Ma Vương Cải Trang Và Tế Phẩm Gan Dạ


Vô Danh đưa thi thể của Lai Tư vào mật thất, nhanh chóng thu xếp mọi thứ.

Trên khuôn mặt thường ngày luôn căng thẳng và nghiêm nghị cuối cùng cũng hiện lên chút nụ cười châm biếm.

Cuộc sống trôi nổi nay đã chấm dứt.

Từ đây, hắn chính là Ma Vương Lai Tư.

Hắn quay lại nơi trước đó Lai Tư đã giao chiến với Dũng Sĩ, định triệu hồi yêu ma để dọn dẹp chiến trường, nhưng ngạc nhiên khi phát hiện lồng ngực của Dũng Sĩ vẫn còn khẽ phập phồng.

Loài người lại có thể sở hữu sức sống bền bỉ đến vậy sao…

Lại khao khát được sống đến vậy sao…?

Hắn cũng từng nghe về chiến tích của Dũng Sĩ, rằng nàng trẻ tuổi mà đã lĩnh hội được thứ ma pháp tối thượng chỉ đại pháp sư mới có thể sử dụng.


Sau khi các đại hiền giả ngã xuống dưới cuộc tấn công của Ma Vương, nàng trở thành con át chủ bài cuối cùng của nhân loại, là cứu tinh của loài người…

Nhưng lý do khiến mọi người đặt hy vọng mãnh liệt vào nàng vẫn là vì lời Thần Dụ mà Già Nam đã nhận được: nàng sẽ chấm dứt cuộc chiến này.

Đến lúc này, “Lai Tư” mới lần đầu tiên quan sát kỹ thiếu nữ.

Vị cứu tinh của nhân loại có dung mạo thanh tú nhu hòa, khoảng mười sáu mười bảy tuổi, tứ chi mảnh mai.

Nếu không tận mắt chứng kiến trận chiến kia, “Lai Tư” sẽ nghĩ chỉ cần nàng cầm lấy thanh kiếm là cánh tay đã có thể gãy.

Một người như nàng dường như không nên xuất hiện trên chiến trường mà đáng lẽ phải ở trong những buổi trà chiều của các tiểu thư quý tộc, khoác lên mình chiếc váy thanh nhã, nở nụ cười e ấp giữa tiếng vui đùa của bạn bè đồng trang lứa.

Thế nhưng thiếu nữ mang ấn tượng như thế giờ đây lại đang ngã trong vũng máu, trang phục tả tơi, mái tóc dài đỏ rực tàn tạ rũ xuống.


Trên người nàng chi chít vết thương, lại còn vài vết đâm sâu đến mức khiến người ta hít thở không thông.

Có lẽ vì máu đã chảy cạn, những vết thương đáng sợ ấy chỉ còn nhỏ ra từng giọt máu chậm rì rì.

Khuôn mặt non nớt của nàng nhăn nhó lại vì đau đớn, rõ ràng chỉ cần thả lỏng chút thôi là có thể thoát khỏi tất cả, nhưng nàng vẫn cố gắng đấu tranh với tử thần.

Dù đã rơi vào trạng thái hôn mê, thân thể nàng vẫn như đang hét lên “Ta không muốn chết!” — bầu không khí kỳ lạ này khiến “Lai Tư” không sao dời mắt đi được.

“Lai Tư” không băn khoăn nên xử trí thiếu nữ ra sao, hắn không tàn sát như Lai Tư, hơn nữa người này cũng coi như ân nhân của hắn, giúp nàng một lần coi như xóa nợ.

Phần sức mạnh vừa hấp thu từ Lai Tư đã đủ cho hắn thực hiện một số trị liệu nhất định.

Hắn cúi người, đặt tay lên thân thể thiếu nữ, ma lực từ lòng bàn tay hắn chảy ra hóa thành sinh lực cho nàng.

Máu ngừng chảy, những vết thương ghê rợn dần dần khép lại.

Sau khi thực hiện mức trị liệu cơ bản, ít ra cũng giữ được mạng sống cho thiếu nữ, “Lai Tư” nhẹ nhàng bế nàng lên, định đưa về nơi đóng quân của quân đội loài người.

Khi bế nàng lên, “Lai Tư” mới nhận ra, tay nàng vẫn còn nắm chặt thanh kiếm ấy.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận