Ma Tôn Tại Đô Thị Huyền Huyễn


Di chuyển đến một phương rừng rậm, nơi này bên ngoài có một cái kết giới mạnh mẽ, bên ngoài không thể đi vào trong, Nhị Hung Tì cũng khá bất ngờ, lần trước nó đến đâu có cái phong ấn này đâu.

~ Nữu nữu… nữu nữu….

Dậy phụ thân nhờ chút.

Thiên Long may có vác theo Thiên Tinh trong ngực, chỉ để mỗi Linh Ngọc ở nhà, nữu nữu là truyền nhân của trận pháp tông tư, nàng khẳng định biết loại kết giới này.

~ Phụ Thân, đêm hôm khuya khoắt, ngươi không ngủ thì thôi còn lén lút đi tới cái nơi gì thế này?
Tiểu nữu nữu hai tay nhỏ nhắn dụi mắt, nàng vô cùng bất bình với cái phụ thân này.

~ Nữu nữu có việc cần làm rồi đây, con nghiên cứu xem kết giới này làm sao để phá giải.

Thiên Long đưa nữu nữu ra ngoài cho nàng nhìn kỹ kết giới, nữu nữu khi thấy việc cũng không từ chối, nàng nhíu mày suy tư, bay qua bay lại vài vòng rồi nói:
~ này là Pháp Tắc tà hồn kết giới, kết giới này con người không có, nó được trận pháp tông sư của ma đạo luyện chế thành một viên châu, chỉ cần bóp nát tà châu liền hình thành một loại lết giới như này.

~ aiz… vấn đề chính, phá làm sao?
Thiên Long gấp gáp không muốn nghe mấy thứ nhảm nhí này, nghe thì nó lọt từ tai này qua tai kia chứ có hiểu gì đâu, cơ bản là không phải chuyên môn.

~ ngươi từ đã coi nào, phá giải phong ấn này sẽ gây kinh động, con sẽ mở một thông đạo nhỏ, đi vào chỉ gây chút gợn sóng nhỏ thôi, được không?
~ được, như vậy quá tốt.


Thiên Long không thể dùng Không gian lực lượng, làm như vậy nếu thất bại sẽ gây động tĩnh không nhỏ, không nên làm liều.

Tiểu nữu nữu bay lên không trung, sau đó dẫn Thiên Long và Nhị Hung Tì đến một góc tối, nàng huy động lực lượng tạo ra một tấm phù, phù này lơ lửng sau đó nữu nữu đánh ra vô số chú văn kỳ lạ, nhìn thôi đã thấy nhức mắt, như vậy là hiểu tiêu tốn lực lượng nhiều ra sao.

~ mau!
Phù vừa chạm vào kết giới lập tức xuất hiện một cánh cổng không gian, Thiên Long vội lao vào bên trong, Nhị Hung Tì cũng rất nhanh nhảy vào.

~ được rồi về thức hải đi.

~ dạ.

Thiên Long cẩn thận đi tiếp vào sâu bên trong, Nhị Hung Tì dẫn đầu đưa Thiên Long đến trung tâm, đến gần trung tâm Thiên Long ẩn nấp phía xa, từ xa nhìn đến Thiên Long thấy rõ có ba tên hắc bào đang lén lút thực hiện một nghi lễ nào đó, nghi lễ được tổ chức rất khoa trương, trên tế đàn có một viên ngọc, từ viên ngọc huyễn hoá ra vô tận hắc khí, hắc khí dần dần hình thành một cái khô lâu nhân ảnh.

Khô Lâu nhân ảnh gầm lên điên cuồng, nó đang cắn nuốt những phù văn do ba tên hắc bào liên tục tạo ra, đột nhiên Khô Lâu nhìn về hướng Thiên Long , nó gầm lên điên cuồng và rồi phóng một đoàn hắc khí đến để công kích.

Ầm ầm….

Một chưởng đánh ra, Thiên Long không hề ngán đòn cứ thế công lên, khí thế trời sập không lùi bước Thiên Long phá nát một đoàn hắc khí xông lên giết đến, thấy hai ba tên hắc bào đang điên cuồng tạo ra chú văn để Khô Lâu hấp thụ mạnh dần lên, Thiên Long gầm lên:
~ còn không mau ra tay.

Nhị Hung tì cũng tham gia trận chiến, vừa vào chính là một chưởng xông tới, đón đến là một tên hắc bào đầu tiên.


Với độ trâu bò của Nhị Hung Tì một tên hắc bào là quá bình thường, không thấy hung Lửng chiến đấu lại kinh nó, Nhị Hung Tì rất nhanh nhẹn, nó như một đoàn hắc khí cứ trôi nổi trong không trung, Nhị Hung Tì nhanh đến mức hắc bào nhân chỉ cảm thấy nỗi đau thấu tâm gan.

Phập….

.

Hung Lửng như hắc ám lưu, nó cắn đứt ống họng hắc ám y, một tên cứ như thế bị cắn chết.

Hai tên hắc bào còn lại cũng không còn khinh thường Hung Lửng, cả hai cùng lao lên hợp sức hòng khống chế hung Lửng.

Ầm ầm ầm….

.

Thiên Long gặp phải kình địch, Thiên Long biết đối diện chính là một cái tàn ảnh bình thường thôi, một cái tàn ảnh của Đại Thừa tu vi, bất quá cái tàn ảnh này còn chưa hoàn thiện, tu vi mới Nhập Thần Lục Trọng.

~ Ngươi là ai, tại sao phá đám kế hoạch của ta.

Đánh ra một đoàn quang ám, khô lâu điên cuồng gào thét, nếu như hắn có thể tập hợp đủ lực lượng, hắn có thể từ nơi này mở ra một không gian, một thông đạo nối liền Thiên Trọng vực và Ma vực, đến khi đó chính là sự điên cuồng đánh giết, mùi máu tanh càng nồng càng khiến cho thiên ma khát máu và háo chiến.

Tế đàn này Khô Lâu đã mất ba năm để gom hóp tài nguyên chuẩn bị, không ngờ phút cuối lại bị Thiên Long phát hiện.


~ tại hạ Thiên Long, mong được chỉ giáo!
Thiên Long cười đểu tiếp tục ra đòn mạnh mẽ, Thiên Long chỉ cần hầm nhừ tên này ra bã hắn sẽ tự tiêu biến, chỉ là một đạo tàn ảnh không có năng lượng cung cấp của ba tên hắc bào không sớm thì muộn cũng cạn kiệt năng lượng mà chết.

~ Ta nhớ tên ngươi, ngươi chờ đó cho ta!
Oành Oành Oành….

.

Để lại một câu gầm rú, Bất chợt khô lâu tự bạo, một cái tự bạo loại này không phải chuyện bình thường, Thiên Long vội vã dùng không gian lực lượng chạy mất bóng, chỉ tội Hung Lửng chạy chậm, ăn dư chấn không phải nhẹ, khi thấy Thiên Long bên ngoài kết giới, Hung Lửng thở hổn hển liên tục gầm gừ nhìn Thiên Long.

~ may quá ngươi vẫn chưa chết!
Thiên Long giả vờ thở ra một hơi nặng trĩu, không nói thì thôi nói rồi làm Hung Lửng tức điên lên, nó lao vào Thiên Long muốn sống mái một phen, tình nghĩa huynh đệ có chắc bền lâu, Nhập Thần Lục trọng tự bạo nó còn hơn bom nguyên tử nó nổ, thế mà chạy một mình, nếu không phải Lửng ca một thân giáp kiên cố khéo tan thành vạn mảnh lúc nào rồi a….

~ Chuyện gì diễn ra thế này?
Vụ nổ lớn như vậy kinh động không phải nhẹ, làm cho Vương của khu vực này dẫn đến hàng ngàn tướng đến xem xét tình hình, Thiên Long vừa nhìn là biết tên này là ai, Hổ vương Hổ Thiết Huỳnh, là lẻ mạnh nhất trong các vương dưới trướng Yêu Hậu.

Thiên Long thuận lại sự việc vừa rồi lại cho Hổ vương, sau khi thuật lại xong hắn cũng xin rút lui, nơi này đã hết nhiệm vụ của hắn, lâu lâu giúp Yêu Hậu giảm tý áp lực khiến con mẹ nó sảng khoái.

Hổ vương lập tức đem chuyện này thông báo đến tất cả mọi người, các vương khác trong đêm lập tức phái ra toàn lực lục tung khu vực họ cai quản lên, không ngờ lại có kẻ muốn ám hại họ, để thiên ma đi từ khu vực của họ ra không phải chính là lấy đầu họ ra diễu cợt sao? Khu vực của ngươi, ngươi lại để kẻ khác làm bàn đạp, việc này ai có thể gánh nổi giận giữ của Yêu Hậu a….

Trời đã lên tới đỉnh đầu, Thiên Long bui vẻ đi về phòng, hắn vừa mở cửa phòng ra một trận hương thơm ập vào mũi, Tịnh Vân như một cơn gió lao tới khiến Thiên Long muốn thổ huyết, từ đêm đến giờ tịnh Vân khóc sưng cả mắt, nàng tưởng trong đêm Thiên Long lén lút bỏ nàng đi rồi.

~ Tịnh Vân nghe ta nói này, ta có việc này rất vui kể cho con nghe này.

Thiên Long hí hửng đem chuyện hôm qua ra kể, hắn cảm thấy rất tự hào, đây là chuyện hết sức vẻ vang nha, hắn và hung Lửng đã phá tan một âm mưu của cả một thế lực khủng bố, không vui là không có được.


~ Phụ Thân, ngươi mà hành động không nói ai như vậy, ta rất giận, mẫu Thân mà biết, ngài ấy sẽ đánh ngươi một trận ra trò cái tội không chịu an phận thủ thường lại đi tìm rắc rối về cho bản thân ấy.

~ Không sao, nam nhân đầu đội trời chân đạp đất, Yêu Hậu là thế lực nào, ta….

~ ựm ừ….

.

Còn chưa nói hết câu sau lưng đã có một âm thanh uy nghiêm mà buốt giá, Thiên Long nuốt câu đang nói xuống, quay về hướng Tịnh Vân bắt đầu giận dữ nói:
~ con bữa nay hư lắm rồi đấy, đêm hôm khuya khoắt bỏ trốn mất tiêu, làm ta đi tìm muốn nổ cả mắt, lần sau không được như vậy nghe chưa, chuyện này ta nhất định sẽ nói với mẫu thân con, để mẫu thân xinh đẹp của con trị con cái tội tự ý đi chơi.

Tịnh Vân là trợn tròn mắt kinh ngạc sự đê tiện này của Thiên Long rồi đấy, nàng không hiểu mẫu thân ưng cái điểm gì từ tên đê tiện này đây a….

~ Phụ thân, đêm qua con và mẫu thân ngủ cùng nhau….

~ cái….

Cái….

Cái gì?
Thiên Long lần này hết chạy rồi, hắn đột nhiên đau đớn oang oanh lên kêu đau, Yêu Hậu một tay vặn tai Thiên Long xách lên, được quá luôn chứ lại, quả này có đắng cay Thiên Long cố mà ngậm xuống bụng chứ sao mà dám nói ra.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận