Ma Thiên Ký

Dịch giả: khangvan

Khi hai người tiến vào Kim Quang Thành, bởi vì các thứ trên người Hiểu Ngũ như lệnh bài đều đã rơi vào trong tay của quân đoàn ác quỷ cho nên phải mất một phen công phu, sau đó mới có thể thuận lợi tiến vào thành.

Ngay khi vừa mới tiến vào trong Kim Quang Thành thì Hiểu Ngũ nhẹ cắn môi một cái, trong mắt hiện lên một tia phức tạp khó hiểu.

Lần trước ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, đến nay đã gần mười năm, những người đồng hành sớm đã trở thành quỷ vật, mà chính mình suýt chút nữa cũng trúng chiêu, thật sự là một đoạn kinh nghiệm nguy hiểm nhất trong đời tu đạo của nàng, hôm nay một lần nữa trở về thành, trong lòng không khỏi dâng lên một cảm giác dường như đã trải qua mấy đời rồi vậy.

“Hiểu Ngũ sư tỷ, sự việc ở Linh Thứu Pha, cần phải bẩm báo một chút với trưởng lão, thân thể của tỷ vẫn chịu đựng được chứ?” Liễu Minh nhìn Hiểu Ngũ, mở miệng hỏi.

“Được, không có vấn đề.” Hiểu Ngũ hít sâu vào một hơi, nhoẻn miệng cười nói.

Liễu Minh nhẹ gật đầu, vung tay lên, một đoàn hắc khí bao trùm lấy hai người, hướng về phía chủ tháp bay đi.

Trong đại sảnh của chủ tháp trung tâm.

“Bái kiến hai vị trưởng lão!” Liễu Minh hướng hai người Hạo Nguyệt đồng tử và Cổ trưởng lão khom người thi lễ một cái, Hiểu Ngũ phía sau cũng cung kính cúi người.

“Hai vị sư điệt không cần đa lễ, ta vừa nhận được báo cáo, Liễu sư điệt ngươi lần này lại lập được công lao, còn có Hiểu Ngũ, thời gian qua ngươi đã chịu cực khổ rồi.” Trên mặt Hạo Nguyệt đồng tử lộ ra vẻ tươi cười, nói.

Liễu Minh cười cười, không nói gì.

“Đa tạ trưởng lão lo lắng.” Hiểu Ngũ cảm kích trả lời.

Nàng từ chỗ Liễu Minh mà nghe được, lần này có thể thành công lẻn vào Linh Thứu Pha, cũng phải nhờ vào Phá Quân Lam của Hạo Nguyệt đồng tử cho mượn.

“Liễu sư điệt, vì sao chỉ có mỗi Hiểu Ngũ sư điệt thôi, những đệ tử còn lại chẳng lẽ đều đã bị ngộ hại rồi?” Ánh mắt Cổ trưởng lão chợt lóe lên, hỏi.

“Đệ tử đang muốn bẩm báo việc này với hai vị, Linh Thứu Pha tựa nhìn giống như một cứ điểm bình thường của quỷ quân. Nhưng khi đệ tử lẻn vào trong đó, lại nhìn thấy…” Liễu Minh một năm một mười đem toàn bộ tình hình đã thấy trong Linh Thứu Pha, chuyện tình của Hiểu Ngũ, thuật lại cho hai người Hạo Nguyệt đồng tử nghe.

“Lại có việc như vậy ư, đem đệ tử các tông biến thành quỷ vật giống như cương thi…” Cổ trưởng lão và Hạo Nguyệt đồng tử nhìn nhau, trong mắt lộ ra vẻ giật mình.

Bọn họ từ lúc nhận được tin tình báo phân tích thì đã lờ mờ đoán được Linh Thứu Pha chính là một căn cứ thí nghiệm pháp trận của quân đoàn ác quỷ, không nghĩ tới tình huống trong đó lại khiến người ta kinh sợ như vậy.

“Đệ tử đã cùng với những cương thi mất đi thần trí đó giao thủ qua, theo lời Hiểu Ngũ sư tỷ thì bọn họ trước đây cũng chỉ là tu sĩ Hóa Tinh, nhưng sau khi biến thành cương thi thì thân thể lì lợm, thực lực đại tiến, cũng không kém bao nhiêu so với tu sĩ Chân Đan cảnh rồi.” Liễu Minh nói tiếp.

“Lúc đệ tử bị giam giữ, ngẫu nhiên nghe thấy quỷ tốt trông coi nói qua, bọn họ gọi những tu sĩ hóa cương thi kia là Tiêu Quỷ.” Hiểu Ngũ cũng ngắt lời giải thích.

“Tiêu Quỷ?” Hạo Nguyệt đồng tử nghe vậy thì khẽ giật mình, nhìn về phía Cổ trưởng lão. Hắn cũng lắc đầu, hiển nhiên là chưa từng nghe qua tên này.

“Nơi giam giữ, số lượng tu sĩ đại khái có bao nhiêu?” Cổ trưởng lão trầm giọng hỏi.

“Đệ tử nhìn qua một chút thì khoảng có chừng gần một trăm người.” Liễu Minh nhớ lại tình huống của Linh Thứu Pha, nói ra.

“Thời gian mấy năm trước, khi đệ tử bị bắt vào thì số lượng cũng không có nhiều lắm, có lẽ mấy năm nay mới nhiều lên như vậy.” Hiểu Ngũ nghĩ một chút, bổ sung thêm.

Hạo Nguyệt đồng tử và Cổ trưởng lão nghe vậy thì sắc mặt lại thêm trầm trọng vài phần.

“Liễu sư điệt, ngươi mấy ngày nay cũng khổ cực rồi, về sớm nghỉ ngơi một chút đi. Còn Hiểu Ngũ sư điệt, ta thấy ngươi khí tức bất ổn, trước tiên cứ ở trong thành tĩnh dưỡng một thời gian.” Hạo Nguyệt đồng tử trầm ngâm một chút, sau đó nói ra.

“Vâng, đệ tử xin cáo lui.” Liễu Minh thi lễ một cái, cùng với Hiểu Ngũ, hai người nhanh chóng rời khỏi tháp cao.

Thấy thân ảnh của hai người Liễu Minh và Hiểu Ngũ rời đi, sắc mặt của Hạo Nguyệt đồng tử và Cổ trưởng lão dần âm trầm xuống.

“Không thể tưởng tượng được một cái Linh Thứu Pha nho nhỏ, lại ẩn chứa nhiều bí mật như vậy. Sớm biết như vậy thì lúc trước chúng ta đã phái thêm vài tiểu đội cùng với Liễu Minh hành động. Nói không chừng còn có thể cứu ra thêm được vài đệ tử chưa bị quỷ hóa.” Hạo Nguyệt đồng tử có chút ảo não nói.

“Hiện tại cho dù có phái người qua đó thì chỉ sợ chỗ đó cũng đã canh chừng nghiêm ngặt rồi, cơ hội cũng đã trôi qua.” Cổ trưởng lão cũng thở dài, nói.

“CŨng không biết những cứ điểm còn lại của quỷ quân, còn có tình huống như vậy nữa hay không?” Hạo Nguyệt đồng tử suy nghĩ một chút, sau đó nói thêm.

“Có hay không, theo như lời kể của Liễu Minh thì trong mấy năm gần đây, số lượng đệ tử tinh anh bị mất tích cũng không có biến động quá lớn, hơn nữa bọn họ phát hiện cái vòng xoáy âm khí nồng đậm như thế, theo suy đoán của ta thì đây hẳn là một cái Tụ Âm trận khổng lồ, quân đoàn ác quỷ hẳn là không có năng lực xây dựng cái thứ hai.” Trong mắt Cổ trưởng lão hiện lên một tia trầm ngâm, chậm rãi nói.

“Bất kể như thế nào thì trước tiên cứ đem việc này báo cáo với Diêu sư thúc một tiếng đã.” Hạo Nguyệt đồng tử nói.

Cổ trưởng lão tự nhiên cũng gật đầu đồng ý.

Sau khi rời khỏi tháp cao thì Liễu Minh và Hiểu Ngũ nhanh chóng đi đến nơi cư trú trong thành.

“Sư tỷ, thân thể tỷ hiện giờ như thế nào?” Ở giữa không trung, Liễu Minh ân cần hỏi thăm.

“Đã không có gì đáng ngại nữa rồi, lần này tuy nếm trải nhiều đau khổ, nhưng cũng may là hữu kinh vô hiểm, trong thời gian dài bị nhốt trong hoàn cảnh như vậy, pháp lực trong cơ thể ta lại tinh thuần hơn rất nhiều, ta có cảm giác được là cơ hội đột phá bình cảnh đã xuất hiện rồi.” Hiểu Ngũ thở dài nói.

“Chẳng lẽ…Ha ha, vậy thì tại hạ phải chúc mừng sư tỷ rồi.” Liễu Minh nghe vậy thì giật mình, lập tức tươi cười nói.

Hai người nói chuyện phiếm vài câu, sau đó liền tách ra.

Liễu Minh nhanh chóng bay về động phủ trong tiểu đội bảy, đóng cửa tu luyện.

Trong mật thất động phủ, một mảnh tĩnh lặng.

Trên một cái bồ đoàn ở chính giữa, Liễu Minh khoanh chân ngồi, toàn thân bị sương mù màu đen bao quanh, tạo thành một viên cầu màu đen như mực, lớn gần trượng.

Thỉnh thoảng lại có từng tia hắc khí từ bốn phương tám hướng bay về phía viên cầu, khiến cho viên cầu càng ngày càng lớn lên.

Thật lâu sau, một tiếng vang nhỏ truyền đến phá vỡ trầm mặc trong phòng.

Cả viên cầu hắc sắc tán loạn, hóa thành hắc khí cuồn cuộn, trong hắc khí, năm đầu vụ giao và năm đầu vụ hổ vây quanh Liễu Minh chuyển động không ngừng, phát ra âm thanh long ngâm hổ gầm liên tục.

Sau một khắc thì tất cả vụ giao và vụ hổ, một lần nữa hóa thành từng sợi hắc khí chui vào thiên linh cái của hắn.

Hắn mở hai mắt ra, trong mắt hiện lên vẻ vui mừng, tu vi mặc dù không có tinh tiến nhưng mà pháp lực vận chuyển so với lúc vừa mới tiến vào Ác Quỷ Đạo lại trôi chảy không ít. Hắn có thể rõ ràng cảm ứng được, pháp lực trong linh hải cũng tinh thuần lên không ít.

“Xem ra sự yên bình của Ác Quỷ Đạo cũng sắp kết thúc rồi.” Đột nhiên Liễu Minh sờ cằm, vẻ mặt lộ ra một tia đăm chiêu.

Lần trước từ cứ điểm cự sơn thu được ngọc giản tình báo, hắn cũng nhìn sơ sơ qua nội dung một chút, chính là các cứ điểm phân bố của quân đoàn ác quỷ, cùng với binh lực ở những nơi đó.

Tông môn muốn có những tin tình báo này làm gì, hắn đại khái cũng có thể đoán được vài phần.

Hắn cảm thấy dường như một hồi gió tanh mưa máu sắp nổi lên, mà khi trước khi sóng gió đến thì hắn phải tận lực tăng lên một chút thực lực.



Đúng như Liễu Minh suy đoán, trong khoảng thời gian tiếp theo, ngoài kim Quang Quân còn có ba quân đội của ba tông phái khác, cũng đã dần dần thu được chỉ thị của thượng tầng, những tiểu đội tinh anh thỉnh thoảng được phái ra để đột kích một ít cứ điểm bên ngoài của quân đoàn ác quỷ.

Tứ đại quân đoàn đều tìm đều là những cứ điểm bên ngoài, binh lực có chút yếu kém, từng cứ điểm nhiều nhất chỉ có rải rác hai ba Ác Quỷ thống lĩnh cấp bậc Chân Đan tọa trấn, đối mặt với công kích của những tiểu đội tinh anh thì thương chết vô cùng thảm trọng, chỉ trong thời gian ngắn thì đã có liên tiếp vài chục cứ điểm bị công hãm.

Nhưng mà quân đoàn ác quỷ đối với chuyện này thì rất nhanh đã có phản ứng, chẳng những không có co cụm phòng ngự, ngược lại thì điều động binh lực một cách quy mô, thừa dịp quân đoàn chủ lực của Tứ Đại Thái Tông đi tập kích thì bắt đầu khai chiến đối với những thành lũy bên ngoài, ngày đêm thay nhau tấn công mạnh mẽ.

Dưới tình huống bất ngờ như vậy thì lại khiến cho cao tầng của tứ đại quân đoàn giật mình, rơi vào tình cảnh cực kỳ bị động, sau một phen thương lượng thì đành phải buông tha ý đồ đột kích những cứ điểm khác, quay về phòng thủ.

Cũng may là quân đoàn ác quỷ tựa hồ cũng không có ý định xâm nhập quá mức vào phạm vi của Nhân tộc, việc tấn công những thành lũy bên ngoài cũng lập tức rút lui, điều này làm cho cao tầng của tứ đại thái tông thở ra một hơi.

Dù vậy thì thế cục trong Kim Quang Thành cũng dần trở nên khẩn trương lên, tiểu đội bảy tự nhiên cũng nhận được đủ các loại nhiệm vụ, không ngừng dò xét tất cả các địa phương đặc thù của Ác Quỷ Đạo.

Tiểu đội vốn còn trống hai vị trí của đại hán đeo cung và lão giả lưng còng, tự nhiên cũng được bổ sung thêm hai người khác nữa vào.



Trong một khu vực nham thạch cách Kim Quang Thành mấy vạn dặm, có một tòa thạch tháp sừng sững cao hơn trăm trượng, trên đỉnh tháp có một viên cầu hắc sắc đang chậm rãi quay tròn, lóe ra hắc quang nhàn nhạt.

Nơi này chính là một căn cứ trung chuyển quan trọng của quân đoàn ác quỷ được đề cập trong tình báo.

Giờ phút này, quanh thạch tháp đang diễn ra một hồi loạn chiến.

Mấy trăm đầu giáp sĩ của quân đoàn ác quỷ đang vây quanh thạch tháp lại.

Quân đoàn dùng hai gã ác quỷ thống lĩnh cấp bậc Chân Đan cầm đầu, tám gã Đô Úy cấp Hóa Tinh đứng theo một phương vị nhất định, bảo vệ tám phương hướng của thạch tháp, trong phương trần phần lớn là một ít quỷ tốt đê giai Ngưng Dịch kỳ, Linh Đồ kỳ.

Mà tiểu đội bảy của Liễu Minh, cùng hai tiểu đội khác, tổng cộng hơn hai mươi người giờ phút này đang từ bốn phương tám hướng xông tới, tế lên từng kiện linh khí linh quang chớp động, hóa thành đủ loại quang hà màu sắc khác nhau, điên cuồng tấn công về phía quân đoàn ác quỷ.

Trong nhất thời, tiếng chém giết vang lên không ngừng, quang hà đi qua nơi nào thì đều khiến cho thiên không hôn ám được chiếu sáng ngời.

Nhìn vào chiến lực thì Nhân tộc có ba gã Chân Đan, gần hai mươi tên Hóa Tinh hậu kỳ và Giả Đan kỳ, nhưng mà quân đoàn ác quỷ thì tập trung phòng ngự một cách nghiêm mật, đã ngăn chặn được mấy lần đám người Liễu Minh cường công.

Hướng tây nam của thạch tháp, Liễu Minh đột nhiên thả người bay lên không trung, một tay bấm niệm kiếm quyết, Khổ Luân Kiếm trước người khẽ nhoáng lên, một đạo kiếm quang tử sắc hơn mười trượng bỗng nhiên hiện ra, hung hăng trảm xuống phía dưới.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui