Ma Tôn Tại Đô Thị Huyền Huyễn


Cả hai nói chuyện đến đêm khuya, Yêu Hậu có bàn đến vấn đề, đề nghị Thiên Long thử đi đến không gian nơi Lôi Đế đang tác quái thử xem một chút, Thiên Long đương nhiên cũng tính là sẽ đến nơi đó, nhưng trước hết hắn sẽ đi đến Thổ quốc, nơi này làm Thiên Long tiêu tốn hơn một điểm tiền tài, thằng cha Liễu Lục Hạ bào Thiên Long một đoạn khá nhiều tà châu vì cái nơi này, nghe đâu nơi này có một cái mỏ có chứa một viên Thượng Phẩm Lam tinh nữa, Thiên Long muốn đến nơi này thử tý vận may.
~ Thổ quốc đi qua nơi này cần chú ý một điểm, đến nơi này nếu bị phát hiện ngươi sẽ không có đường trốn thoát, một khi đi vào nơi này chính là đi vào một cái Lồng Sắt, Thổ Đế có thể điều động cả Thổ quốc đất nhưỡng, giam cầm mọi người ở bên trong, nếu chưa có chuẩn bị không nên tới nơi này.
Yêu Hậu hết sức căn dặn Thiên Long, những nơi khác thì có địa điểm bất ổn, chỉ riêng Thổ quốc phải cẩn thận hết sức, Thổ Đế tên này không phải ăn chay, hắn có thể tạo thành hàng trăm trượng bức tường để giam cầm hay phong ấn toàn bộ sinh linh bên trong, nội bất xuất ngoại bất xâm.
~ Ta sẽ chú ý.
Chẳng những không thèm để ý, Thiên Long còn chưa ngửi mùi đất nhiều nên hắn không quen bị uy hiếp, đối với Thiên Long đâu đâu cũng là nhà.
~ Mẫu Thân đêm nay ngủ lại đây với phụ thân chứ?
Tịnh Vân từ bên ngoài chạy vào xà vào lòng Yêu Hậu, nàng nói một câu khiến cho khuôn mặt lạnh lẽo không cảm xúc của Yêu Hậu ửng hồng lên hai đám mây, nàng cảm giác nuôi ong tay áo, nuôi cả ngàn năm không thấy báo hiếu toàn báo chuyện gì không, nay còn dồn mẫu thân bất đắc dĩ này vào đường cùng.
~ ngoan….

Ta còn có việc cần phải xử lý.

Đúng rồi ngày mai con và hắn đi đến cấm địa nhận truyền thừa.

Còn mười danh ngạch khác ta sẽ tổ chức tuyển chọn vào tháng sau, con và hắn cứ đến đó trước.
Yêu Hậu lắc đầu cười nhẹ, mỗi mười năm một lần tiến vào cấm địa nhận truyền thừa, lần này là lần cuối Tịnh Vân nhận truyền thừa, những lần trước nàng bị truyền tải quá nhiều thông tin nên ngất xỉu mấy lần, vì vậy khi nàng nhận truyền thừa đều từng ít một.
~ Thiên Long ngươi đang luyện công pháp gì?
Yêu Hậu tò mò hỏi Thiên Long, hỏi Thiên Long cô đang luyện công pháp gì nàng có thể cung cấp tài nguyên và tầng cao hơn cho Thiên Long.
~ hắc hắc…..

một môn công với 24 chu thiên.

Sắp đột phá tầng hai rồi.
Thiên Long cười ngây ngô, hắn chẳng những không cảm thấy hổ thẹn mà tỏ ra rất vui vẻ, cảm giác như cho hắn công pháp ngon hắn hắn cũng không thèm, hắn ngạo nghễ trong lòng khá cao.

Mà đúng là như vậy, Hỗn Độn Chư Thiên Công sơ cấp có bốn quyển, quyển sau khó hơn quyển trước, bất quá thứ này có thể lục bên trong hỗn độn ra nhiều loại thần công khí tìm.
Trái ngược với Thiên Long, Yêu Hậu là nhíu màu không vui, nàng lấy trong lòng ra ba quyển hạ bên trên có ghi Tinh Quang Đại Pháp, một môn thần công trong top ba môn thần công mạnh nhất Thiên Trọng Vực về chu thiên, tầng đầu có thể đi được 32 chu thiên, tầng sau gấp đôi, mạnh hơn Hỗn Độn công Thiên Long nhiều.
~ ngươi bỏ cái kia tu luyện cái này đi.
~ không.
Thiên Long lắc đầu như quay, đùa gì vậy, phải biết đại năng thuộc cấp bậc mạnh mẽ như Hắc Long khi tranh đoạt Hỗn Độn Công đã chết gần như, chỉ còn lại một sợi tàn hồn, tam đại thần thú Chu Tước, Bạch Hổ, Huyền Vũ đều đồng quy vu tận, chỉ cần như vậy thôi là hiểu Hỗn Độn Công mạnh mẽ ra sao, kêu hắn bỏ ư? Nằm mơ đi.
Yêu Hậu gần như tức xì khói đầu, nàng có lòng tốt đi đường tắt đưa Thiên Long đồ tốt hắn lại từ chối, đang tức càng tức hơn.
~ nàng phải tin ta, ta là loại người nào cơ chứ? Ta có thể cảm giác thứ ta đang luyện nó rất mạnh mẽ.
Thiên Long vội phủi tay hạ huyết áp Yêu Hậu Xuống, ngay cả Tịnh Vân còn không dám nói câu nào, nàng sợ mẫu thân nàng còn hơn ông trời.
~ sau này ngươi lấy lại ký ức ngươi sẽ hối hận.
Yêu Hậu lắc đầu tiếc hận thay cho Thiên Long, ở thời của nàng Tinh Quang Đại Pháp là công pháp được thiên hạ rất trọng dụng, từ thượng cổ đến nay Tinh Quang đại pháp có số má không hề nhỏ nếu không muốn nói là rất hớn, lúc đó Thiên Long cũng tu luyện loại công pháp này, Thiên Long khi đó còn cảm thấy may mắn khi luyện Tinh Quang Đại Pháp, không nghĩ đến đầu thai kiếp khác Thiên Long lại thay đổi tính cách 180 độ làm nàng cũng không nắm rõ con người Thiên Long.

Nhìn người thương trước mặt hình dáng là thế con người là thế nhưng tính cách lại là một người khác.
~ không hối hận, tuyệt đối không hối hận.
Thiên Long tự nhủ trong lòng đâu dám nói ra, sau này hắn tập hợp đủ ba mảnh Hỗn Độn công, hắn nhất định sẽ để thân nhân của hắn tu luyện loại công pháp này, hiện tại thì chưa được, hiện tại đến Thiên Long còn ăn thiệt thòi không ít bởi loại pháp môn này, người ta tầng hai công pháp đã muốn gấp bốn lần hắn tầng một, quả là thua thiệt từ vạch đích.
~ Lát nữa ta muốn đi đến nơi Thánh Mẫu, con có muốn đi cùng không?
Yêu hậu âu yến Tịnh Vân trong lòng, lớn rồi to lắm rồi, nhưng trong mắt Yêu Hậu Tịnh Vân mãi mãi mới chỉ dăm ba tuổi trẻ con mà thôi.
~ Phụ Thân có ở đây lâu nữa không?
~ trong đêm ta sẽ đi! Rời khỏi nơi này đến Thổ quốc.
Thiên Long nhẻo miệng cười nhẹ, hắn khi nãy nhận được thông tin Phá Bá và Phá Chấp đã tập hợp được sáu huynh đệ, bọn họ đang nơi đó tìm nốt ba người còn lại đang lưu lạc bên trong Thổ quốc.

Thiên Long cần tức tốc đi đến nơi đó tìm bọn họ, nguy hiểm đang ngay bên cạnh.
~ tại sao ta nói cái gì ngươi cũng không nghe ta, ngươi không coi ta ra gì sao?
Ánh mắt Yêu Hậu đỏ hoe lên, nàng đập bàn một cái đứng dậy muốn bỏ đi, nói câu nào Thiên Long đều không nghe nàng, như kiểu nàng không có chút tiếng nói gì trong lòng Thiên Long, từ đầu đã nói đừng đến thổ quốc giờ nằng nặc đòi đến, rồi nàng kêu luyện công pháp này Thiên Long từ chối không tiếp tiếp nhận, nàng cứ đưa ra ý kiến gì Thiên Long đều phủ quyết làm ngược lại, đây là không coi nàng ra gì.
Khi đi qua người Thiên Long, Thiên Long vươn tay nắm lấy ngọc thủ của nàng, hắn cười hắc hắc nói:
~ ta nói đùa nàng làm gì nhảy dựng lên vậy, không phải ngài mai ta và Tịnh Vân còn phải đến cấm địa gặp Bạch Hổ tiền bối sao.
Tay ngọc bị Thiên Long kéo lại, Yêu Hậu không có phản đối, nước mắt nàng cứ tuôn ra không nói thành lời.

Thiên Long đứng dậy đứng trước mặt Yêu Hậu hai tay không biết lấy can đảm ở đâu đưa lên lau nước mắt Yêu Hậu, nhẹ nhàng bẹo hai má Yêu Hậu một cái nhỏ giọng nói:
~ ta rất xin lỗi để nàng tịch mịch xuất bao năm tháng qua, ngày mai ta muốn xin Bạch Hổ Tiền bố cho ta nhớ lại ký ức tiền kiếp, nàng đợi ta, ta hứa khi nhớ ra mọi chuyện, ta sẽ đến gặp nàng đầu tiên để nói rõ ta đã phạm phải sai lầm gì, sẽ chân thành xin lỗi nàng, có được không? Tuy xin lỗi không thể bù đắp được quá khứ, nhưng nàng yên tâm, sau này sẽ khác.
Nói về nịnh gái Thiên Long tự nhận đứng số hai không hai đứng thứ nhất, hắn đã ra tay cho dù thần tiên cũng phải bị bắt về hậu cung, Yêu Hậu có mạnh mẽ cũng là thân nữ tử, nàng cũng biết tịch mịch, biết cô đơn, tự mình nuôi con khiến nàng rất khổ tâm.

Hiện tại Thiên Long xuất hiện, tuy thực lực còn yếu, bất quá đã khiến cho trong tim Yêu Hậu có một cái cột để dựa.
~ Ngươi tránh ra, khi nào ngươi nhớ ra rồi đến xin lỗi ta, lúc đó hẵng tính.
Đang nức nở trong lòng Thiên Long, đột nhiên Yêu Hậu đẩy Thiên Long ra, nàng lạnh lùng đi ra ngoài rồi biến mất tiêu, không ai thấy Yêu Hậu trong nháy mắt đã hiện lên trong mắt vẻ vui mừng lẫn hồi hộp, nàng rất mong Thiên Long nhớ lại tiền kiếp đến xin lỗi nàng, nàng đã chờ Thiên Long đến xin lỗi nàng hàng ngàn hàng vạn năm rồi.
~ phụ thân ngươi thật biết dụ dỗ nữ nhân a….
Tịnh Vân cười khúc khích chạy vòng quanh Thiên Long cười vui vẻ với hắn, đối với Tịnh Vân, nàng đã mong Phụ thân và mẫu thân hoà hợp rất lâu, thứ khao khát của nàng chính là khiến hai bọn họ bỏ qua khoảng cách mà đến với nhau, gia định tụ tập đông vui.
~ con tại sao không thêm mắm muối vào một chút, xíu nữa là ta dụ được mâu thân ngươi ngủ ở đây rồi.
~ cái gì mà không thêm mắm muối? Con mỗi khi gặp mẫu thân đều vặn chín tấc lưỡi khuyên mẫu thân tha cho ngươi, ngươi đồ phụ thân vô tâm.
Tịnh Vân nhảy lên đấm cho Thiên Long vài quyền, vậy mà vu oan cho nàng, bình thường thấy nàng không nói gì tưởng nàng hiền à? Phải giáo huấn Thiên Long một trận.
Đêm nay Tịnh Vân ngủ lại với Thiên Long, ôm phụ thân ngủ là thứ khiến nàng nghiện như cắn ke, ngủ ngon không phải suy nghĩ cái gì, hỡi mà ngủ một mình mỗi khi nghe thấy tiếng sấm rền, Tịnh Vân đều giật mình tỉnh dậy khóc oà lên, nàng sợ sấm chớp một đường, cứ nghĩ đi, Tịnh Vân hiện tại là Độ Kiếp ba tầng, đã trải qua ba lần lôi kiếp giáng xuống khiến con bé sợ tới nỗi không buồn đột phá tầng tiếp theo, đang ngủ mà nghe tiếng sấm tưởng trong lúc ngủ lỡ đột phá xong lôi kiếp kéo đến đánh, sợ chứ sao không, sợ tái lòng luôn ấy.
Người ta mong được đột phá, Tịnh Vân lại sợ một dặm, aizzz đời mà, có thiên phú chỉ cần ngủ thôi là lên cấp cũng không dám, người ta cày bục mặt mới lên được một cấp, ví dụ như Thiên Long này, cày chay bị bọn cựu save đánh cho thân tàn ma dại, Tịnh Vân sinh ra có hai cái mạnh mẽ đại năng bảo kê, chỉ cần ăn ngủ chơi tự khắc sẽ đột phá, đời mà, luôn luôn bất công.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận