Ma Tôn Tại Đô Thị Huyền Huyễn

~ đã tìm được bọn chúng chưa?

Giọng nói âm trầm uy nghiêm, không ai khác ngoài Tuyết Tinh Thần, thực sự năm nay toàn chuyện ma quỷ gì đâu không, một bóng đen xuất hiện đằng sau lão ta, hắn cung kính:

~ bẩm, điều tra đã được chút thông tin, có người nói đã thấy họ đi qua cửa khẩu đất Việt, hiện nay chắc đang ở đất bên đó trốn rồi!

~ hừ, phải truy tìm cho bằng được, mau phái người qua đó truy tim, sống phải thấy người chết phải thấy xác!

Hừ lạnh Tuyết Tinh Thần nghiến răng ken két, tất cả đều tại Tuyết Băng Băng mà ra sự tình như ngày hôm nay, cho dù là con gái ruột lão cũng quyết không thể tha thứ, lão còn không thèm nghĩ đến nếu như không ức hiếp Tuyết Băng Băng thì liệu sự tình có đến ngày hôm nay không?

~ nhưng… nhưng mà..

~ nhưng mà chuyện gì…

~ dạ bẩm, chúng ta đã phái ba tóp qua đó, tất cả đều một đi không trở về, đã hi sinh bốn vị hóa Thần nhất cấp rồi đó ạ!

~ phành…

Nghe hắc y nói Tuyết Tinh Thần không chịu nổi tay bóp nát đầu rồng cạnh ghế, sao cơ? Thì ra Tuyết Hàn Mặc và Tuyết Băng Băng chạy qua đó lại có người ứng cứu, theo lão điều tra hình như Tuyết Băng Băng và Tuyết Hàn Mặc chưa bao giờ ra ngoài cung cùng với không hề giao du với bên ngoài a, tại sao lại có thể liên lạc được với cao thủ bên đó để bảo vệ? Mà đám Tuyết Băng Băng và Tuyết Hàn Mặc làm gì có cái gì để mua chuộc cùng nhờ cao thủ bên đó giúp sức? Ra đi tay không mà?

Hừ hừ… lão nghĩ cũng quá lạnh lẽo rồi, giang hồ đất Việt lấy Tâm làm tín chỉ, chỉ cần là thực lực cao ai cũng có cái Tâm của võ giả, giang hồ đất Việt làm gì mà lấy oán báo ơn nhiều như đất Tàu của lão, lão bà của bang chủ một miền, uy danh hiển hách cả nước khi mới 19 tuổi, khi đi há lại không để lại sử sách, toàn giang hồ đất Việt chỉ cần thấy giang hồ đất Tung Của qua thì chỉ có mất xác.

~ dừng truy sát đã, như vậy không ổn, phải dùng mồi lôi kéo chúng ra, hãy bàn bạc lại, nếu cứ qua như vậy sẽ chết bất đắc kỳ tử.

~ dạ…

~ lui xuống đi.

~ vù…

Bóng đen biến mất, Tuyết Tinh Thần thở dài ngồi xuống bảo tọa, chiều nay còn phải đi họp hội đồng, tối đến còn phải xử lý cả vạn việc nước, hơn thế nữa còn phải ra sức mặt dày trắng trợn đi cướp đất gài nước khác vào bẫy nợ nữa, còn phải đau đầu suy nghĩ bọn phản động trong nước, làm lão khổ sở như cha chết mẹ mất vậy.

~ Hắc bào lão tổ đã đi đến Tử Thần Tôn Sơn, chỉ còn lại một lão tổ ở nhà, đành đi hỏi ngài ấy một số việc.

….

Còn lại tam Tông nhất Cung đang tất bật tuyển chọn đệ tử ưu tú, tuyển đứa cực xuất sắc dưới một trăm tuổi để đi đại hội võ lâm sắp tới, hiện tại phải tổ chức đại hội, thi đấu đỉnh cao, chiến đấu từ bây giờ là vừa rồi, còn lại một thời gian để dưỡng thương và tu luyện nữa, phải căn làm sao chiến đấu phải chọn được kẻ ưu tú nhất, sau đó phải làm sao khi đến thời gian đại hội tinh thần và thể xác luôn ở trạng thái đỉnh phong của thực lực, cho dù là một vết xước cũng không được có.

Đây là thời gian vàng cho sự chuẩn bị, khán đài tổ chức đại hội cũng to lớn một cách hoành tráng ngưu bức, được tổ chức ở sa mạc Gobi, quảng trường rộng lớn mười dặm, không gian chiến đấu khoảng năm dặm, các kỹ sư phù văn đang ra sức tạo ra lớp màng bảo vệ ụp lại chiến trường. Chứ không nếu là khoảng cách 5 dặm thì Nguyên Anh nhị trọng không đủ để nó phá hủy, phải có phù văn bảo vệ ngăn cách chiến trường và quảng trường khán giả, phù văn phải đảm bảo một ngàn quả tên lửa hạt nhân lao vào cũng không thể gây xước tý nào, như vậy mới đạt tiêu chuẩn, cho nên các kỹ sư cao thủ đại năng về phù văn đang ra sức chế tạo.

Thời gian vàng để huấn luyện nâng cao thực lực, mọi người hạn chế tụ tập ăn chơi cùng với đi chém gió…



Chốn đất Việt Thiên Long đưa Tinh Linh Nữ Hoàng về trong sự ngỡ ngàng của Nhị nữ, cậu ta mặt dày mày dạn kêu đứa con trong bụng của nàng là của cậu ta, làm Tinh Linh Nữ Hoàng tức điên máu, hiển nhiên Nhị nữ cũng là người hiểu chuyện, biết Thiên Long gây họa nay bụng người ta đã cao vượt mặt, nhìn xuống đất còn không nổi, chỉ biết cắn răng chấp nhận.

~ đừng nuốt vội, muội nên để nơi miệng cho thuốc phát huy cực hạn lạnh buốt, sau đó mới nuốt xuống, khí nóng sẽ bùng nổ, trước tiên não bộ sẽ không bị tổn thương quá lớn, sau khi khỏi vết thương còn có thể tiến thêm một bước nữa…

Lên trên tầng thượng Tinh Linh Nữ Hoàng hộ pháp cho Tuyết Băng Băng dùng đan, Thiên Long và Tĩnh Như cũng bên cạnh tỉ mỉ quan sát.

~ vù vù vù…

Cơ thể Tuyết Băng Băng bắt đầu lăng không xoay quanh, Tinh Linh Nữ Hoàng dùng uy áp để áp bách dược lực lại không để nó bùng phát mạnh mẽ quá, mà từ tốn chậm rãi, cơ thể Tuyết Băng Băng lại quá yếu ớt không thể chịu sự công phá quá mạnh

~ nghạch kháng với thuốc, không để nó giúp nữa, dùng thực lực của muội trấn áp nó!

Nghe Tinh Linh Nữ Hoàng nạt mạnh, Tuyết Băng Băng nén đau đớn dồn toàn bộ thực lực còn lại trong cơ thể, một kích tinh thần lực cực mạnh tượng trưng cho băng giá trấn áp luồng dược lực nóng bỏng đang ra sức tiết dược lực.

~ phành…

Trong cơ thể Tuyết Băng Băng khẽ kêu một tiếng, khóe môi nàng nhỏ ra một tia máu đen nhánh, Tinh Linh Nữ Hoàng bắt đầu thực hiện các quyết Tinh Linh vũ kỹ.

~ vù vù vù…

Từ đôi tay ngọc của Tinh Linh Nữ Hoàng xuất hiện một hư ảnh mầm dây leo, nó lao ra quấn lấy Tuyết Băng Băng vào bên trong, đến khi không thể nhìn thấy Tuyết Băng Băng mà chỉ còn lại một cái kén.

~ phù…

Thấy Tinh Linh Nữ Hoàng mất sắc đứng cũng không vững Thiên Long vội khoác tay nàng lên vai tay còn lại ôm lấy ngực nàng, Tinh Linh Nữ Hoàng thở dồn dập mấy hơi nói:

~ ngồi chờ đi, dược lực đang phát huy công dụng tối đa của nó, nếu dùng bình thường thì cơ thể Băng Băng sẽ chỉ hấp thụ được ba thành dược lực là cố gắng lắm rồi, ta khi nãy đã giam cầm dược lực lại làm nó phải trung hòa hết nhiệm vụ của nó, Tuyết Băng Băng chắc sẽ đột phá từ Võ Sĩ lên Trúc Cơ điên phong nhanh thôi.

Thiên Long mát hết cả mặt, lão bà của mình ăn chơi cũng không phải là dạng vừa a, không phải ăn chơi, mà là lười đó, gia tộc cách xù vậy mà tới giờ vẫn chưa đột phá nổi trúc cơ, lười quá đáng luôn, không hiểu nàng bò lên cái chức Thánh Nữ Thiết Giáp Môn kiểu gì, tài thật.

Thiên Long nào biết Tuyết Băng Băng cũng khó hiểu lắm chứ, đã không muốn làm gì tự nhiên đùng cái được lên làm Thánh nữ, ai mà biết đâu, người ta là bị ép á.

~ tỉ tỉ mau mau nghỉ ngơi đã.

Bé Như vội ôm một tay bên kia của Tinh Linh Nữ Hoàng giục nhanh, Tinh Linh Nữ Hoàng lại rất thích hai cô nàng này, dễ thương vô cùng luôn, với lại là vô cùng hợp tính, cái đầu tiên là thích ngủ a…

Đưa hai cô nàng về phòng nằm nghỉ, Thiên Long lao lên tầng thượng canh gác bảo hộ cho Tuyết Băng Băng, biết đâu có đứa nào ngáo ngáo đi qua đây múa kiếm, chắc Thiên Long băm chúng ra thành nhân bánh bao mới hả lòng hả dạ.

~ tỉ tỉ sắp sinh chưa?

~ ừm để ta xem nào… ờm ờ… cũng không biết nữa, lâu quá rồi, bữa nay lú quá hơi khờ tý, sau sinh sẽ lấy lại phong độ thôi.

~ oa nhất định là sắp rồi, đợi Băng Băng chữa bệnh xong, ba chúng ta sẽ đi ăn, đi mua sắm, đi chơi…

~ được được, ta muốn đi hết, nhưng giờ tỉ buồn ngủ rồi…

~ được tỉ ngủ đi, ta nghịch bụng tỉ tý, vui ghê…

~ hựm…

Tĩnh Như và Tinh Linh Nữ Hoàng về phòng tán chuyện, Thiên Long bên trên lại thấy kén đã có vết nứt, chờ cả ba canh giờ chứ ít gì.

~ phành…

~ đù…

Thấy Băng Băng phá kén mà ra Thiên Long như ăn cướp lao lên, ôm nàng lao cái rầm vào nhà, móa, nổ bay hết cả y phục lẫn nội y lão bà của hắn, để trên này mà đứa nào nhìn thấy chắc Thiên Long cắt cổ chết luôn.

~ hợm… người ta còn chưa kịp tạo dáng phong thái ngút trời, như kiểu tiên nữ hạ phàm mà tiểu tặc ngươi đã ôm ta chạy mất bóng là sao?

Tuyết Băng Băng dỗi muốn lủng trời, tức không chịu nổi, vừa giờ đang tính tạo dáng mà.

~ không cần, về nhà nằm đó là ta vui rồi, trắng như sữa rồi không cần khoe.

~ à ừm về mau… đúng là có chút ngại thật…

Ôm ngực dỗi thấy thịt chạm thịt Tuyết Băng Băng liền hiểu ra vấn đề, không cần nghĩ nhiều cứ về phòng cái đã.

….


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui