Ma Thiên Ký

Dịch giả: nila32

Hiện thân cứu hắn rất khôn

Đợi nàng ngã xuống để ôm vào người

Tép riu chết cũng đáng đời

Ai bảo dám đụng đến Giời của ông.

(andreyquoc)

“Ya!!! Chết đi!”

Tên Hải tộc cầm đầu có tu vi Ngưng Dịch hậu kỳ chợt nổi giận hét lớn một tiếng sau đó cắn mạnh đầu lưỡi rồi há mồm phun ra một búng máu tươi rơi lên pháp luân đã biến thành cự mãng màu xanh trên người. Chỉ thấy mãng xà đại phóng lục quang khiến cho vết thương trên người nhanh chóng phục hồi như cũ. Tiếp đó, thân thể khổng lồ của nó khẽ nhoáng một cái, cái miệng đỏ lòm cũng đó theo đó phun ra một chùm ánh sáng màu lục lao về phía Trương Tú Nương với tốc độ cực nhanh.

Cô gái này sau khi thúc giục bí thuật kiếm đạo phát ra một kích giết chết gã Hải tộc sử dụng đoản mâu, sắc mặt đã trở nên trắng bệch như tờ giấy, khóe miệng cũng theo đó chảy xuống một vệt máu tươi. Hiển nhiên với thương thế trên người, tình trạng của nàng đã như nỏ mạnh hết đà. Trước tình hình nguy cấp, Trương Tú Nương chỉ đành gắng gượng hít sâu một hơi, sau đó điều động trường kiếm phóng ra tầng tầng kiếm khí hợp thành màn chắn hình quạt bảo vệ toàn thân.

Ngay vào lúc này, một đạo điện mang lục sắc bất ngờ bắn tới, nện lên mặt ngoài của kiếm quang hình quạt.

Ầm!

Thì ra tên Hải tộc cầm chùy nhân lúc đồng bọn tấn công Trương Tú Nương liền ra tay đánh lén từ bên cạnh. Lúc này, trường kiếm màu trắng liền nổ vang thật lớn, kiếm quang bên ngoài cũng theo đó ầm ầm tiêu tán. Gần như cùng lúc, thân hình của Trương Tú Nương cũng run lên bần bật khiến cho miệng vết thương cũng liền phát tác. Chỉ thấy sau khi phun ra một ngụm máu tươi, nàng liền rơi nhanh từ trên cao xuống.

Tên Hải tộc cầm đầu thấy vậy không khỏi vui mừng, lập tức tung trảo xuất ra đạo đạo thủy quang quấn lấy địch thủ. Vào lúc này, Trương Tú Nương đã hoàn toàn kiệt sức, ngay đến giơ tay nhấc chân cũng là việc vô cùng khó khăn vì vậy chỉ có thể tuyệt vọng nhắm mắt chờ chết. Đám đông xung quanh thấy vậy cũng không kìm được kinh hô một tiếng.

Ngay đúng lúc này, không gian bên cạnh bỗng truyền đến một tiếng “Vèo”, tiếp đó thân thể của Trương Tú Nương liền bị xiết chặt giống như bị người ta ôm lấy, từ từ ổn định giữa không trung.

“Chư vị đã có can đảm động thủ trước mặt ta thì đừng nghĩ tới chuyện rời đi làm gì nữa, tất cả đều lưu lại đây đi!” Một giọng nói trầm ấm truyền đến bên tai Trương Tú Nương.

Khi nàng mở to mắt thì thấy bản thân đang bị một nam tử áo bào xanh ôm vào trong ngực. Đến khi nhận ra khuôn mặt của nam tử này, Trương Tú Nương không khỏi trở nên ngẩn ngơ. Nam tử áo bào xanh này không ai khác chính là Liễu Minh.

Hai gã tu sĩ Hải tộc cách đó không xa cũng cảm thấy bất ngờ. Sau khi sử dụng thần thức quét qua người Liễu Minh nhưng không thể nhìn thấu tu vi của hắn, sắc mặt của bọn chúng lập tức đại biến.

“Không tốt, là tu sĩ Hóa Tinh kỳ!”

Tên Hải tộc cầm đầu vì quá sợ hãi không nói hai lời lập tức vung tay điều khiển cự mãng mang theo bản thân lao vút về phía xa. Gã còn lại phản ứng tuy có chậm hơn nhưng vẫn quyết đoán phá không bay về phía khác.

“Hừ!”

Liễu Minh thấy vậy chỉ hừ lạnh một tiếng rồi phất khẽ cánh tay phóng ra hai đạo hư ảnh Giao Long chia ra đuổi theo hai hướng khác nhau với tốc độ cực kỳ kinh người, trong chớp mắt đã rút ngắn khoảng cách chừng mười trượng so với hai gã Hải tộc đang bỏ chạy. Chỉ nghe hai tiếng “Oành” “Oành” vang lên, hư ảnh giao long đã lập tức nổ rung rồi hóa thành hắc quang bao phủ hai tên Hải tộc vào giữa.

Đến lúc này, đám người bên dưới mới nhận ra diễn biến phát sinh bèn đồng loạt ồ to một tiếng. Tộc trưởng Tinh Tuyệt tộc vốn đang mỉm cười chờ xem cảnh Trương Tú Nương bị đánh chết, từ đó bản thân có thể hoàn thành tham vọng to lớn, nào ngờ từ lúc nam tử áo bào xanh kia xuất hiện, sự tình lại nghịch chuyển hoàn toàn như vậy. Điều này khiến sắc mặt của y trở nên trắng bệch, thần sắc lộ vẻ không thể tin nổi.

“Liễu… Liễu tiền bối...” Trong đám người, nam tử họ Việt vừa lẩm bẩm vừa ngơ ngác nhìn lên không trung. Mấy tên tu sĩ Linh Đồ phía sau y cũng đồng loạt nhìn với vẻ không thể tin nổi.

“Ngươi là… Liễu sư đệ…” Trương Tú Nương nhìn kỹ khuôn mặt Liễu Minh như để xác định lần nữa.

“Đã lâu không gặp, Trương sư tỷ.” Liễu Minh cúi đầu, mỉm cười trả lời câu hỏi của cô gái trong vòng tay.

Đến lúc này, Trương Tú Nương mới nhận ra bản thân đang bị họ Liễu ôm vào trong ngực vì vậy sắc mặt không khỏi đỏ lên, thân thể cũng theo đó giãy nhẹ, nhanh chóng đứng sang một bên.

“Đa tạ ơn cứu mạng của sư đệ.” Tuy đã lui về sau thế nhưng trên mặt Trương Tú Nương vẫn còn một chút xấu hổ, nàng vội vàng thi lễ.

“Sư tỷ khách khí rồi.”

Sau khi nhàn nhạt trả lời một câu, Liễu Minh liền vung tay khiến cho hắc quang trở về bên người mang theo hai gã Hải tộc bất tỉnh nhân sự, không rõ sống chết. Nhìn thấy tu sĩ Nhân tộc vừa xuất hiện giơ tay nhấc chân liền chế ngự hai đại cao thủ của Hải tộc, đám người Tinh Tuyệt tộc kể cả tộc trưởng của bọn chúng đều không khỏi sợ hãi, không biết kẻ nào bày đầu hét lên một tiếng sau đó cả đám liền quay người bỏ trốn về phía xa xa.

Liễu Minh khẽ liếc qua sau đó vung tay tập trung lôi quang, bắn ra vô số điện kích vàng kim, phân biệt đuổi theo đám người tộc Tinh Tuyệt đang bỏ trốn. Gã tộc trưởng có tu vi cao nhất, cũng là người chạy trốn nhanh nhất. Khi y sử dụng linh khí hình thuẫn chạy được mười trượng. sau lưng chợt truyền đến tiếng sấm nổ vang.

“Tiền bối tha mạng…” Tộc trưởng tộc Tinh Tuyệt sợ hãi quá mức bèn lên tiếng cầu xin, đáng tiếc đám lôi quang kim sắc kia lại không hề dừng lại chút nào.

Chỉ thấy tấm thuẫn màu lam giống như giấy mỏng bị lôi điện ánh kim xé nát trong nháy mắt. Tiếp đó, sấm sét kim sắc liền vây quanh thân thể của gã tộc trưởng khiến y không kịp kêu lên tiếng nào, thân thể đã bị đốt cháy thành tro tàn. Gần như cùng lúc, đám người Tinh Tuyệt tộc ở những nơi khác đều không thoát được cái chết, tiếng sấm vừa vang lên, thân thể của chúng đều bị đốt cháy thành than.

Liễu Minh vừa ra tay đã bày ra tâm thế quyết tuyệt cùng pháp lực cường hãn. Trong nháy mắt, mười tên tu sĩ Tinh Nguyệt tộc đã bị đánh chết, hai trong số đó còn tu vi Ngưng Dịch kỳ. Một màn này khiến cho đám người xung quanh câm lặng như hến. Trong nhất thời, không ai dám lên tiếng hay hành động gì lỗ mãng, người nào cũng sợ chỉ cần khẽ động sẽ khiến bản thân bị sấm sét kinh khủng kia tìm đến.

“Liễu sư đệ, ngươi…” Trương Tú Nương thấy vậy không khỏi há hốc ngạc nhiên.

Ngay đúng lúc này, một đạo huyết quang gấp rút phóng đến từ một tòa lầu các ở phía xa, bên trong là một gã nam tử trang phục đỏ rực, chỉ là sắc mặc thoạt nhìn có chút tái nhợt giống như bản thân đang mang thương tích bên người.

“Trương sư tỷ…” Thanh niên huyết bào vốn đang lo lắng vô cùng vừa nhìn thấy tình cảnh lập tức tỏ ra giật mình, đặc biệt ánh mắt của y rơi vào trên người Liễu Minh càng trở nên kinh nghi.

“Huyết Tàn sư đệ không cần phải lo lắng. Vị này chính là Liễu Minh Liễu sư đệ, đệ tử của Man Quỷ Tông, cũng là thành viên liên minh Vân Xuyên chúng ta.” Trương Tú vội vàng giải thích.

“Thì ra là Liễu sư… thúc của Man Quỷ Tông, tại hạ là Huyết Tàn đến từ Huyết Hà Điện, xin được ra mắt.” Thanh niên huyết bào nghe được lời này tuy vẫn tỏ ra nghi hoặc nhưng vẫn không chút chậm trễ chắp tay thi lễ với Liễu Minh.

Thế nhưng tại thời điểm xưng hô với đối phương, y không khỏi liếc nhìn Trương Tú Nương một cái. Dựa vào khí tức trên người Liễu Minh, Huyết Tàn có thể khẳng định tu vi của vị nam tử này đã vượt quá Ngưng Dịch kỳ vì vậy y không dám gọi đối phương là sư huynh mà thay vào đó đổi thành Liễu sư thúc.

“Huyết huynh không cần khách khí.” Liễu Minh dường như không để ý đến việc xưng hô này, sau khi đảo mắt quan sát xung quanh, hắn mới thản nhiên nói tiếp: “Nơi đây không phải là nơi nói chuyện, chúng ta nên đổi sang địa phương khác thì tiện hơn.”

“Nơi ta đang ở là địa phận của liên minh Vân Xuyên, nếu Liễu sư… thúc không chê, xin mời ghé qua một chút.” Sau khi chần chừ một chút, Trương Tú Nương cũng gọi Liễu Minh một tiếng sư thúc.

Liễu Minh như muốn nói gì nhưng sau khi nhìn thấy biểu hiện của đối phương liền gật đầu, mang theo hai tên Hải tộc bay xuống bên dưới. Sau khi dặn dò những đệ tử Linh đồ vài câu, Trương Tú Nương liền đi trước dẫn đường.

Sau khi đám người Liễu Minh rời đi, tán tu phụ cận lập tức ồn ào như bùng nổ. Đảo Song Ngao vậy mà xuất hiện một vị cường giả Hóa Tinh của Nhân tộc, hơn nữa nhân vật này còn có thể tùy tiện ra tay bắt trói Linh sư Hải tộc, đồng thời tiêu diệt tận gốc thế lực của tộc Tinh Tuyệt từ đó tạo thành căn cơ vững chắc cho liên Minh Vân Xuyên tại đây. Một ít tán tu vốn dĩ chần chờ chưa quyết lúc này cũng đều nguyện ý gia nhập liên minh.

“Không ngờ Liễu tiền bối lại là tu sĩ Hóa Tinh kỳ.” Một thanh niên chừng hai mươi tuổi bên trong đoàn người đi theo đại hán họ Việt tỏ vẻ ngưỡng mộ.

“Hắc hắc, chúng ta đi cùng tiền bối lâu như vậy xem như là đã quen mặt rồi! Đi, chúng ta mau tới báo danh.”

Tuy nhà họ Việt chỉ là gia tộc tán tu loại nhỏ nhưng nếu sử dụng tốt mối quan hệ với Liễu Minh, bọn họ có thể đã nắm trong tay ưu thế vô cùng lớn.



Lúc này, đám người Liễu Minh đang ngồi thưởng thức linh trà trong phòng khác của lầu các.

“Liễu sư thúc, không ngờ chỉ sau hơn một trăm năm, ngươi đã đạt đến cảnh giới Hóa Tinh, thật sự đáng mừng. Chỉ là không biết những năm này ngươi đã tu luyện ở đâu, vì sao không hề để lại tin tức gì?” Trương Tú Nương dường như có chút gấp gáp.

“Trương sư tỷ, hai người chúng vốn cùng thế hệ, hai chữ sư thúc xin miễn cho, cứ xưng hô như trước thì tốt hơn.” Liễu Minh cười nhạt trả lời.

“Không dám, sư thúc hôm nay đã là tu sĩ Hóa Tinh kỳ, tiểu nữ nào dám làm càn.” Trương Tú Nương nghiêm túc đáp lời.

“Việc này nói ra rất dài dòng. Hơn một trăm năm trước, Liễu mỗ vô tình bị cuốn vào một vết nứt không gian, từ đó dẫn đến một đại lục khác… Gần đây, ta mới có thể về đến khu vực Thương Hải.” Liễu Minh nghe vậy bèn kể lại sơ lược sự tình những năm vừa qua.

Trương Tú Nương cùng Huyết Tàn nghe vậy chỉ có thể im lặng nhìn nhau.

“Không nói đến chuyện này nữa, trên đường đến đảo Song Ngao, Liễu mỗ nghe nói Hải tộc hiện tại không ngừng bành trướng tại khu vực Thương Hải. Rốt cuộc đã có chuyện gì?” Liễu Minh đột ngột thay đổi chủ đề.

“Liễu sư thúc có chỗ không biết. Hải tộc hiện tại đã là đệ nhất đại tộc tại khu vực Thương Hải. Không chỉ Nhân tộc chúng ta mà tu sĩ các tộc khác đều bị áp chế đến mức gà bay chó chạy.” Trương Tú Nương cau mi thở dài.

“Hải tộc sao lại lớn mạnh như thế. Thương Hải Vương tộc năm đó tuy có thực lực cường hãn nhưng vẫn chưa thể đạt đến mức này.” Liễu Minh khẽ cau mày.

“Trước khác nay khác, Thương Hải Vương tộc đã bị hàng phục. Ngày nay xưng hùng ở khu vực Thương hải chính là Hải Hoàng Cung.” Huyết Tàn cung kính trả lời Liễu Minh.

“Hải Hoàng Cung…” Liễu Minh nghe vậy liền vô thức nghĩ đến một bóng bạch y thướt tha, mờ ảo.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui