưu?
Chỉ mới đột phá đấu khí cấp một, lại dám nói cái gì mà thực chiến? Nàng ta không phải quá đắc ý quyên mình rồi chứ?
Mặc dù là thắng Nhị tiểu thư nhưng cũng chỉ là may mắn mà thôi, quá không biết tự lượng sức mình...
"Con thật muốn ra ngoài làm nhà phiêu lưu sao? Thiên hạ này cũng không dễ sinh tồn vậy đâu, con chỉ mới đột phá đấu khí cấp một mà thôi, thực lực vẫn còn rất yếu..." Tô Hành nói vẻ thấm thía.
"Lòng Linh Phong đã quyết, mong phụ thân đại nhân thành toàn!" Tô Linh Phong ngoài miệng nói vậy nhưng cũng chỉ là duy trì mặt ngoài cung kính mà thôi, dù sap Tô Hành cũng là phụ thân của cơ thể này, về phần Tô Hành có đồng ý quyết định của nàng hay không, Tô Linh Phong cũng không quan tâm, nàng bây giờ cũng chỉ là thông báo cho người của Tô gia mà thôi, cũng không phải là trưng cầu ý kiến.
Tô Hành nhìn biểu lộ kiên quyết trên mặt Tô Linh Phong, không hiểu sao trong lòng lại không muốn ngăn cản nàng, đành gật đầu nói: "Phong Nhi đã quyết vậy, vi phụ cũng ủng hộ con."
"Phu quân, Phong Nhi còn quá nhỏ, bên ngoài lại quá hung hiểm..." Nhị phu nhân không nhịn được mà lên tiếng. Bà không thích Tô Linh Phong nhưng suy cho cùng thì Tô Linh Phong cũng là con gái của bà.
"Ta đương nhiên biết hung hiểm, nhưng ra ngoài rèn luyện một chút cũng có lợi cho nó." Tô Hành quay đầu lại, quét mắt một vòng nhìn mọi người xung quanh, sau đó ánh mắt rơi trên người một chàng trai trẻ tuổi: "Tá Dịch, ngươi có đồng ý ra ngoài rèn luyện cùng đại tiểu thư không?"
Tô Hành vừa nói, chàng trai trẻ tuổi mặc đồ đen, dáng người cao ngất, khuôn mặt tuấn tú góc cạnh đứng một bên liền đi ra, khom người thi lễ với Tô Hành: "Hồi bẩm đại nhân, Tá Dịch nguyện ý đi rèn luyện cùng đại tiểu thư, bảo vệ an toàn cho đại tiểu thư." Sau đó lại quay qua Tô Linh Phong, hạ thấp người nói: "Đại tiểu thư, nô tài là Tá Dịch, sau này chính là hộ vệ của tiểu thư."
Khuôn mặt hắn bình tĩnh, ngữ khí không gợn sóng không sợ hãi, ánh mắt nhìn Tô Linh Phong không khinh thường, không giật mình nhưng cũng không khiêm tốn.
Là Tá Dịch! Thị vệ thần bí bỗng nhiên xuất hiện bên người Tô Hành hai năm trước kia! Trong phủ không có ai biết lai lịch của hắn, cũng chưa có ai từng thấy hắn ra tay, chỉ truyền miệng rằng thực lực của hắn thâm sâu không lường được!
Hơn nữa thái độ của Tô Hành đối với hắn cũng vô cùng khách khí, căn bản không giống như đối đãi với thị vệ tầm thường...
Mọi người lại lần nữa giật mình mở to hai mắt mà nhìn, ngay cả Tô Linh Phong cũng run run lông mi, Tô Hành lại đưa Tá Dịch cho nàng?
Tô Dục Mẫn lại càng nắm chặt nắm đấm, ghen ghét oán hận nghiến chặt răng.