Ma vương hoàng hậu

CHƯƠNG 9.1
Thiếu tướng lén lút gặp riêng Ngọc phi, tin tức đó nhanh chóng truyền khắp hoàng cung, trưởng lão cùng mấy vị đại thần cũng bị triệu vào cung thương lượng xem nên xử trí như thế nào.
Ma vương sợ tin đó truyền ra ngoài sẽ làm cho bản thân bị mất mặt, lập tức phong tỏa tin tức, nếu ai dám đem tin tức đó truyền ra ngoài cung, lập tức chém không tha!
Thảo luận chính sự ở chính điện tại Thiên cung, Hứa Tử chưa từng tham dự. Tuy cung quy không thể trói buộc nàng nhưng nàng cũng hiểu được khi nam nhân xử lý công việc thì tốt nhất nữ nhân không nên nhúng tay vào. Nhưng chỉ lần này thì nàng nhất định phải can thiệp, chuyện này liên quan đến sống chết của một đôi tình nhân. Vì Hứa Tử kiên trì cầu xin, cho nên Ma Vương mới phá lệ cho phép nàng được ngồi nghe, nhưng không cho phép nàng tham dự nghị sự.
Hứa Tử ngồi cạnh Ma Vương, nghe bọn họ thảo luận, trong lòng của nàng nhấp nhỏm lo lắng không yên, mọi người đều nhất trí đem Ngọc phi giam vào lãnh cung, tự sinh tự diệt, tước bỏ chức quan của Tỷ Hiền, nhốt vào địa lao, giam cầm cả đời. Mọi người sau khi nói ra quyết định đều quay sang nhìn nàng một cái, có lẽ nếu không có nàng ở đây thì bọn họ nhất định sẽ quyết định đem hai người đó phán tử tội. Dù sao chuyện của Tỷ Hiền cùng Ngọc phi chính là thần tử dám lén lút yêu đương với hậu phi.
"Các ngươi không thể có chút động tâm được sao?" Hứa Tử không thể nhịn được nữa, đứng lên chỉ trích."Ngọc San chỉ mới mười bốn tuổi, Nghịch Thiên hờ hững đối với nàng, phòng không gối chiếc còn chưa tính, đã vậy lúc nào cũng phải lo lắng đến tính mạng. Thật khó khăn mới có đựoc một nam nhân yêu nàng, nguyện ý bỏ qua sinh mệnh để yêu nàng, các ngươi không thể khoan dung thành toàn cho bọn họ sao? Phi tử thì sao? Phi tử thì không phải là người sao? Không được phụ mẫu sinh ra sao? Phi tử cũng có thất tình lục dục, nàng cũng cần một người yêu thương nàng. Quân tử thì không nên so đo, Nghịch
Thiên chẳng qua chỉ cùng nàng ly hôn, để cho nàng tự do hôn giá*. Kết quả như vậy không phải là sẽ tốt hơn so với chuyện bắt nàng giam vào lãnh cung, bắt Tỷ Hiền giam vào địa lao?". Đúng là đồ cổ hủ, cũng chỉ vì nhất quyết giữ cái quy cũ đó mà không biết đã hại chết bao nhiêu người? Quy cũ cũng là do người định ra, bọn hắn cũng đã chết, chúng ta là người sống, cái gì cũng có thể thay đổi được.
*hôn giá: kết hôn
Lời của nàng nói ra khiến chín nam nhân ở đây vô cùng sửng sốt. Bọn hắn cho tới bây giờ vẫn không nghĩ tới việc khoan dung và truy cứu có cái gì bất đồng. Thân là Ma Vương, căn bản hắn không bao giờ nghĩ tới sẽ đem phi tử của mình tặng cho thần tử, cho dù hắn chưa từng yêu Ngọc phi. Ly hôn ư? Cái gì gọi là ly hôn? Sau khi ly hôn có thể tự do hôn giá sao? Nếu lúc trước không cho Ngọc San danh phận, vậy hiện tại nàng gả cho ai thì hắn không có quyền quyết định, cũng sẽ không thèm để ý. Nhưng bởi vì Ngọc San lại từng là nữ nhân của hắn, cũng là công chúa Tinh Linh quốc. Nếu hắn không phải đưa nàng vào hậu cung thì hắn cũng không có quyền đem nàng đưa đi làm quân kỹ. Hiện tại nếu đã cho nàng danh phận, hắn tuyệt đối sẽ không cho phép nam nhân khác gặp mặt nàng. Đây là nguyên tắc của hắn, không thể bởi vì chính mình không cần nàng mà đem nàng tặng cho nam nhân khác, nếu làm như vậy, hắn cảm thấy rất mất mặt. Hậu cung ma nữ sau khi được sủng hạnh sẽ bị đưa đi làm quân kỹ, mọi người chỉ biết nói hắn vô tình. Phi tử lén lút với thần tử, mọi người sẽ nói hắn là có vợ ngoại tình.
"Hoàng hậu, nơi này dù sao cũng không phải là nhân gian. Ngọc phi nương nương nếu đem gả cho thiếu tướng, Vương còn mặt mũi nào đi ra ngoài?" Phong Tử Do ra mặt nói lên tiếng lòng của mọi người. Ma phi hồng hạnh ra tường, sẽ làm tôn nghiêm của Ma Vương vứt vào sọt rác.
Hứa Tử đem tầm mắt chuyển hướng nhìn Phong Tử Do, chất vấn nói: "Nếu hôm nay đổi thành ngươi cùng Lục Ngọc, ngươi có nghĩ thế không? Luật lệ vốn nghiêm minh, nhưng cũng có lúc nên khoan dung. Chuyện ly hôn ở nhân gian không thể thực hiện được ở đây sao? Vậy các ngươi vì cái gì lại giống như nhân gian, có tồn tại phu thê chứ? Mặt mũi có thể so sánh với chuyện sống chết hay sao?"
Phong Tử Do bị chất vấn đến á khẩu không trả lời được.
Những người khác đều không dám mở miệng, chỉ đem tầm mắt hướng về phía bên cạnh Hứa Tử, khuôn mặt nam nhân tuấn tú đang tối sầm lại.
"Tử nhi, bọn hắn vi phạm cung quy, nếu không trừng phạt bọn hắn, Bổn Vương ngày sau làm sao có thể thống lĩnh toàn quốc, làm sao có thể làm cho người người tin phục?" Nghe xong những gì Hứa Tử nói, Ma Vương thật sự không phải là không để ý, nhưng mà dù sao hắn cũng là Ma Vương, nếu bỏ qua cho hai người đó, hắn làm sao có thể ngăn chặn miệng lưỡi thế gian? Còn có một vấn đề nữa, nếu hắn khoan dung hai người, cho phép hai người hôn giá, vậy những ma nữ trước kia bị hắn sủng hạnh đưa đi làm quân kỹ thì phải làm sao bây giờ? Các nàng nếu nhất quyết vùng lên, yêu cầu đòi được hoàn lương, đến lúc đó không phải sẽ xảy ra đại loạn sao?
"Ngươi nếu khoan dung bọn hắn, ta dám khẳng định, mọi người sẽ nhìn thấy được một Ma Vương hoàn toàn mới, bọn hắn thấy ngươi khoan hồng độ lượng, nhất định sẽ cảm động làm sao lại có thể không phục chứ?" Trong việc trị quốc, nếu lấy sự nhân từ làm trọng thì vị vua đó mới thực sự là vị quân vương được thiên hạ kính trọng.
"Ở nhân gian sau khi ly hôn thật sự có thể tự do hôn giá sao?" Ma vương tò mò hỏi.
Hứa Tử gật đầu, "Đúng vậy. Chỉ cần trong hai người có một người không còn tình cảm, cũng có thể xin ly hôn. Ly hôn xong, chính là độc thân, có thể tự do hôn giá. So với các ngươi ở nơi này, chuyện ly hôn đó thật sự là tốt hơn hưu thê* nhiều. Nữ nhân ở đây nếu bị các ngươi chán ghét, phần lớn là xuất gia đi tu, hoặc là phải làm thiếp người khác, bị người đời xem thường".
*hưu thê: bỏ vợ
"Vậy nam nhân đó không cảm thấy bị vợ ngoại tình sao?" Ma vương cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
"Đương nhiên là không". Hứa Tử trách mắng, "Hiện tại nếu ngươi cảm thấy có cảm giác bị vợ ngoại tình, vậy trước kia sao lại đem nữ nhân hậu cung đưa đi làm quân kỹ? Chuyện đó không được xem là bị vợ ngoại tình sao?" Hiện tại chẳng qua là Ngọc San ái mộ Tỷ Hiền, cũng không có biểu hiện ra bên ngoài..., hắn thật sự cảm thấy là có vợ ngoại tình sao?
"Không giống. Ngọc phi đã được bổn vương sắc phong làm Ma phi". Ma vương không đồng ý, nha đầu này lại dám chỉ trích hắn trước kia vô tình.
"Nhưng trước kia, Thiếu tướng đã an bài nhiều ma nữ bị vương sủng hạnh, đều đem đến mỗi cái quân doanh làm quân kỹ, nếu Vương khoan dung hai người, các ma nữ đó sẽ phục sao?" Phong Tử Do nói ra tiếng lòng của Ma vương. Tuy rằng Thiếu tướng chỉ phụng mệnh làm việc, nhưng nếu ma nữ chạy trốn, đều bị Thiếu tướng bắt đem về tra tấn một cách vô tình, các nàng đối với Thiếu tướng có thể nói là hận thấu xương.
Hứa Tử kỳ quái hỏi: "Chuyện này liên quan gì đến các nàng?"
Phong Tử Do cười khổ nói: "Nhìn thì có vẻ như không liên quan, nhưng là các nàng sẽ cảm thấy được Vương làm việc không công bằng. Các nàng bị sủng hạnh thì đưa đi làm quân kỹ, Ngọc phi nương nương lại được trở thành Ma phi, được cấp danh phận, thân phận tôn quý, nhưng lại cùng với thần tử lén lút yêu đương, chẳng những không bị trừng phạt,còn được khoan dung thì các nàng làm sao có thể phục?"
Hứa Tử ngẩn người, thật sự không nghĩ tới điều này.
Trầm tư hồi lâu, Hứa Tử tùy tiện đưa ra quyết định.
"Đưa ta đi quân doanh gặp các ma nữ đã từng bị sủng hạnh." Lời vừa nói ra, mọi người chấn động. Ma vương lại khẩn trương ngăn cản, "Không được! Ngươi đang có mang, như thế nào cũng không thể đi".
"Ta mới có bầu hơn một tháng, nếu ở nhân gian thì còn phải làm việc." Hứa Tử không cho là đúng, "Ta tự mình đi thay Ngọc San xin mọi người hiểu và bỏ qua, như vậy các ngươi sẽ có thể quang minh chính đại thành toàn cho bọn họ".
"Ngươi cứ như vậy quan tâm đến bọn họ?" Ma vương không đồng ý, gầm nhẹ, "Lại còn không để ý đến chính mình đang có thai".
"Nghịch Thiên." Hứa Tử ngồi xuống, nghiêng người về hướng hắn, Ma Vương vội vàng đỡ lấy nàng. Nàng làm nũng nói: "Ta không có việc gì đâu. Ngươi cho ta đi đi. Thiếu tướng đại nhân cùng Ngọc San tâm đầu ý hợp, thành toàn cho bọn hắn thì có gì không tốt? Trừ phi...". Nàng ghé vào lỗ tai hắn nhỏ giọng nói: "Trừ phi ngươi luyến tiếc Ngọc San muội muội. Nếu thật sự là như thế, ta sẽ không quản nữa, cho ngươi mỗi ngày đến Di An cung ngủ." Trong mắt nàng lóe lên tia cảnh cáo, chỉ cần ma vương đồng ý, nàng lập tức rời khỏi hắn. (BB: ma vương sợ vợ....hắc hắc....)
Nha đầu này! Ma vương thầm thở dài, thật sự là bất đắc dĩ. Chẳng bao lâu sau, sự cố chấp, nói một không hai của hắn thật sự đã bị hạn chế. Ai kêu hắn yêu thương nàng làm gì. "Bổn vương trong lòng chỉ có mình ngươi". Từ ngày có nàng, hắn đối với nữ nhân khác thật sự là không khơi dậy nổi hứng thú, cho dù là thiếu nữ tuyệt sắc.
Hậu cung ma nữ của hắn toàn bộ đều chuẩn bị an bài xuất cung, đều được về nhà, mặc cho phụ huynh an bài chuyện lập gia đình.
Biết không thể tiếp tục tra cứu tội lỗi của Ngọc San cùng Tỷ Hiền, nếu không trong lòng tiểu nữ nhân này tuyệt đối không từ bỏ ý đồ. Dù sao hắn đối với Ngọc San cũng không có cảm tình, để nàng ở lại trong cung, chỉ cảm thấy chướng mắt. Về phần vấn đề mặt mũi, Hứa Tử nói đúng, mặt mũi thì làm sao có thể so sánh với tánh mạng. Nghĩ đến chuyện này, Ma Vương mới giật mình nhận thấy lòng mình đang thay đổi, trở nên không hề vô tình, cũng đang học cách khoan dung. Nhớ tới lời nói của Thái Thượng Lão Quân, chỉ có nha đầu kia mới có thể khắc chế hắn. Khó trách lão gia hỏa kia hào phóng như vậy, lại có thể tặng tiên đan cho Tử nhi, là vì muốn nàng lâu dài kiềm chế hắn, để cho Thiên đình mất đi một kình địch, làm cho thế gian không còn bị ác ma nhấn chìm xuống bùn lầy đen tối.
Ma vương nhìn tám vị đại thần, trầm giọng hỏi: "Các khanh gia, các khanh cho rằng là nên khoan dung hay là vẫn nên truy cứu?"
Tám người đưa mắt nhìn nhau, bọn họ thật sự không nghĩ tới việc Vương có ý định tha tội cho hai người đó. Cuối cùng trưởng lão thay mặt mọi người nêu ý kiến, "Xin tùy ý vương xử lý". Là phi tử của Vương, vương còn không truy cứu thì bọn hắn phận làm thần tử thì cần gì phải quá khắt khe? Huống chi Hoàng Hậu có tâm muốn thành toàn, nếu Vương thật sự muốn xử lý hai người, Hoàng Hậu cũng nhất định sẽ dốc toàn lực ngăn cản, đến lúc đó, chỉ sợ hai phu thê lại cãi nhau. Hoàng Hậu đang có có bầu, không thể giống như trước, nếu như cả ngày cứ lấy nước mắt rửa mặt, lỡ sinh ra Hoàng tử cả ngày khóc lóc, bọn hắn chắc chắn sẽ càng đau đầu hơn. Tất cả mọi người đều khẳng định, Hoàng Hậu chính là Ma Vương chi mẫu trong truyền thuyết, cho nên đứa trẻ trong bụng nàng chắc chắn sẽ là đại Ma Vương kế vị, bọn hắn nếu muốn an lành sống quá ngày, tốt nhất là đừng làm cho đại Ma Vương kế vị lãnh khốc vô tình giống lão cha.
"Ngày mai Bổn vương sẽ tự mình mang theo Hoàng Hậu đi quân doanh." Bỏ lại một câu như dội bom, Ma Vương kéo Hoàng Hậu ra khỏi chính điện.
Trở lại phòng của hai người, Hứa Tử quay người lại, ôm Ma Vương thật chặt. Sau khi ăn tiên đan của Thái Thượng Lão Quân, tuy rằng ôm hắn vẫn không có cảm giác nhiệt độ cơ thể con người, chỉ là không biết như thế nào lại cứ muốn ôm lấy hắn, vẫn giống như đang ôm lấy một khối băng vậy. "Cám ơn ngươi đã buông tha Ngọc San cùng Thiếu tướng".
Ma Vương ôm nàng, thản nhiên nói: "Trước kia Bổn vương thương tổn Ngọc phi, hiện tại, đem nàng tặng ột nam nhân dám yêu nàng, cứ coi như là Bổn vương bồi thường cho Ngọc phi đi".
Hứa Tử ngẩng đầu, cảm động rơi nước mắt, nam nhân này đã thay đổi, hắn thật sự thay đổi, vì nàng mà thay đổi.
Cúi đầu hôn lên những giọt nước mắt của nàng, Ma Vương nói: "Đừng khóc, thấy ngươi khóc, tâm của Bổn vương tựa như bị đao cắt, rất đau." Hắn hôn trên mặt của nàng, sau đó hôn lên môi của nàng.
Hứa Tử khé nhón chân lên, ôm cổ của hắn, nhiệt tình đáp lại nụ hôn của hắn.
Ma Vương khó kìm lòng nổi, tay sờ tiến vào bên trong xoa ngực nàng, vì nàng mang thai mà có vẻ đầy đặn hơn. Hắn muốn nàng, nhưng mà ma y nói trước tháng thứ ba nếu sinh hoạt vợ chồng sẽ rất dễ đẻ non, cho nên hắn chỉ có thể nhịn. Khẽ rời tay ra, nhẹ nhàng đẩy nàng ra, chấm dứt nụ hôn trong quyến luyến.
"Đừng có ngừng". Hứa Tử đỏ mặt giữ chặt tay hắn, nàng cũng muốn hắn.
"Nhưng mà...", Ma vương trong người nóng muốn bùng cháy, nhưng ánh mắt có chút lo lắng.
"Không có việc gì đâu". Hứa Tử lôi kéo hắn đi đến trước giường, đem hắn đẩy ngã trên giường, nàng chủ động nằm lên hắn.
Nàng thật sự cho hắn cảm giác hoàn toàn mới, làm cho Ma Vương rốt cuộc không thể khắc chế, thầm nghĩ thôi thì phóng túng một lần, chắc là sẽ không có việc gì .
Việc Vương muốn dẫn Hoàng Hậu đến quân doanh nhanh chóng lan truyền, khiến cho quân doanh nháo nhác ầm ĩ. Bọn hắn cũng không biết Vương vì cái gì đột nhiên đến đây, còn mang đến vị Hoàng hậu mà bọn hắn chưa từng được ra mắt. Nghe nói Hoàng Hậu là một nhân loại xinh xắn lanh lợi, tâm địa thiện lương, rất được Vương yêu thích.
Những Ma nữ từng bị thị tẩm, sau bị đưa tới làm quân kỹ, nghe được tin tức này, vừa hận Vương vừa thấy hiếu kỳ về vị Hoàng Hậu này, cũng có vô hạn đáng tiếc. Nếu Hoàng Hậu sớm một chút đi vào Ma giới, các nàng chắc cũng sẽ không trở thành quân kỹ, bất kì nam nhân nào cũng có thể làm chồng.
Mặt khác, tám vị đại thần cũng đi theo đến, bọn hắn muốn xem Hoàng Hậu bằng cách nào có thể thuyết phục được đám quân kỹ, để cho bọn họ tha thứ cho Vương, tha thứ Thiếu tướng cùng Ngọc phi mà không làm loạn.
Một đám người đông nghìn nghịt, Hứa Tử quay đầu trừng mắt nhìn Ma Vương, nam nhân này như thế nào lại có thể sủng hạnh nhiều nữ nhân như vậy! Thật sự là đáng giận, tức muốn chết! Nàng nghiến răng nghiến lợi, thấp giọng hỏi tướng quân, "Toàn bộ đều ở nơi này sao?".
Tướng quân gật đầu, nói: "Đại khái có ba nghìn người."
Ma vương chột dạ, thật sự là mở rộng tầm mắt. Kỳ thật chính hắn cũng không biết mười năm qua, hắn đã sủng hạnh nhiều ma nữ hậu cung đến như vậy.
Hứa Tử dùng sức chọt ma vương một cái. May mắn là nam nhân này đã thay đổi, nếu không còn không biết có bao nhiêu nữ nhân bị đưa đến nơi này để bị giày vò.
Tuy rằng ba nghìn hồng nhan kia có cung kính, nhưng Hứa Tử tinh tường nhìn ra trong mắt các nàng có bao nhiêu hận đối với Ma Vương. Ngẫm lại một chút, những cô gái ngây thơ này sau khi bị hắn thô bạo chà đạp, còn chưa kịp hoàn hồn sau khi mất đi sự trong sạch, đã bị ép uống vô tử canh, sau đó lại bị ép đưa đến chỗ Thiếu tướng, Thiếu tướng không hề để ý đến sự đau khổ, cầu xin của các nàng, đem các nàng an bài đi làm quân kỹ, mặc kệ cho các tướng sĩ phát tiết, thay phiên nhau chà đạp. Sự bi thảm đó, cho dù là người ngoài cuộc cũng có thể cảm nhận được. Nếu Thiếu tướng chỉ cần thoáng mềm lòng, để cho các nàng chạy trốn, có lẽ bây giờ các nàng đã có thể bắt đầu hoàn toàn cuộc sống mới, cho dù không thể lập gia đình, cho dù là ở giá tới già cũng tốt hơn việc bất kì nam nhân nào cũng có thể làm chồng.
"Ngươi tránh mặt một chút đi". Hứa Tử thở dài, "Các nàng đang hận ngươi!" Hắn ở đây, sẽ chỉ làm mọi người nhớ tới nguồn gốc của nỗi thống khổ.
Ma vương lắc đầu, "Bổn vương muốn ở bên cạnh trông coi ngươi, không cho các nàng thương tổn ngươi". Hắn sợ chúng ma nữ bị chọc giận, sẽ làm bị thương đến Hứa Tử.
Hứa Tử cũng chỉ có thể nghe theo hắn.
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui