Ma Tôn Tại Đô Thị Huyền Huyễn

~ Hử?

Đột nhiên cả hai tròn mắt nhìn nhau, tròn như bi ve luôn, ánh mắt tỏa ra kinh hãi tuột độ, cả hai không hẹn cùng hô:

~ Kiếp trước… Kiếp này…

Đúng thế a… Diệt Thế Kiếm Chủ là kẻ bất hạnh đầu thai, trong vũ vụ thiên hà rộng lớn này, và cả một vị diện khủng khiếp này, chỉ có duy nhất Diệt Thế Kiếm Chủ được đi qua Lục Đạo Luôn Hồi, điều này đã được bạch y luyện kim đúc ma kiếm nói rõ, mà kiếp trước đệ đệ Thánh Mẫu là chết, và dự đoán sẽ đầu thai, vậy có thể một điều duy nhất có thể giải thích, chín thành Diệt Thế Kiếm Chủ là đệ đệ Thánh Mẫu!

~ Ò… Xem ra không cần phải suy đoán nữa, hắn là đệ đệ ta, là kẻ hủy hôn với ngươi!

Thánh Mẫu thẳng thừng tuyên bố, nàng chắc chắn Diệt Thế Kiếm Chủ là đệ đệ nàng, mà còn chuyện Thiên Long kiếp trước hủy hôn với Yêu Hậu, cái này mà để Thiên Long biết nhất định hắn sẽ tìm viên đá nào đủ cứng đập đầu chết ngay, một vưu vật như thế lại hủy hôn, không hiểu kiếp trước Thiên Long nghĩ cái khỉ gì luôn, để Thiên Long biết hắn sẽ đột quỵ lăn ra chết ngắc.

~ Hừm… Vô Tâm…

Yêu Hậu ánh mắt đỏ lên một xíu, ngấn lệ đỏ hoe mọng nước, năm xưa nàng yêu say đắm Thiên Long, nhưng Thiên Long lại vì một cô nàng người hoàn mà rũ bỏ nàng, nàng hoàn toàn không thể chấp nhận nổi, rồi sau đó rất nhiều chuyện xảy ra, đến bây giờ đã tiêu tốn của nàng vạn năm thanh xuân, càng nghĩ nàng càng cảm thấy tuỉ thân.

Vì Yêu Hậu và Thánh Mẫu năm xưa thoát nạn sống tới bây giờ, cái họ biết là ký ức năm xưa, còn Thiên Long là kiếp trước.

~ Ngươi là hôn phu với đệ đệ ta, lại đòi ngang hàng bắt ta gọi ngươi bằng tỉ tỉ, vô lý.

Thánh Mẫu cằn nhằn bực tức, đã rất lâu rất lâu, lâu tới nỗi nàng không nhớ rõ là bao, Yêu Hậu mỗi lần gặp đều bắt nàng gọi nàng ta bằng tỉ tỉ, khôn hết phần thiên hạ.

~ Đệ đệ ngươi vũ phu, ta còn chưa gả vào nhà ngươi, trước kia chúng ta là bạn bè, ta lại hơn ngươi một tuổi, gọi tỉ tỉ thì sao?

Rõ ràng luôn, là bạn bè thân thiết với nhau, đệ đệ hủy hôn thì không nói, đến tỉ tỉ hắn cũng không quản được, chỉ bắt gọi tỉ thôi mà cũng không chịu, chơi thế không vui.

~ Sớm muội nó cũng tán lại ngươi, rồi cũng đến ngày ngươi gọi ta bằng tỉ.

Thánh Mẫu cười tươi như hoa, xinh đẹp mê mẩn vạn người, nàng tự tin vào tài tán tỉnh của đệ đệ, đây có thể gọi tỉ tỉ mù quáng không?

~ Hủy hôn ta một lần, lại đòi tán lại? Ở đời từ khi nào có chuyện vô lý vậy?

Yêu Hậu hết sức tức giận, gì mà tán ta? Kẻ nào dám đứng từ xa liếc ta chưa? Cho dù vác cái nhan sắc không cần che khăn này ra đường, cũng không có tên nào dám liếc nàng một cái để ngắm nhìn dung nhan, nàng có thể tự tin nàng đẹp nhất thiên hạ, nếu có thể đánh lại Thánh Mẫu thì tốt quá, chỉ đáng tiếc…

~ được rồi… Cũng đã lâu ta và ngươi không gặp nhau, đi chơi với ta một chút.

Thánh Mẫu ôm cánh tay ngọc Yêu Hậu vào ngực kéo đi, lâu rồi không gặp lại tỉ muội thân thiết, rủ đi chơi một xíu giải trí kiếm chút thú vui.

~ Mới có 10 năm mà lâu…

Yêu Hậu mệt mỏi bị kéo đi, 10 năm ngắn nguỉ nàng bế quan cái đã qua như cái chớp mắt, tu luyện càng cao thâm càng mất nhiều thời gian, đó là lý do tại sao các đại năng hóa thạch sống ít thấy xuất hiện, bọn họ bế quan nhẹ cái đã vài chục năm thì nói làm gì.



~ Phải tìm cách lấy được một viên Lam Tinh Thượng Phẩm nữa.

Ở miền đại lục cuối cùng, địa phận lôi đế, trong Đế Kinh thủ phủ trung tâm, Lôi Đế một thân hắc bào đi qua đi lại suy nghĩ.

~ Nếu có một viên Thượng phẩm Lam Tinh, ta có thể lĩnh ngộ được thiên đạo điên phong, đột phá tầng cuối thực lực.

Ý của Lôi Đế hắn là muốn độc chiếm một viên Thượng Phẩm Lam Tinh nữa, trong Thượng Phẩm Lam Tinh có chứa đại đạo kỳ duyên, mà thứ Lôi Đế cần là thứ áo nghĩa đại đạo đó, còn năng lượng cuồng bạo thì hắn không cần.

Có thể từ một viên Cao Cấp Lam Tinh thăng lên Thượng Phẩm Lam Tinh, thứ mà vạn năm khó cầu, thì nhất định có chứa một thứ gì đó mạnh mẽ đến đáng sợ bên trong, nếu Lôi Đế sở hữu một viên nữa, vậy thì trong các Đế không ai vượt mặt được Lôi Đế hắn.

Vù…

~ Đại Đạo Áo Nghĩa, Tinh thuần áo nghĩa trong viên Thượng Phẩm Lam Tinh trấn áp Ám Đế, ngươi đã rút?

Đột nhiên nơi bảo tọa Lôi Đế xuất hiện một kim quang óng ánh, một người xuất hiện ngũ quan hiền hậu, vẻ mặt tươi cười, thân cao hai mét đô con hùng hồn, hắn là ai mà lại dám ngồi vào bảo tọa độc quyền của Lôi Đế?

~ Quang Thần Ngươi đừng có ăn nói hàm hồ.

Lôi Đế tức giận nói lớn, hiển nhiên Quang Thần Đại Đế xuất hiện làm hắn giật mình, nhưng rất nhanh hắn đã lấy lại được thần thái, phất tay không thèm nhìn Quang Đế.

~ Hàm hồ? Ngươi dấu ai chứ đừng hòng dấu được ta, ngươi cho là ta chưa được sờ vào Thượng Phẩm Lam Tinh bao giờ ư?

Quang Đế nhếch mép khinh bỉ, Thượng Phẩm Lam Tinh tuy hiếm nhưng không phải không có, Quang Đế hắn đã từng được tham khảo nhiều lần Thượng Phẩm Lam Tinh, viên Thượng Phẩm Lam Tinh Lôi Đế dùng để trấn áp Ám Đế và hai Đế khác, theo tìm hiểu của Quang Đế một hồi thì hắn khẳng định, Áo Nghĩa Tinh Thuần của viên Thượng Phẩm Lam Tinh đó đã không cánh mà bay.

~ Thì sao? Ta dùng nó để vá trận pháp, như vậy là sai ư?

~ Ngươi…

Lôi Đế quyết không nhận lỗi, đánh một câu phủ đầu Quang Đế, đúng thế, Trận Pháp giam giữ tam Đế phải là trận hoàn mỹ không góc sinh, như vậy thì phải lấy một lượng lớn áo nghĩa về không gian để vá lấp đi những khuyết điểm, Lôi Đế hắn không biết có dùng áo nghĩa tinh thúng đó vá trận pháp hay dùng cho bản thân, dù sao không phải chỉ có áo nghĩa tinh thuần của Thượng Phẩm Lam Tinh mới có thể vá, có thể dùng bảo vật khác thay thế cũng được, mà Lôi Đế là kẻ nào? Hắn lại bỏ qua được cám dỗ lớn như thế? Không tăng thực lực cho bản thân mà đi tăng cho trận pháp, có đứa nào điên thế không?

Một câu của Lôi Đế đã đè đầu vùi dập hết những lập luận tiếp theo của Quang Đế, nếu Quang Đế cố nói tiếp chỉ có kết cục duy nhất, đó là hắn đang có hiềm khích với Lôi Đế, Hắn sẽ trở thành kẻ lắm chuyện, mà uy nghiêm Thiên Đế sao chấp nhận nổi, đứng trên đỉnh vu phong đã lâu bọn họ đã tự nghĩ bản thân họ, tự nghĩ bản thân đã không cùng đẳng cấp với đám tu sĩ nhỏ nhoi, họ là chí tôn.

~ Ta không nói với ngươi, lần này ta đến là để mượn ngươi chút lôi điện!

Quang Đế phất tay bỏ qua, lần này có việc cần dùng đến chút lôi điện, mà chỉ có Lôi Đế mới có Lôi Điện tinh thuần, lôi điện của Lôi Đế trải qua sinh tử tu luyện, đã tinh thâm đến mức khó lòng tìm nổi một chút cặn bã bên trong, sạch sẽ vô cùng, lần này muốn xin ít Lôi Điện nên không cãi tay đôi với Lôi Đế.

~ Làm gì?

Lôi Đế nhíu mày đắn đo, đến ngay cả bậc Đế quân cũng phải đi xin lôi điện, chuyện gì lại có thể làm khó được đại thế thế? Khó hiểu.

~ Đưa đây rồi ta nói!

Quang Đế xè tay muốn đồ, hắn sợ nói ra Lôi Đế sẽ lật mặt không cho nữa, tốt nhất thủ thân trước,


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui