Ma Tôn Tại Đô Thị Huyền Huyễn

~ chuyện gì xảy ra?

~ linh khí trời đất đi đâu hết rồi?



Mọi võ giả bán kính quanh người Thiên Long ngàn dặm mọi người hoảng hốt phát hiện Cửu Linh Khí đã bay đi hết, ai cũng lấy làm lạ, nhiều ngày nay rất nhiều sự kiện chấn động làm họ đã đỏ mắt lắm, lần này dị tượng xảy ra không biết phải làm sao, chắc là có cao thủ đột phá.

~ ồ… không ngờ lại có kẻ đột phá được Thiên Nhân Tinh Thần, chắc bị đả kích tinh thần lắm đây!

Tinh Linh Nữ Hoàng cảm nhận cái biết ngay, bởi nàng đã từng đột phá cái giới hạn này và giờ đang ở cấp bậc này, nàng còn không rành thì ai rành cho được, khổ mỗi cái là nàng làm người ta đau khổ lại vẫn ngây thơ không biết mình đã làm gì, haiz… đời mà, đôi khi vài câu nói nên suy nghĩ trước khi nói, nếu người ta không may mắn đột phá như vậy có phải phá hư một thế hệ không?

~ ứ… ừ…

Chơi một lúc lâu, chợt lưỡng nằm rũ tai xuống buồn thúi ruột, hiện tại giữa Thiên Long và lưỡng Lân đã là tâm ý tương thông, Thiên Long buồn lưỡng Lân cũng ủ rũ không kém.

~ sao vậy? Lại đây!

Tinh Linh Nữ Hoàng bế nhị Lân lại gần vuốt đầu hai đứa nó, khí tức Tinh Linh thì chúng ta cũng biết rồi đó, thuần khiết không một hạt bụi trần, lưỡng Lân cũng dễ tiếp xúc không có kháng cự mấy.

~ sao lại ủ rũ vậy?

Thấy lưỡng Lân dễ thương ủ rũ Tinh Linh Nữ Hoàng cũng buồn theo, Tinh Linh có thể thông linh nói chuyện với vạn vật, nhưng nàng lại rất lấy làm lạ vì mình không thể thông linh với Lưỡng Lân, cũng đúng thôi, dù sao lưỡng Lân cũng chỉ là chiêu thức vũ kỹ của Thiên Long, nó có hình dạng và vui chơi được là may lắm rồi, đòi hỏi quá lại không tốt, với lại giờ lưỡng Lân vẫn còn nhỏ, phải chiến đấu cùng ăn thiệt thòi nhiều nữa mới có thể khôn ra được.

Thấy Thiên Long đi về, lưỡng Lân nhảy ra khỏi lòng Tinh Linh Nữ Hoàng vui vẻ chạy đến quấn quýt Thiên Long, chủ buồn nhưng thú không được buồn, nếu buồn nốt vậy không khí sẽ không được hay cho lắm, với lại nơi đây còn người khác.

Thấy Thiên Long đến Tinh Linh Nữ Hoàng mặt đổi sắc quay đi chỗ khác không dám nhìn thẳng, nàng sợ!

Thấy vậy Thiên Long đứng từ xa, tuy là nam nhân nhưng Thiên Long cũng biết buồn, sống mũi cay cay thở dài một hơi, để lại lọ đan dược mười viên đan có chứa nồng đậm Sinh Mệnh chi lực, và rất nhiều Sinh Mệnh Chi Tuyền, để cách xa Tinh Linh Nữ Hoàng mười trượng, quay đầu rời đi, tình cảm đã không đến được thì tốt nhất một Đao chém đứt, người ta có con rồi, trượng phu người ta sẽ đến ngay thôi.

Khi Tinh Linh Nữ Hoàng quay lại Thiên Long cùng lưỡng Lân đã đi mất, đi một cách nhẹ nhàng như khói không động một tiếng, nàng hoảng hốt rải thần thức, trong vòng trăm dặm nàng có thể nghe rõ tiếng lá rơi, nhưng Thiên Long như hóa vô ảnh vô hình vô âm, không còn một chút dấu hiệu.

~ sao lại đi?

~ A… ta làm hắn buồn…

Tinh Linh Nữ Hoàng mặt tái nhẹ khi giờ mới phát hiện, thử nghĩ nói với một người rất ghê tởm coi, xem có buồn không? Nàng hiện tại bị thương nghiêm trọng, đau quá mà nghĩ chưa ra, đầu óc có chút hơi chậm, đến khi ân nhân cứu mạng rời đi còn sỉ nhục hắn, còn chưa kịp báo ơn.

~ nhưng mà hắn không phải người, hắn là Ma!

Tinh Linh Nữ Hoàng hoàn toàn không biết khuôn mặt Thiên Long ra sao hết, bởi nàng chỉ thấy một màu đen của Ma khí đặc sệt tạo thành, đây là nỗi bất hạnh của Tinh Linh, chỉ cần là thứ tà ma tạo thành, họ chỉ có thể thấy bản thể thật và không hề biết đằng sau đó lại là một người có da có thịt đàn hồi không khác gì người thường.

~ oa…

Ngửi thấy mùi thơm mát trong lọ ngọc, nàng liền hút lại, mở ra lại là mười viên đan tỏa ra khí tức tươi mát, nàng liền hấp thụ hết chất để lại phấn vụn trong lọ ngọc, bởi Tinh Linh rất sạch sẽ, nếu nuốt đan dược vào người như vậy sẽ vẫn còn chất cặn, là tạp chất, cứ hấp thụ tinh hoa luôn.

~ bậc…

Mở nắp bình nước còn lại, Tinh Linh Nữ Hoàng khuôn mặt đại biến, thứ nước bên trong cực kỳ quen thuộc với nàng.

~ đây là Sinh Mệnh Chi Tuyền...

~ không phải, thứ này còn có một tia kim sắc ở mỗi giọt, đã tiến hóa lên Sinh Linh Chi Tuyền, nhờ có một lượng lớn năng lượng, nơi trú ngụ tuyệt vời, một đại năng canh giữ và truyền thần niệm vào ( Ở đây có Hắc Long bên trong Thất Tinh Long Mạch) và thứ quan trọng nhất đó là phải có một bông Thất Thải Hải Đường được đồn đoán đã tuyệt chủng từ kỷ nguyên Ngũ Hành Lực, không ngờ trên thế gian lại còn thứ Sinh Linh Chi Tuyền này.

Không chậm chễ Tinh Linh Nữ Hoàng làm một hơi sau đó bắt đầu tu luyện, sau khi mở mắt ra hai luồng kim quang phóng ra từ mắt ngọc lục bảo của nàng, cơ thể nàng hiện tại đã hồi phục gần như được một nửa, chủ yếu nàng chữa những vết thương gần thai nhi và những nơi quan trọng.

~ ta phải đi tìm hắn!

Thứ linh dịch này đối với tộc tinh linh cực quan trọng, nhiều đời trở lại đây Tinh Linh không ai đột phá nổi Động Hư thần tọa, các trưởng bối đều dừng lại ở cửu phẩm điên phong, lần này ra đi là muốn làm hai điều, có một vị trưởng bối trong tộc đã hi sinh tính mạng của mình để làm hai quẻ thiên cơ, nhưng hai quẻ thiên cơ nó lại ra một câu thơ, làm Tinh Linh trưởng lão đó hết sinh lực mà chết.

~ Bối Phu Tội Ư Thiên

Chí Sử Tinh Linh Chi Dân

Thụ Thử Đại Nạn.

Dịch ( tiền bối thời trước gây họa lớn, tinh linh toàn dân phải chịu đại nạn)

~ Thiên Hạ Loạn Lạc

Thiên Tài Xuất Thế

Người Dẫn Đạo Hiện

Con Đường Sinh Cơ

Nên Hạ Ngông Cuồng

Cao Ngạo Vứt Đi

Mạng Sống Toàn Tộc

Chấm Dứt Thời Đại

Chấm Dứt Kỷ Nguyên

Nhờ Vào Một Người

Thanh Niên Như Long.

Long ở đây lại có vô vàn nghĩa, người tên Long, hay Rồng? Hay Biệt Danh, hay Giao Long, hay Súc Vật? hay Cây Cối?...

Vì vậy nhân tiện đi tìm hai đứa con, Tinh Linh Nữ Hoàng cũng ghé đông ghé tây, đi tìm xem bữa nay thiên hạ loài người ra sao, có giống vài ngàn năm trước hay không!

Cũng vì tò mò mà suýt bị trọng thương cùng sảy thai đó.

Tinh Linh Nữ Hoàng bắt đầu đi tìm Thiên Long, Sinh Linh Chi Tuyền chỉ sử dụng có hiệu quả nhất là một tháng một lần, nếu dùng quá liều sẽ vô hiệu lực.

~ phụt…

Thiên Long đang di chuyển đột nhiên khí huyết không thông rớt nhào xuống đất, phun một ngụm huyết khí, độc của Xà Tinh Đầu Người làm gì dễ giải, đã phong ấn rất tốt, nhưng lại bị đả kích không hề nhẹ làm Thiên Long mất đi niềm tin, biết là mình chỉ là kẻ tới sau, nhưng cũng cảm thấy tổn thương sâu sắc.

~ mau, đưa ta đến một nơi không người.

Lưỡng Lân vội vã ngậm Thiên Long lao đi, tìm một cái động tăm tối để Thiên Long vào đó, lưỡng Lân ẩn nấp một sau vách đá tối một ra ngoài ẩn nấp trong bụi rậm, chỉ cần có người không cần biết là địch hay bạn, công hết.

~ phut…

Lại thổ huyết thêm một ngụm lớn, Thiên Long nhập định rơi vào trạng thái vong ngã, tinh thần đi vào Thất Tinh Long Mạch, đến trước mắt Hắc Long bên trong đó, ngồi khoanh chân kính cẩn hỏi:

~ Hắc Long tiền bối, không biết độc trong cơ thể ta cần những loại linh dược gì?

Hắc Long mở đôi nhãn cầu to như một bầu trời, nó nhìn Thiên Long một chút thở dài:

~ không ngờ kẻ máu lạnh như ngươi vẫn còn tình cảm.

~ đương nhiên là còn, ta là kẻ mặn mà, không mặn mà được à, mà có nhạt đi thì mặn vẫn là mặn!

~ haha… ngươi giỏi, ta nói luôn, độc đã hòa tan vào Ma khí, ngươi chỉ cố nén đau đớn lại, khi nào đột phá Động Hư võ giả, lôi kiếp giáng xuống, phá đi lập lại, như vậy mới hết được dứt điểm.

Hắc Long nói làm Thiên Long có chút thất thần, nặng dữ vậy rồi ư? Nhưng không sao, dù sao đời người mấy lần được một lần thất tình, tương tư một nháy nhẹ khiến thời gian tiếp theo dài đằng đẵng chịu đau khổ, Hắc Long đưa Thiên Long một lọ ngọc.

~ cố mà dùng, có gặp cơ duyên gì mà dứt được độc thì tốt, không thì mỗi ngày dùng một viên này kìm nén độc tố, còn đây là viên Phục Tâm Đan, ta đã luyện xong, ngươi đem về cho con bé Băng Băng dùng đi!

Đan phổ là do Hắc Long nói cho Thiên Long đi tìm Linh Dược, tìm đủ linh dược sẽ do đích thân Hắc Long ra tay bào chế, dù sao đi nữa với cái trình độ luyện đan gà mờ của bọn đan sư ở Địa Cầu còn non.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui