Ma Thiên Ký

Dịch giả: Hàn Lâm Nhi

Biên: nila32

Mặc dù thân phận kiếm tu của Liễu Minh và Ngự Kiếm thuật của hắn có chút kinh người nhưng sau một thời gian, ngoại trừ một số Quáng Nô quanh đấy còn thỉnh thoảng dùng ánh mắt kiêng kị nhìn về phía hắn thì những người còn lại đã rất nhanh vứt chuyện vừa rồi ra sau đầu, bắt đầu nói về những chuyện khác.

Thi thể cự hán cũng đã bị mấy tên Quáng Nô nhanh nhẹn ném ra khỏi khu trao đổi, không biết bị vùi lấp qua loa ở nơi nào rồi.

Đương nhiên những kẻ đến sau cũng được đồng bạn chỉ về phía Liễu Minh và kể lại chuyện vừa xảy ra. Thế nhưng đối với chuyện này, trong lòng một số Quáng Nô khác lại âm thầm bĩu môi không cho là đúng. Theo suy nghĩ của bọn họ thì Liễu Minh cũng chỉ dựa vào thân phận người mới, thể nội còn Pháp lực mới có thể thi triển ra công kích sắc bén như thế, nếu là ba bốn tháng sau thì dù có là kiếm tu cũng không thể nào thúc giục phi kiếm được nữa.

Một lúc sau, cô gái Nhân tộc gọi là Thanh Kỳ và hai tên đồng bạn cũng về tới động quật, vừa nhìn thấy Liễu Minh vẫn khỏe mạnh không chút tổn thương liền khẽ giật mình, sau khi nghe ngóng chuyện vừa xảy ra từ người quen đều kêu lên sợ hãi rồi đưa mặt nhìn nhau. Lúc này bọn họ cũng không dám nhìn về phía Liễu Minh thêm một lần nào nữa, ngay lập tức trốn tới một góc khá xa cùng với vài tên đồng bạn đã tụ tập trước đó.

Đến khi chỉ còn lại một ngày, những kẻ từ nơi sâu nhất trong mạch khoáng cũng liên tiếp trở về, động quật ngày càng có nhiều người tiến vào, trong chớp mắt đã đạt đến hai trăm người, hơn nữa còn không ngừng có người tiến vào thêm nữa. Thế nhưng những người đến sau đa phần đều mang khuôn mặt vô cùng bưu hãn, toàn thân phát ra khí tức mà không phải những tên Quáng Nô bình thường có thể so sánh. Những người này phần lớn đều kết bè kết đội đi cùng nhau, ít nhất cũng phải ba bốn người tụ tập một chỗ, có đoàn người còn có tới hai ba mươi người gộp lại.

Trong đó nhân số đông nhất là hai nhóm người. Một nhóm phần lớn là Hải tộc trên mặt có vây cá, thế nhưng người nào người nấy sắc mặt đều kiêu căng, giống như không để trong mắt những Quáng Nô khác. Nhóm còn lại thì tu sĩ tộc nào cũng có nhưng thân thể ai nấy đều khỏe mạnh, sắc mặt lạnh lùng, dường như đều có thành tựu trong lĩnh vực Luyện Thể. Phần lớn những người này mặc áo da ngắn tay, trên ống tay áo đều thêu một con mắt màu vàng đất làm dấu. Hai nhóm người này tụ tập trong động quật, cộng lại cũng phải hơn trăm người chiếm lấy hai địa bàn ở trung tâm. Lúc này, những người trong các nhóm nhỏ khác nhìn về phía hai nhóm này, trong ánh mắt bọn họ tràn đầy vẻ kính sợ. Xem ra hai đại đội này chính là hai đại thế lực mà thanh niên khô gầy đã nói.

Cách chỗ Liễu Minh ngồi không xa, một tiểu đội Quáng Nô đang cúi đầu nhỏ giọng bàn tán xôn xao gì đó. Nhưng với Tinh Thần Lực khổng lồ của Liễu Minh, hắn chỉ cần thả ra một chút liền nghe được rõ ràng mọi chuyện.

"Chậc chậc, đám người Hải Tộc này vẫn kiêu ngạo ương ngạnh như vậy, tên nào tên nấy không thèm coi ai ra cái gì cả." Một âm thanh thô lỗ tức giận bất bình nói, nhưng cho dù hắn cố gắng hạ thấp thanh âm xuống thì giọng nói to lớn vẫn làm cho mấy tên khác không khỏi nhướng mày.

"Nhỏ giọng một chút đi, không may bị bọn họ nghe thấy thì phiền toái lắm." Một người đàn ông trung niên vội vàng khuyên.

"Hừ, không phải là chỉ dựa dẫm vào một lão già Hóa Tinh Kỳ thôi ư, nếu không có lão, người khác cũng chưa chắc đã sợ bọn họ." Người kia hừ hừ một tiếng, hạ giọng nói.

"Lúc này khí thế hai bên đều lớn như vậy, ngươi xem, lần này "Thiết Minh" có xung đột với bọn hắn nữa không?" Một người khác đang cẩn thận hỏi.

"Cũng không biết được, dù sao thì không lâu nữa thủ vệ khoáng thạch cũng đến nên ai cũng sẽ không dám tranh chấp làm phật ý đám thủ vệ này." Người đàn ông trung niên lắc đầu rồi phủ nhận.

...

Theo lời của bọn họ, Liễu Minh cũng kiểm chứng được suy nghĩ của mình. Nhóm người ở phía Đông vị trí trung tâm của động quật đa số là Hải Tộc nhân, thủ lĩnh chính là một gã Quáng Nô của Yêu tộc, là cường giả Hóa Tinh kỳ duy nhất ở đây. Nghe nói người này mang một nửa huyết thống Hải tộc và một nửa của Yêu Tộc, lai lịch xem ra khá kỳ lạ. Mà nhóm còn lại chính là Thiết Minh, thủ lĩnh là một cường giả thể tu của Đồng La tộc với tu vi Ngưng Dịch cảnh hậu kỳ.

Liễu Minh phục hồi tinh thần rồi quan sát kỹ hai nhóm người này.

Nhóm người phía đông lấy Hải tộc làm chủ thì lúc này có khoảng hơn bốn mươi người, trong đó người của Hải tộc chiếm tới chín phần mười, trên mặt đa số đều có lân phiến màu tím hoặc màu đen. Ngoài ra còn có một cô gái khoảng hơn hai mươi tuổi, trên mặt có lân phiến màu vàng, dung mạo khá xinh đẹp, tu vi ở cấp Ngưng Dịch cảnh trung kỳ. Thế nhưng mấy tên Hải tộc còn lại dường như đều coi cô gái này là thủ lĩnh, bọn họ tụ tập một chỗ, nhìn về nhóm người bên kia với ánh mắt vô cùng khiêu khích. Nhưng theo Liễu Minh thấy thì trong nhóm người này cũng không thấy cường giả Hóa Tinh kỳ kia đâu cả. Còn về Thiết Minh ở phía Tây, mặc dù nhân số đông hơn bên kia khá nhiều thế nhưng dường như còn phân chia thành từng nhóm nhỏ theo chủng tộc, tất cả đều ngồi xếp bằng trên mặt đất. Điều càng làm cho Liễu Minh kinh ngạc đó là trong nhóm này cũng không thấy tên cường giả Đồng La tộc kia xuất hiện. Hai nhóm người nhìn nhau chằm chằm từ phía xa làm cho không khí xung quanh cũng có chút khẩn trương.

"Hừ, một đám ô hợp mà thôi, còn có thể thành cái gì được chứ." Một tên Hải Tộc lân phiến màu đỏ nhân đột nhiên phá vỡ trầm mặc, lầu bầu một câu, giọng hắn không lớn, thế nhưng trong lúc này lại truyền vào tai mọi người hết sức rõ ràng.

"Đúng vậy a, nhìn những người này đông một đống tây một đoàn, nếu không biết có khi còn nghĩ là vài thế lực nhỏ mới đến ấy chứ." Một tên lân giáp màu trắng thấy vậy liền phụ họa theo, thanh âm còn cao hơn lúc trước vài phần.

"Hắc hắc, lại còn tự xưng là Thiết Minh gì đó nữa, thật sự là buồn cười, gỉ minh may ra còn đúng." Một tên Yêu Tộc da xanh cười hắc hắc nói.

Câu này vừa nói ra làm cho các thế lực đồng minh xung quanh cũng cười vang. Nghe vậy, sắc mặt các thành viên của Thiết Minh cũng trầm xuống, lập tức có mấy người đứng lên, ngay sau đó hầu như tất cả các thành viên đều đứng lên, trong phút chốc, không khí trở nên cực kỳ căng thẳng.

"Vậy các ngươi cho là mình là cái gì, chẳng quá chỉ là một đám tạp ngư mà thôi..." Một tên Quáng Nô Nhân tộc thấp bé sắc mặt tái nhợt nói.

"Nếu như ta nhớ không lầm, nữ oa trên mặt lân phiến vàng rực kia còn tự xưng là cái gì mà tộc Kim Lân thuộc Thương Hải Vương Tộc, thật đáng tiếc, nếu không có vài miếng lân phiến kia còn có thể coi là một mỹ nhân bại hoại." Một tráng hán Thú tộc đôi mắt vàng óng ánh không có ý tốt nói.

Cô gái Kim Lân Tộc vừa nghe xong sắc mặt lập tức trở nên vô cùng lạnh lẽo, hừ lạnh một tiếng nói:

"Ta nghe nói gần đây quý minh đã tìm được một khu mỏ có sản lượng vô cùng phong phú, chắc hẳn lúc này Nhan La đang dẫn người ngày đêm khai thác chúng, vậy tại sao lại không cho mấy người các ngươi đi cùng nhỉ?"

Lời này vừa nói ra, mấy người trong Thiết Minh liền biến sắc.

"Tin tức của Nhị Minh tiên tử cũng thật linh thông, thế nhưng Lam Tỳ minh chủ gần đây có vẻ cũng ít khi xuất hiện a, đến cả lúc một tiểu đội sáu người của quý minh bị cướp giết cũng không thèm quan tâm, không biết ngài ấy còn đang bận rộn cái gì?" Một lão giả Yêu Tộc tóc trắng xóa lạnh nhạt nói.

"Hừ, chuyện của Lam Tỳ tiền bối, các ngươi cũng có quyền hỏi đến sao?" Cô gái Kim Lân tộc nghe vậy, sắc mặt trầm xuống trả lời.

...

Hai thế lực này không ngừng cạnh khóe lẫn nhau, thế nhưng vẫn còn kiêng kị nên không có ai động thủ cả.

Các nhóm nhỏ xung quanh lúc đầu còn hào hứng xem, thế nhưng một lúc sau thì trừ mấy người còn chú ý đến, những người còn lại thì cũng chẳng quan tâm nữa.

Liễu Minh cũng thu ánh mắt lại, hắn trầm ngâm suy nghĩ một hồi rồi nhìn sang một số nhóm khác nơi rìa động quật. Những nhóm nhỏ này đa số chỉ có vài ba người, tên cầm đầu đa phần cũng có tu vi Ngưng Dịch cảnh trung kỳ, bên người đem theo một cái túi lớn, chắc hẳn trong đó chứa khoáng thạch đào được trong tháng qua. Sau khi nhìn kỹ một chút, Liễu Minh cũng phát hiện người cầm đầu trong nhóm này, đa số đều cực kỳ khỏe mạnh, thân thể cường đại vượt xa những người còn lại trong nhóm. Một người trong đó chính là tên thanh niên dùng côn sắt đánh lén kia. Người này vẫn đang vác một cái côn sắt cực lớn, mà xung quanh cũng có tới năm sáu tu luyện giả, bọn họ đang chiếm cứ lấy một góc kha khá trong động quật. Dường như thanh niên cảm giác được Liễu Minh đang nhìn liền quay đầu cười với hắn rồi quay lại nói chuyện tiếp. Ngoài ra Liễu Minh còn phát hiện ra có tới bốn năm tên Quáng Nô một thân một mình như hắn đang nhắm mắt ngồi.

Cứ như vậy, lại một nửa ngày nữa trôi qua.

Trong lúc này, cũng có thêm một số Quáng Nô chạy đến, nhân số lúc này đã đạt tới khoảng hơn ba trăm người. Hai đại thế lực lúc trước còn không ngừng châm chọc nhau dần dần cũng thôi đấu đá làm cho động quật lại trở về với yên tĩnh vốn có của nó. Lúc này, tiếng bước chân chợt dồn dập vang lên từ thông đạo lúc trước chưa có người vào. Những người trong động quật đang nhắm mắt dưỡng thần đều nhìn về phía thông đạo này.

Một lát sau, từ cửa thông đạo liền xuất hiện bảy tám tên thủ vệ áo đen Yêu tộc đi đến. Khi Liễu Minh nhìn thấy người cầm đầu trong nhóm này thì nhẹ nhíu mày. Người này chính là người mà ngày đó đã vơ vét các đồ vật trên người hắn. Người này vừa đến đã quét mắt nhìn qua tất cả mọi người trong động quật, trên mặt lộ ra vẻ cười như không cười rồi không chút khách khí mang theo những người phía sau đi đến trung tâm động quật.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui