Ma Thần Tử Tinh

Tử Tinh không biết Toa Toa tặng mình ngọc bội là có ý gì, dù sao cũng là của người khác tặng mình nên giữ gìn cẩn thận, nghĩ vậy nên hắn nhét ngọc bội vào trong ngực. Về đến nhà hắn thấy cha, mẹ, gia gia, còn có băng Nhu Nhi ôn nhu khả ái ngồi cạnh bàn ăn đang đợi hắn về.

Tử Tinh mỉm cười đi đến nói: “Ồ, mọi người đang đợi ta sao, vậy ngồi xuống cùng ăn nào, xin lỗi vừa rồi ta bị lạc đường, quên mất là mình nên đi hướng nào mới phải mãi mới hỏi ra được, thật là xin lỗi mọi người.” Sau đó đi tới Nhu Nhi bên cạnh ngồi xuống, cũng không có để ý đến ánh mắt tức giận của mọi người.

Khải Liệt mỉm cười nói: "Tinh nhi, ngươi nói ngươi trên đường bị lạc,ngươi vài lần nói vậy rồi nhỉ? dường như trước kia ngươi cũng nói ngươi đi đường bị lạc, một hai lần ngươi nói ngươi bị lạc ta còn có thể hiểu được,lần này ngươi lại nói ngươi bị lạc ở trên đường là sao nhỉ?"

Nhu Nhi cũng nói: "đúng vậy, Tử Tinh ca ca thật xấu nha, chính mình đi không chịu về, lại còn nói này nói nọ, chúng ta có trách huynh đâu mà huynh lại phải lấy cớ lạc đường? Tử Tinh ca ca không có thành thật nha."

Tử Tinh xấu hổ gãi gãi đầu rồi cười nói: “Mọi người đừng có nhìn ta như vậy ta thấy không quen, ta sau này sẽ không như vậy nữa, bất quá đúng là bây giờ đường xá đi rất dễ bị lạc, sau này ta sẽ cẩn thận hơn một chút. Thức ăn nguội cả rồi, mọi người nhanh ăn đi.”

Mọi người đều lắc đầu hết cách với tiểu ác ma này, Nhu Nhi cũng đã đến đây được 8 năm bây giờ cũng đã là cao cấp ma pháp sư, càng lớn trông nàng càng xinh đẹp, nàng đối với Tử Tinh cảm tình sâu đậm, mỗi lúc đều nhìn Tử Tinh với ánh mắt si mê,tâm tình của tiểu cô nương a.

Tử Tinh gắp một miếng thịt bỏ vào chén cơm của Nhu Nhi rồi nói: “Nhu Nhi ngươi bây giờ cũng đã là cao cấp ma pháp sư rồi, chúc mừng nha, bất quá con đường phía trước còn rất dài cho nên ngươi cần phải cố gắng nhiều lắm, miếng thịt này là thưởng cho ngươi a.”

Nhu Nhi thấy Tử Tinh gắp thức ăn cho mình thì đỏ bừng mặt lên thẹn thùng nói: “Cám ơn Tử Tinh ca ca.” rồi cúi đầu xuống, hai mắt long lanh không biết là đang nghĩ đến cái gì trông vô cùng đáng yêu.

Cổ Phong cùng Lam Lam nhìn thấy vậy thì nhìn nhau mỉm cười, cái kiểu mập mờ thế này ai mà không hiểu cơ chứ, Nhu Nhi cảm thấy có ai đó đang nhìn mình, nàng không cần nói cũng biết là ai rồi cho nên giả bộ ăn uống tự nhiên nhưng trong lòng cảm giác rất la ngọt ngào.


Cổ Phong nhìn Tử Tinh nói: “Tinh nhi, cha cũng không còn gì để dạy cho con nữa, con còn trẻ như vậy mà đã đạt đến cảnh giới đại kiếm sư rồi, nhưng nếu muốn đạt đến Kiếm thánh thì vô cùng khó khăn, ta hy vọng con có thể vượt qua được cánh cửa này, một là đạt đến Kiếm thánh hoặc là không bao giờ đạt tới được.”

Nhu Nhi càng nghe càng hồ đồ bèn hỏi: “Cổ Phong thúc thúc, đạt đến Kiếm thánh khó đến vậy sao, Tử Tinh ca ca trẻ như vậy mà đã đạt đến cấp bậc đại kiếm sư, cháu nghĩ muốn trở thành Kiếm thánh chỉ là vấn đề thời gian mà thôi, tại sao thúc lại nói như vậy?”

Cổ Phong cũng để ý thấy Tử Tinh dừng đũa không ăn nữa chắc là cũng đang thắc mắc vấn đề này bèn đáp: “Thật ra trên đại lục có rất nhiều thiên tài, những người này đến 20 tuổi cũng đều đạt đến cấp bậc đại kiếm sư nhưng mà không có cách nào đột phá lên Kiếm thánh cho dù cố gắng đến chết cũng vậy, cho nên ta mới nói cánh cửa này là vô cùng khó khăn.”

Khải Liệt cũng gật đầu nói: “Những lời vừa rồi rất đúng, bất kể ai cũng vậy đều muốn đột phá cảnh giới cả, một khi đã đột phá thì thực lực cùng đấu khí sẽ tăng cao rất nhiều, cho nên bây giờ rất ít người đạt đến thánh ma đạo sư, còn thần ma đạo sư thì chỉ có trong truyền thuyết mà thôi.”

Cổ Phong nói tiếp: “Đúng vậy, vì thế ta quyết định để cho con cùng công chúa đến học viện học tập bởi ta đã không còn gì để dạy con nữa, nếu con có thể đột phá lên Kiếm thánh thì đó là lịch sử người đầu tiên trẻ nhất đạt đến cảnh giới Kiếm thánh, trước đây ta mất 10 năm mới đột phá đã xem như là rất nhanh rồi, có những người mất hơn 20 năm, 30 năm thậm chí là cả đời cũng không đột phá được, điều đó chủ yếu phụ thuộc vào bản thân mình.”

Tử Tinh bỗng đứng lên, trên người hắn toát ra tràn ngập khí thế vương giả, hắn nói: “Cha yên tâm, Tinh nhi tuyệt đối sẽ không để cha thất vọng, mục tiêu của con là vượt qua Kiếm thánh thậm chí là vượt qua cả Kiếm thần cấp bậc, con không muốn là đệ nhất thiên hạ mà đó chỉ là một mục tiêu đề ra để phấn đấu mà thôi, đây chính là giấc mộng mà con phải truy cầu.”

Nhu Nhi nhìn thấy Tử Tinh nhất thời biểu hiện khí thế mà si mê nhìn, nàng thấy Tử Tinh lúc này mới là hấp dẫn, Cổ Phong và Khải Liệt đều gật đầu, hai người đều biết tính cách của Tử Tinh từ nhỏ đến giờ có chút nghịch ngợm nhưng mà rất có chí tiến thủ và hiếu thuận, có thể sinh ra khí thế như vậy thì tương lai chắc chắn sẽ vô hạn lượng, siêu việt Kiếm thần? Không biết là hắn có nói giỡn hay không?

Tử Tinh nói tiếp: “Một tháng sau ta phải đi đến Băng Long ma pháp học viện – một học viện nổi tiếng nhất đại lục, ta nghĩ nơi đó có thể có cái gì đó có ích cho ta để đột phá thực lực, cho nên ta quyết đinh 1 tháng sau sẽ đến đó, không biết Nhu Nhi có muốn đi cùng không?” Vừa nói vừa nhìn về phía Nhu Nhi. Tử Tinh trên mặt có vẻ hồng hồng tuy nhiên không rõ ràng lắm.

Nhu Nhi thấy Tử Tinh trong lòng có mình thì phi thường cao hứng đáp: “Đương nhiên là muốn đi rồi, nhưng không biết sư phụ có cho phép hay không, ta rất muốn cùng Tử Tinh ca ca đến học viện đó học tập, học viện đó rất là nổi tiếng chắc chắn sẽ có nhiều điều để Nhu Nhi học tập, không biết sư phó có để cho ta đi không.” Trong lúc nói hai mắt nhìn Lam Lam ánh lên khát vọng chờ mong.


Lam Lam thấy vậy bèn mỉm cười, một tay vuốt tóc Nhu Nhi nói: “Ngốc tử, ngươi rất có tiềm lực tu luyện thủy hệ ma pháp, chỉ cần ngươi cố gắng một ngày nào đó sẽ lợi hai hơn sư phụ, sư phụ đương nhiên là cho phép người cùng đi với Tử Tinh, chỉ là Hoàng thượng có đáp ứng hay không mà thôi.”

Khóe miệng Nhu Nhi có một tia cười mỉm, nàng đáp: “Phụ hoàng chắc chắn sẽ đáp ứng hì hì.” Ai cũng đều không biết trong lòng tiểu nha đầu đang nghĩ gì mà lại dám nói chắc như vậy.

Khải Liệt đến bên Tử Tinh nói: “Tinh nhi vào đây với gia gia một chút.” Khải Liệt nói xong bèn chậm rãi đi ra ngoài. Tử Tinh cũng đi theo thầm nghĩ không biết gia gia đột nhiên tìm mình chắc có chuyện gì trọng yếu đây.

Tử Tinh đi ở phía sau Khải Liệt biết rằng lối này là đi đến phòng của gia gia cho nên im lặng đi theo mà không có hỏi han gì, hai người đi vào trong phòng, Khải Liệt quay lại song chưởng hướng về phía cửa tạo “Cách âm kết giới” sau đó mới đi vào.

Khải Liệt với vẻ mặt hiền từ nhìn hình dáng Tử Tinh mà không khỏi thở dài, hắn biết đã lâu như vậy cũng không có tin tức gì của ân nhân, e rằng đã không còn trên thế giới này nữa, hơn nữa hai thanh kiếm bên trong Tử vong lâm càng thêm xác định ân nhân đã hy sinh, hắn vẫn còn nhớ như in những gì mà ân nhân đã nói lúc sinh tiền.

Tử Tinh nhìn thấy gia gia đột nhiên trở nên hoài cảm, đôi mắt nhìn xa xôi thì thở dài nói: “Gia gia có gì không thoải mái, tại sao gia gia lại thở dài như vậy, gia gia kêu Tinh nhi đến đây chẳng hay có chuyện gì muốn nói cho Tinh nhi biết chăng?”

Khải Liệt mỉm cười chậm rãi ngồi xuống, hít sâu vào một hơi cố đè nén nỗi bi thương trong lòng rồi nói: “Ồ, gia gia không sao, chỉ là bất chợt nhớ đến cố nhân mà cảm thấy thương tâm thôi, gia gia tìm con chính xác là có chuyện.”

Tử Tinh đối với gia gia phi thường tôn kính bởi chính Khải Liệt là người dạy dỗ Tử Tinh ma pháp, hơn nữa bí mật về quang minh cùng hắc ám ma pháp trên người mình cũng chỉ có Khải Liệt biết mà thôi, mặt khác Tử Tinh đạt đến ma đạo sư cấp bậc cũng là do Khải Liệt chỉ dạy cho hắn, dạy hắn tu luyện tinh thần lực bắt hắn mỗi ngày đều phải minh tưởng để cảm thụ trong thân thể hai loại nguyên tố…


Thật ra lúc bắt đầu Khải Liệt rất là kinh ngạc nhưng khi nghĩ đến thân phận của Tử Tinh thì không khỏi lắc đầu cảm thán, hắn chính là kết tinh của thần ma lưỡng tộc, trong cơ thể có hai cỗ cường đại ma pháp quang minh cùng hắc ám, hắn vừa là ma pháp sư vừa lại là chiến sĩ mà lại đồng đều phát triển cùng nhau, thật sự là một kỳ tài a.

Điều làm cho Khải Liệt ngạc nhiên nhất chính là hai cỗ ma pháp tương sanh tương khắc nhau nhưng lại cùng tồn tại trong cơ thể Tử Tinh, chúng không bài xích lẫn nhau cũng không dung hợp, cả hai đều lặng lặng tồn tại không cái nào ảnh hưởng đến cái nào, nếu có tranh chấp xảy ra chắc chắn Tử Tinh sẽ không chịu được hai loại này xung đột, có thể làm cho thân thể nổ tung mà chết.

Có một việc cũng làm cho Khải Liệt thiếu điều tự sát, đó là Tử Tinh có thể đồng thời sử dụng cả quang minh cùng hắc ám ma pháp, nếu Thần vường cùng Ma vương mà chứng kiến điều này chắc hẳn đã sớm tự sát mà chết, mặc dù chỉ là cao cấp ma pháp năng lượng cũng không có bao nhiêu nhưng nếu đồng thời thi triển hai loại ma pháp trên thì lực phá hủy sẽ rất lớn, Tử Tinh đúng là quái vật a. Cha mẹ hắn đều là quái vật nhưng so với hắn thì còn kém xa a.

Tử Tinh thấy gia gia cứ ngẩn người ra, con mắt thì bất động nhìn mình thì cảm thấy rất nghi hoặc nói: “Gia gia, gia gia, ông làm sao vậy, sao lai nhìn tinh nhi chằm chằm như vậy?” Tử Tinh vừa nói vừa lấy tay khoa trước mặt Khải Liệt.

Khải Liệt mỉm cười rồi nói: “Tinh nhi, ngươi năm nay cũng đã 16 tuổi rồi nhưng mà sinh nhật còn chưa tới nên chỉ có thể xem như mới 15 tuổi thôi, về phương diện vũ kỹ ngươi đã đạt được thành tựu kinh người, về ma pháp thì càng lợi hại hơn, ta có một món đồ định dành tặng cho ngươi vào dịp sinh nhật nhưng ngươi sắp đi học viện học tập nên hôm nay ta quyết định đưa cho ngươi. Hy vọng ngươi sẽ thu hoạch được điều gì đó nhờ vật rất có giá trị này.”

Tử Tinh nghi hoặc hỏi: “Thật ra là vật gì vậy gia gia, tại sao gia gia không để lại mà sử dụng mà lại cho cháu.”

Khải Liệt lấy tử không gian giới chỉ ra một vật, đó chính là Hắc ám ma giới, đưa cho Tử Tinh , nói: “Giới chỉ này có chứa hắc ám ma lực, hơn nữa ma lực rất cường đại, cũng là một không gian giới chỉ, nó có bao nhiêu tác dụng thật ra ta cũng không biết hết, hy vọng ngươi sau này có thể tìm hiểu.”

Tử Tinh nhìn giới chỉ, cảm nhận được trong cơ thể hắn hắc ám nguyên tố đột nhiên phi thường kích động, hắn cũng rất thích giới chỉ này cũng giống như chiếc vòng cổ mà hắn đang đeo, bèn nói: “Gia gia lấy được cái này từ đâu vậy, nó là một giới chỉ phi thường tốt a”

Khải Liệt không muốn nói nhiều về vấn đề này vì hắn sợ Tử Tinh sẽ biết chân tướng của sự việc nên bèn chuyển chủ đề: “Được rồi, thời gian cũng không còn sớm nữa, ngày mai Hoàng thượng sẽ triệu ngươi vào cung, gia gia cùng cha mẹ ngươi cũng sẽ đến, ngoại công của ngươi cũng có mặt, ngươi hãy đi nghỉ sớm một chút, giới chỉ này ngươi hãy tự mình khám phá đi, có hỏi gia gia cũng không biết đâu, chỉ là của một người đưa cho gia gia, gia gia thấy ngươi có hắc ám nguyên tố nên tặng cho ngươi mà thôi.”

Tử Tinh cũng không hỏi nhiều, cung kính lễ một lễ rồi nói: “Cám ơn gia gia, gia gia đối với Tinh nhi thật tốt.”
Khải Liệt trong lòng thầm nghĩ: “Ân nhân, các ngươi hãy yên tâm, con của các ngươi rất là xuất sắc, trẻ tuổi mà đã có thành tựu như vậy, tiền đồ chắc chắn sẽ vô hạn lượng.”


Khải Liệt nói thêm: “Tinh nhi, ngươi phải nhớ kỹ lời ông nội nói, không được sử dụng hắc ám ma pháp, còn quang minh ma pháp thì có thể sử dụng bởi vì Ma tộc cùng với nhân tộc là địch nhân, Ma tộc đại biểu cho lực lượng tà ác, nếu ngươi sử dụng hắc ám ma pháp thì sẽ bị Thần thánh giáo đình bắt giữ.”

Tử Tinh gật đầu đáp: “Dạ biết, Tinh nhi nhất định nghe lời gia gia, nếu gia gia không còn gì dặn dò thì Tinh nhi xin được trở về phòng của mình.”

Khải Liệt gật đầu, nhẹ nói: “Về đi, nhớ ngủ sớm một chút.”

Nhìn Tử Tinh đi ra, Khải Liệt thầm khấn: “Ân nhân a, ngươi có nhìn thấy con mình xuất sắc nhường nào không, sau này còn có thể mạnh hơn các ngươi nữa, ta cũng không nhìn ra được tiềm lực của đứa nhỏ này a.”

Vì sao tại đại lục lại cấm sử dụng hắc ám ma pháp, điều này có liên quan đến dã tâm rất lớn của Ma tộc có ý định công đánh nhân loại với dã tâm muốn thống nhất thế giới, vì thế mà nhân loại đứng lên chống lại, Thần tộc đã sớm không vừa mắt nên đã liên hợp với nhân loại cùng chống lại Ma tộc, có sự trợ giúp của Thần tộc nên Ma tộc đại bại phải rút về Ma tộc.

Khi đó nhân loại chứng kiến sức mạnh cường đại của Thần tộc nên vô cùng sùng bái, kể từ đó cấm không cho ai trên đại lục học tập và sử dụng hắc ám ma pháp, sau thành lập nên thần thánh giáo đình, giáo đình này đặc biệt lớn mạnh do những người luyện quang minh ma pháp tổ chức lên chuyên môn đối kháng với người sử dụng hắc ám ma pháp và một số ít lực lượng tà ác như vong linh nhất tộc.

Nhưng số người học quang minh ma pháp cũng rất ít bởi môn ma pháp này rất khó nắm giữ, hơn nữa những người đạt đến đại ma đạo sư rất ít nhưng mỗi người đạt đến cấp bậc này đều có thực lực vô cùng cường đại, đây là sự sùng bái đối với Thần tộc.

Thật ra loài người cũng không phải quá ngốc, Thần tộc tự hào cao quý há dễ hỗ trợ loài người, chẳng qua là muốn tiêu diệt Ma tộc mà thôi, chỉ là bán nhân tình mà thôi, Thần tộc đẹp đẽ như vậy chứng kiến loài người sùng bái mình thì vô cùng cao hứng, nếu Ma tộc có đem bán nhân tình cho họ thì họ chắc sẽ đem bán lại cho loài người, đó chẳng qua chỉ là lợi ích chiến tranh mà thôi.

Chính vì vậy mà Khải Liệt mới dặn dò Tử Tinh không được sử dụng hắc ám ma pháp, về vẻ ngoài của Tử Tinh cũng không quá đặc biệt, tóc vàng thì cũng có nhiều người nhưng đôi mắt màu vàng thì chỉ có một, mái tóc màu tím thì trên đại lục chưa có ai nhưng mắt màu tím thì lại có, cho nên ngoại trừ đặc biệt tuấn tú ra thì cũng không có gì đáng chú ý.

Tử Tinh chậm rãi trở về phòng mình, nằm trên giường ngắm nhìn hắc ám ma giới mà trong lòng tràn ngập nghi hoặc, tay kia vô ý tháo ra vòng cổ, đột nhiên cảm thấy hai cỗ năng lượng cùng lúc tràn vào trong tay hắn, kinh ngạc một chút hắn lập tức ngồi xuống cẩn thận dò xét xem có chuyện gì xảy ra, đột nhiên một sự việc phát sinh làm cho hắn chấn động thực sự...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận