Ma Vương Cải Trang Và Tế Phẩm Gan Dạ


“Các ngươi đối đãi với Dũng Sĩ của mình như thế này sao?” “Lai Tư” hỏi.


“Chúng, chúng ta có tiến hành trị liệu cho nàng mà!” Sứ giả cúi rạp đầu xuống đất đến mức gần như cắm vào nền, “! nếu nàng dễ dàng chết đi, Ma Vương đại nhân chắc cũng sẽ mất hứng.



“Hơn nữa, nàng cũng chẳng phải anh hùng gì, mà là tội nhân cố gắng ngăn cản Ma Vương đại nhân tiếp quản Già Nam!”

“Lai Tư” cố gắng kiềm chế để không nhíu mày.


“Đây là quyết định của các ngươi sao?”

“Sao có thể chứ!” Sứ giả vội vàng phủ nhận, “Đây là nghị quyết chung của hoàng tộc và giáo hội.


Vì phải chờ mệnh lệnh hạ xuống nên mới kéo dài đến bây giờ…”

Nghe đến đó, nét mặt thiếu nữ chợt hiện lên vẻ nhẹ nhõm kỳ lạ.


Ta biết ngay đây là một giấc mộng, họ không thể nào đối xử với ta như vậy…

Nhưng tại sao vẫn chưa tỉnh dậy?

Nàng khẽ rên vài tiếng, cố gắng thay đổi diễn tiến của giấc mơ, nhưng nỗ lực nhỏ nhoi của nàng nhanh chóng bị sứ giả ngắt quãng — hắn ta đột nhiên nhớ đến việc Lai Tư rất thích ra lệnh cho các nô lệ loài người của mình tự tàn sát lẫn nhau để xem kẻ thân thiết sẽ bộc lộ vẻ xấu xa thế nào trước mặt tử thần.


Thứ lỗi cho ta!

Hắn ta thầm xin lỗi trong lòng, vừa giữ tư thế quỳ vừa tiến lại gần thiếu nữ, rồi vung mạnh một bạt tai: “Kêu la cái gì!”

Thiếu nữ bị tát mạnh đến ngã nhào, trên má trắng nõn nổi lên dấu tay đỏ chói, vẻ ngây ngẩn dần tan biến khỏi gương mặt nàng.


Cơn đau và cú sốc đã không chút thương tiếc kéo nàng ra khỏi ảo tưởng, đẩy nàng vào một khả năng mà nàng không dám nghĩ đến.


Thiếu nữ ngây người nhìn đồng đội cũ với vẻ không dám tin, ánh mắt đầy tổn thương, và nước mắt lấp đầy đôi mắt nàng, nhưng chờ đón nàng lại là một cái tát nữa.


Ban đầu chỉ là diễn trò để lấy lòng Ma Vương, nhưng khi thực hiện, sứ giả lại cảm thấy có thứ gì đen tối trào lên từ trong lòng, bạo hành thiếu nữ khiến hắn ta cảm thấy một niềm hả hê khó tả, như thể chỉ cần làm vậy, hắn ta sẽ không phải đối mặt với viễn cảnh Già Nam sắp khuất phục làm nô lệ! không, hắn ta cảm thấy thực tại sẽ trở nên tốt đẹp hơn.


Tất cả những gì hắn ta làm là đúng đắn, không phải là hèn nhát khuất phục mà ức hiếp đồng bạn! Sứ giả bị thứ xúc cảm kỳ lạ này thôi thúc, không tự chủ đứng lên, liên tiếp đá mạnh vào bụng thiếu nữ mềm yếu, vừa đá vừa gào lên: “Đáng chết! Cũng tại ngươi mà chúng ta mới dám ôm hy vọng…! Chính vì có hy vọng, nên… nên mới…”


Thiếu nữ đau đớn rên rỉ quằn quại né tránh như một con sâu, nhưng dù có cố gắng thế nào cũng không thể thoát khỏi những cú đánh dồn dập như mưa trút.

Vết thương của nàng lại nứt toác ra, để lại những vệt máu dài trên nền đất.


Cả đại sảnh chìm trong bầu không khí kỳ dị, ma tộc thì hứng thú theo dõi màn kịch, trong khi loài người đều cúi đầu quỳ trên đất, chẳng ai dám lên tiếng ngăn cản.


Chết tiệt! Ngươi có biết ta đã tốn bao nhiêu sức để trị thương cho nàng không!

Xót xa vì lượng ma lực đã bỏ ra, “Lai Tư” không nhịn nổi nữa, liền quát lên: “Dừng lại!”

Không gian đột nhiên đông đặc lại, tất cả ánh mắt đều dồn về phía hắn, trong đó có cả sự sợ hãi lẫn hoài nghi.




“Lai Tư” nhanh chóng giữ lại vẻ mặt lạnh lùng, nói: “Ngươi đánh chết nàng, lát nữa bổn vương sẽ chơi với thi thể sao?”

“A!” Sứ giả nhận ra mình thất thố, liền “bịch” một tiếng quỳ phịch xuống, giọng run rẩy vì kinh hãi, “Tiểu nhân… tiểu nhân vừa rồi… xin Ma Vương đại nhân tha mạng!”


“Lai Tư” cảm thấy vô cùng mệt mỏi, không muốn dây dưa thêm với sứ giả, liền hỏi lơ đãng: “Nàng tên gì?”

Sứ giả trong lòng mừng rỡ: Nếu đã hỏi đến tên, có lẽ Ma Vương đã thích món quà này hơn dự tính của bọn họ.


“Nàng tên là Hi Nhã, ý nghĩa là…” Sứ giả đột nhiên ngừng lại, sững người vài giây, vẻ mặt trở nên đau khổ, khi nói tiếp giọng hắn khàn đặc, khó khăn lắm mới thốt ra được mấy từ, “ý nghĩa là… cao quý.



“Lai Tư” khẽ phất tay, nói: “Đã biết, các ngươi lui ra đi, chuyện đã nhắc đến trước đó — bổn vương đồng ý.



Thuộc hạ của Lai Tư thoáng nghi hoặc, nhưng nhanh chóng tự thuyết phục bản thân: Ma Vương xưa nay chỉ để tâm đến thứ trước mắt, lúc này so với cả vùng đại lục, Dũng Sĩ có sức hấp dẫn lớn hơn đối với hắn.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận