Ma Vương Cải Trang Và Tế Phẩm Gan Dạ


Thiếu nữ tỉnh dậy, lúc ấy trời đã về chiều.

Căn phòng nàng đang ở xa hoa lộng lẫy, nhưng không có cửa sổ.

Nàng chỉ có thể dựa vào nhu cầu cá nhân mà đoán rằng thời điểm dùng bữa kế tiếp chắc cũng chẳng còn xa.

Cả người nàng mỏi mệt, theo bản năng muốn vươn tay duỗi người, nhưng dù có dùng sức thế nào, đôi tay vẫn không thể tách ra, những chiếc xiềng xích trói chặt tứ chi va vào nhau phát ra tiếng đục nặng nề, như đang chế giễu sự yếu ớt của nàng.

Trong lúc giãy giụa, món đồ trong cơ thể nàng lại cọ sát mạnh mẽ vào thành trong, cảm giác tê dại không thể diễn tả lan tỏa khắp người, nàng khẽ rùng mình, rồi hoàn toàn tỉnh giấc, cố gắng kiềm chế bản thân không cử động thêm.

Dục vọng đã bị kích thích, nhưng nơi kín đáo kia lại bị khóa chặt bởi chiếc đai trinh tiết chẳng có cách nào để giải tỏa.

Nàng chỉ có thể như bao ngày tháng qua, chăm chú nhìn vào cánh cửa, chờ đợi chủ nhân đến.

“Ưm… ư ưm…”


Trong miệng thiếu nữ phát ra những tiếng rên khe khẽ, ngọt ngào nhưng đầy khổ sở.

Rốt cuộc là vì sao… vì sao mọi chuyện lại thành ra thế này…?

---

Tại rìa thành của Ma Vương, những quả cầu ánh sáng ma pháp chói lóa bắn tung tóe trong không trung, chiếu sáng đêm đen như ban ngày, đôi khi lại vang lên tiếng thân thể va mạnh vào tường.

“Dũng sĩ đại nhân cố gắng thêm chút nữa, bổn vương vẫn chưa chơi đủ đâu.”

Lai Tư khoanh tay đứng lơ lửng giữa không trung, đôi cánh đen khổng lồ sau lưng hắn dang rộng, áp lực kinh người khiến ánh trăng cũng phải lu mờ.

Lai Tư được tôn là Ma Vương trong các Ma Vương, sở hữu sức mạnh vô song, nhưng hầu hết chỉ hành động theo ý thích và bản năng.

Chỉ vì một ý nghĩ thoáng qua là “muốn có cả thế gian”, hắn đã phát động cuộc chiến toàn diện với loài người.

“Hay là ngươi đang nóng lòng muốn thua để cùng bổn vương chơi một trò còn kích thích hơn nữa?”

Lai Tư cười lạnh, cúi nhìn Dũng Sĩ vừa bị hắn đánh văng xuống đất tạo thành một hố lớn, giọng điệu giễu cợt khinh thường.

“…”

Thiếu nữ được gọi là Dũng Sĩ cố ngẩng đầu nhìn địch thủ, tuy hắn chỉ có một mình, nhưng áp lực đáng sợ từ hắn khiến nàng có cảm giác như đang đối mặt với thiên binh vạn mã che trời lấp đất.

Tim thiếu nữ đập thình thịch, nhưng nàng không nói gì, chỉ nghiến răng chống kiếm gượng đứng dậy.

Máu từ trán và khóe miệng nàng chảy không ngừng, ý thức của nàng mờ mịt, đôi mắt dần ngấn lệ.

Thật muốn về nhà…


Khi ý nghĩ yếu đuối dấy lên, nàng lẩm nhẩm đọc chú văn phức tạp, mũi chân nhón lên, một lần nữa lao về phía Ma Vương.

Chiến tranh giữa ma tộc và nhân loại đã kéo dài suốt nửa năm, loài người chưa từng gây tổn thương thực chất nào cho Lai Tư.

Lần này, đoàn trừng phạt đã áp dụng chiến lược hy sinh cực đoan, cuối cùng để Dũng Sĩ có thể trong trạng thái tốt nhất mà đấu một chọi một với Lai Tư.

Nhưng không ai ngờ rằng, tại đây lại còn có một kẻ thứ ba.

Một kẻ Vô Danh ẩn nấp ở góc chiến trường, cẩn thận quan sát tình hình.

Hắn có mái tóc ngắn màu trắng, dáng người cao lớn, dung mạo tuấn tú.

Nếu hắn dang đôi cánh phía sau và nở nụ cười kiêu ngạo trông chẳng khác nào Lai Tư đang đứng trên cao kia.

Thực ra hắn vốn dĩ phải hợp nhất với Lai Tư thành một thể.

Mỗi khi Ma Vương băng hà, linh hạch cường đại của hắn sẽ trở về tự nhiên, kết tụ trong vực sâu của ma giới thành trứng Ma Vương.

Khi nở ra, Ma Vương trong hình hài ấu nhi sẽ được ma tộc đón về tôn lên làm tân vương.


Thông thường, trứng Ma Vương chỉ có một quả, nhưng cũng có khi linh hạc phân tán và hình thành nhiều trứng.

Khi ấy, các Ma Vương cùng nở ra sẽ đấu đá theo bản năng, kẻ thắng sẽ hấp thụ toàn bộ năng lượng của kẻ bại, trở thành vị vua duy nhất.

Nhưng khi Vô Danh này ra đời, tình huống còn đặc biệt hơn.

Hắn nở ra sớm hơn vài giây, may mắn kế thừa phần lớn lý trí của linh hạch nhưng chỉ sở hữu một phần rất nhỏ sức mạnh.

Hắn gần như lập tức hiểu bản thân không thể chiến thắng “huynh đệ” của mình.

Lý trí thắng thế bản năng, không chút do dự, hắn bỏ chạy.

Đợi khi Ma Vương sinh sau kịp phản ứng thì đã không tìm thấy hắn nữa.

Hắn lẩn tránh sự truy đuổi của Lai Tư, lang thang khắp nơi, và khi Lai Tư liều lĩnh phát động cuộc xâm lược nhân loại, hắn cảm thấy cuối cùng cũng tìm được cơ hội ám sát Lai Tư — dù sinh vật mạnh mẽ đến đâu, trong chiến tranh cũng khó tránh khỏi sơ hở.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận