Ma Tôn Tại Đô Thị Huyền Huyễn

~ Biết là thế, nhưng không có cách nào tiếp cận bọn chúng.

Kế sách chưa có, tiêu chí có rồi, thôi thì cứ xem diễn biến tiếp theo.

Quan tài được chạm khắc những hình thù của nhiều mặt quỷ khác nhau, nhưng mà nhìn rất kinh hồn, thử nghĩ một cái quan tài dài 15m, rộng 3m coi, nó làm một cái nhà còn được a

Quan tài đột nhiên chợt động, nó lăng không bay lên chính giữa đền thờ.

Cừ…. Cừ….

Ca xát…. Ca xát….

Bốn góc tế đàn mọc lên bốn cây trụ tựa chân trời, trụ cao hai mét, trên đỉnh trụ có một quả cầu pha lê bạch ngọc, cầu pha lê phát ra ánh sáng xanh thắp sáng toàn bộ thung lũng đen tối, mọi thứ trở lên quang minh nhưng u ám vẫn bao trùm, hàn khí từ quan tài toát ra đóng băng dần dần lan rộng, hàn khí lan tới đâu cho dù cát trắng cũng phải hóa băng, không gian trở lên lạnh lẽo lăng lệ khí tức tử vong.

Vù vù..

Hắc bào được xưng đại tế tư, hắn nghênh ngang cầm quyền trượng đi lên tế đàn, tất cả ác linh đầu nhìn theo bước đi của Đại Tế Tư, bọn chúng cảm giác phẫn nộ muốn giết hắn ta theo bản năng mách bảo, nhưng lại không ai dám lại gần tế đàn, mấy tên Tế Tư này chủ khống chế tướng của chúng, chứ không thể khống chế được chúng, cảm giác muốn phanh thây tên Đại Tế Tư bất kính đi vào Tế Đàn tiếp cận quan tài, nơi thiêng liêng nhất của ác linh.

Phập…..

Đại Tế Tư cắm ngập cán quyền trượng lên một cái lỗ đầu quan tài, đột nhiên tất cả áp lực biến mất, tất cả khí tức cũng như áp suất đang bão hòa gần như hóa về không, chuyện gì đang xảy ra? Chỉ còn lại bốn trụ cột pha lê lấp lánh tỏa ra ánh sáng huỳnh quang.

Ầm ầm ầm …

~ Aaaa. …

Ù ù ù…..

Không hề báo trước, từ quan tài phóng ra một đợt sóng xung kích mạnh mẽ, sóng xung kích đánh bay tên Đại Tế Tư văng ra xa, làm hắn hét thảm đau đớn văng xuống khỏi tế đàn.

Grào……

Áu…..

Ngao Ô….

Toàn bộ ác linh đang quỳ rạp bên dưới rống lên đồng loạt, âm thanh chói tai vang vọng thiên địa, tràng âm thanh thản thiết rùng rợn khiến ai nghe cũng phải sinh ảo giác, người có tâm cảnh yếu coi như không tồn tại.

Vù vù…

Một hắc y nhân bay lên không trung bắt được Đại Tế Tư đang bất tỉnh tạm thời về, để tên Đại Tế Tư xuống tự vận khí điều tiết thương thế, không ai ngờ được từ cỗ quan tài lại phát ra sóng xung kích mạnh mẽ như thế

Trong lúc bạo loạn, không ai để ý, nơi canh gác có tới tận ba đầu ác linh biến mất, chuyện này là thế nào?

Bỏ qua chuyện đó, đầu Thiên Ma do Thiên Long điều khiển nhân lúc hỗn loạn cũng đã gia nhập vào binh đoàn ma tu, tiếp cận gần với tế đàn, mục tiêu là phá nát quyền trượng.

~ Như này nha, ta sẽ câu dẫn đám Hắc bào, ngươi điều khiển Thiên Ma đập nát quyền trượng.

Thiên Long muốn chiến một trận ra trò, thời điểm cấp bách, nếu như đã không thể ẩn nấp thì chiến, đời này sinh ra là để chiến đấu. Không việc gì phải e dè trước kẻ địch mạnh.

~ Không được, tuy tình thế hiện tại đang không thể kiềm chế, nhưng bây giờ tuyệt đối không phải lúc manh động, phải thật bình tĩnh.

Phá Bá ngăn cản quyết không cho Thiên Long đi, thế cục hiện tại rõ là đang căng thẳng, phía các Tế Tư kẻ cầm đầu nội thương trầm trọng, không ai để ý lắm đối với Tế Đàn, thế nhưng linh cảm của Phá Bá hắn bảo, chưa được là chưa được.

~ Ok nghe ngươi…

Thiên Long kiềm chế lại chiến ý, hắn có cách để vượt cấp khiêu chiến cả hai cùng thương vong, hắn muốn làm liều thử cái cách đó.

Oành…. Oành….

Đột ngột một âm thanh vang vọng, mọi người nhìn lên Tế Đàn, bốn trụ cột pha lê đột nhiên bạo rực năng lượng, năng lượng đột phá bốn quả cầu bắn ra ánh sáng với sức mạnh không tưởng, bốn đoàn ánh ứng tập chung tại một điểm trên quan tài ba trượng.

Phành… phành….

Ánh sáng cực đại phá nát trần động đâm thẳng xung thiên, cột sáng đâm thẳng lên trời, bầu trời như một hố đen đổ năng lượng xuống, vân vụ lôi điện kéo đến, bầu trời từ ban ngày trở về đêm giơ tay không thât năm ngón.

Thiên địa dị tượng xảy ra, một thiên địa rộng lớn trở về với bóng đêm, yêu ma quỷ quái gào thét, người dân Thần giới còn cảm tưởng một lỗ hổng từ mười tám tầng địa ngục của ma giới thông đến, âm thanh gào thét ma quỷ tràn ngập.

….

~ Đã bắt đầu rồi, nắm giữ đội quân này ta không sợ bất kỳ thứ gì, một mình ta sẽ là kẻ đầu tiên trong lịch sử Thần giới ngồi ngang ghế với Thánh Mẫu Yêu Hậu!

Ở trên tầng mây thứ chín, nơi lôi điện đang tung hoành như một sóng thần, thân ảnh một nam trung niên như một cái chấm đứng trong sóng thần sấm sét, uy phong, hùng vĩ, bất khả xâm phạm, Đại Đế Lôi Thần!

Kế hoạch này thành công hắn chính thức xưng Vương trong Đế, ngồi ngang vị với hai đại năng cai quản hai phiến thiên địa, quát tháo quần hùng, dẹp sạch kẻ cản đường.

~ Thiên Địa dị tượng, bị một thế lực con người cưỡng chế nhúng tay vào!

Ở cung điện uy chấn nguy nga, trong đại điện hùng vĩ, Thánh Mẫu tay ngọc ôm ngực nơi khóe môi hồng chảy một tia máu đỏ, nàng vì đại diện thiên đạo cai quản toàn bộ thần giới, toàn thần giới là thân thể nàng, Thần giới đột nhiên bị cưỡng chế một khu vực câu thông đến thế giới bên kia, không khác cơ thể nàng bị đục một lỗ. Đau đớn có thể hiểu.

Tay ngọc đưa ra bấm huyệt, từng đốt ngón tay của nàng liên tục nhấp nháy bạch sắc kim tuyến theo từng nhát bấm, cuối cùng một hồi lâu hai mi tâm của nàng càng nhíu chặt lại:

~ Đệ đệ ta lại vô tình rơi vào kế hoạch này, muốn chửi thề một câu ghê!

Thánh Mẫu không biết nên cười hay khóc, biết là Thiên Long rơi vào Cánh cổng Huyết Nguyệt, nhưng lại không thể phán đoán được số mệnh hắn, mà mấy hôm nay sợ thiên hạ chưa đủ loạn hay sao ăn xong trong mấy sự kiện tượng đại đều có mặt hắn, khổ.

~ Sao cơ…. Rồi có nguy hiểm gì không?

Đối diện nàng, Yêu Hậu đang lo lắng hỏi lại, kiểu gì lại rơi vào nguy hiểm rồi? Không phải mới máy hôm trước gặp phải sát thương của kẻ tự bạo, rồi thương thế đã khỏi chưa mà lại rơi vào một sự kiện chấn động thiên địa nữa rồi!

Từ đây có thể nói, Thiên Long đi ỉa cũng đã nằm trong tầm ngắm của mỹ nữ, chậc chậc…. Thiên Long mà biết chắc kề kiếm lên cổ kéo một đường cho xong, khốn nạn mà, biết ta khó khăn lại không giúp ta một tay, không giúp nhiều thì giúp ít, thấy ta bị thương sao không giả vờ làm rơi lọ đan dược nào tốt tốt tý là được mà, ta không có trả lại đâu mà lo.

~ Ngươi cũng tự suy đoán được mà?

~ aiz…. Ta suy đoán thiên cơ được cả thiên hạ, trừ hắn!

Nói đến vấn đề này làm cả hai vưu vật bực bội, sống trên thế gian này không gì không làm được, chỉ tiêu 4 không, Không chơi với nam nhân, Không được nổi nóng, Không quan tâm thế sự, Không Ngán!

~ Lại vô lực ngồi xem kết quả à?

Thánh Mẫu hỏi nhỏ Yêu Hậu, giờ có vẻ hết cách rồi thì đúng.

~ Vậy có thể thò một tay vào giúp hắn không? Ta làm quá phụ gần vạn năm rồi, lỡ may hắn chết thật, vậy ta lại ở thế nữa à!

Yêu Hậu tức giận muốn thổ huyết, theo lý thì không đại năng nào có thể đụng một tay vào việc của Diệt Thế Kiếm Chủ, nhưng mà nàng mong ngóng phu quân cả vạn năm nay, không giây phút nào không nhớ, bây giờ xuất hiện rồi, nhưng lại chỉ có thể đứng một bên xem hắn, vậy chịu sao nổi.

~ Kệ đi, phu quân ngươi chết vẫn còn tỉ tỉ của hắn mà!

Thánh Mẫu an ủi trắng trợn luôn.

~ Ngươi…. Ngươi…. Ngươi là tỉ tỉ ruột của hắn đó a…. Không quan tâm luôn?

~ Số hắn không chết được đâu.

~ Thật không?

~ Ta đóan thế thôi!

Nói thêm lúc nữa chắc hai đại năng của vị diện lao vào quần ẩu mất, hình tượng uy nghiêm đứng đắn đâu hết rồi a, lấy lại chút thần thái nào.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui