Ma Y Thần Tế


Mang đến một bát nước, tôi đốt lá bùa trấn yêu đi, tro tàn thì hòa vào bát nước, để Tống Diệu Diệu uống xong, chỉ sau một lát cô ấy cũng đã tỉnh lại.

Cô ấy tất nhiên là mê man không hiểu gì, cũng không biết chuyện gì đã xảy ra, tôi cũng không nói cho đối phương chuyện cô ấy bị Hoàng Đại Tiên khống chế rồi nhập vào người, sợ dọa đến cô ấy.

Chờ sau khi Tống Diệu Diệu đi rồi, tôi tìm một nơi chôn đi món quà sính lễ mà Hoàng Bì Tử kia đã trộm mộ mang đến, tôi không thể động vào thứ này được, một khi chạm vào thì không thể biết được số mệnh nữa.

Về đến nhà, mẹ tôi vẫn đang ngẩn người ngồi trong nhà, lúc này bà mới ý thức được là tôi và ông nội đều giống nhau,“Mẹ, con cũng không nói nhiều lời nữa, ông cũng đã sắp xếp đường đi cho con cả rồi.

Con phải rời khỏi thôn, sau này nếu có cơ hội con sẽ trở về báo đáp ơn dưỡng dục của me.

” Tôi quỳ gối trước mặt mẹ mình, vành mắt ửng đỏ.

#đọc truyện ở .

com để ủng hộ dịch giả và cập nhật chương sớm nhấtTôi cần phải rời đi càng nhanh càng tốt, không có thời gian để giải thích quá nhiều.

Vận mệnh của tôi và Diệp Hồng Ngư gắn liền với nhau, con Hoàng Bì Tử cái ở thôn này đã hạ sính cho tôi, hẳn là Diệp Hồng Ngư bên kia cũng sẽ gặp phải rắc rối, tôi phải đi xem.

Mẹ tôi sống đơn giản cả đời, cũng không học hành văn hóa gì, nhưng giờ khắc này bà bỗng trở thành một người thấu hiểu lý lẽ và có lòng chính nghĩa sâu sắc.

“Hoàng Bì, con đi đi thôi, đừng khiến cho ông nội con phải mất mặt.

” Ánh mắt mẹ tôi kiên định, mắt nhìn về phương xa.

Thu dọn xong hành lý, tôi lập tức rời đi.

Tôi không dám quay đầu lại, sợ bản thân sẽ khóc thành tiếng.

Mới vừa bước ra khỏi sân nhà, giọng mẹ tôi đột nhiên lại vang lên: "Nếu sau này con mà ổn định được cuộc sống, hãy đưa cô gái từ thành phố về cho mẹ con xem.

Thật ra mẹ con cũng thích cô gái xinh đẹp ấy lắm.

’Giờ khắc này, cuối cùng mẹ tôi cũng nói ra suy nghĩ trong lòng, trước đó bà không chịu thừa nhận, là vì muốn giữ mặt mũi cho con trai mình.

Tôi cũng không đáp lại, tiếp tục bước đi.

Đi ra tới cửa thôn, nước mắt rốt cuộc cũng không nhịn được mà chảy dài.

21 năm, đây là lần đầu tiên tôi ra khỏi núi lớn, lẻ loi một mình, không biết con đường phía trước gian khổ như thế nào, không biết mẹ tôi có thể cả đời an khang hay không.

Sau hơn năm tiếng ngồi trên chiếc xe lửa màu xanh, tôi đã đi tới thành phố Tây Giang.

Đi vào thành phố lớn tôi mới phát hiện ra năng lực thích ứng của bản thân rất mạnh, có lẽ là bởi vì tôi đã biết được từ ông tôi thế giới phồn hoa bên ngoài là như thế nào.

Chẳng mấy chốc, tôi đã tìm được một con phố cũ.

Con phố này là phố Tiểu Phong, là một phố chuyên về việc mai táng, có cả cửa hàng bán đồ tang lễ, cả những cửa hàng xem bói.

Xem ra thành phố lớn cũng không giống như lời mà Diệp Thanh Sơn nói, trong thành phố này cũng có người tin vào chuyện phong thủy cơ mà.

Tuy nhiên tôi đi dạo qua một vòng, phát hiện đại đa số cửa hàng bói toán đều là bọn bịp bợm giang hồ, không gặp được cao nhân gì cả.

Tình cờ là có một cửa hàng nằm sâu trong con phố Tiểu Phong muốn chuyển nhượng, tôi liền liên hệ chủ nhà bàn bạc và thuê lại, dù sao tôi cũng phải có chỗ đặt chân đã.

Tổng cộng đã tiêu tốn hơn mười một vạn tệ, lúc tôi rời đi mang theo hai mươi vạn tệ, nhưng mà một trăm vạn tiền từ hôn của nhà họ Diệp tôi không động tới một xu, số tiền này là ông đã để lại cho tôi.

Sau khi ổn định xong, tôi liền dựa theo địa chỉ mà Diệp Hồng Ngư để lại, tìm được chỗ ở của nhà họ Diệp.

Sau khi nhìn thấy gia trạch nhà họ Diệp, tuy tôi đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng, nhưng vẫn còn kinh ngạc tới mức muốn rớt cằm.

Phản ứng đầu tiên của tôi là lớn, và phản ứng thứ hai là thực sự lớn!Đây không thể gọi là biệt thự nữa, quả thực chính là một khu trang viên.

Mà sau khi tôi hoàn toàn nhìn cảnh vật xung quanh, chỉ biết bất đắc dĩ mà lắc lắc đầu.

Tôi đã bị lừa, Diệp Thanh Sơn đã nói dối, ông ấy không có khả năng không tin vào phong thuỷ.

Bởi lẽ nếu không phải tìm được một thầy phong thủy chắc tay, ông ấy không có khả năng xây dựng và sắp xếp gia trạch được như thế này.

Trang viên này được xây dựng ở dưới chân núi, phía sau là ngọn núi hùng vĩ chống đỡ, núi Thanh Long.

Núi Thanh Long rất nổi danh trong giới phong thủy, nghe đồn rằng vào thời nhà tống, nơi này từng xảy ra hiện tượng quỷ dị Thanh Long kéo quan tài.

Trương đại quốc sư lúc bấy giờ dứt khoát cho rằng đây là phong thuỷ bảo địa (vùng đất phong thủy quý báu), có long mạch chi tướng, sau khi chết liền chọn chôn cất mộ mình ở nơi đây, nghĩ rằng sau này con cháu ông sẽ có người trở thành hoàng đế! Nhưng mà kết quả không được như mong muốn, thế hệ con và cháu sau này của ông ta đều phạm tội, bị chém đầu.

Nghe nói là bởi vì không áp chế được Long áp, người bình thường nếu như mai táng ở chỗ này, con cháu đời sau đều chết sẽ không được yên thân.

Truyền thuyết truyền từ đời này sang đời khác, núi Thanh Long đã trở thành vùng đất hiểm nổi tiếng khắp nơi, không ai dám đem gia trạch xây dựng ở trên vùng đất này.

Tôi không lên núi thăm dò kỹ càng, nhưng sau khi khảo sát một lượt dưới chân núi, tôi chắc chắn rằng quả thực không thể xây nhà ở đây.

Không phải ở đây không mạch không thế, mà ngược lại còn thật sự có Long mạch ẩn chứa.

Nhưng nơi này lại có địa tạng âm khí, muốn bắt được mạch quá khó khăn, tám chín phần mười xây trạch lên chính là hung trạch.

Nhưng khu sân này của Diệp Thanh Sơn lại không giống nhau, ông ấy chắc hẳn đã được cao nhân chỉ điểm.

Tìm lối tắt, không thể bắt được chính xác long mạch, dứt khoát xây dựng gia trạch trên long mạnh, mà thay vào đó là nhi thị thối nhi cầu kỳ thứ (*), vừa vặn tránh khỏi âm khí, ngược lại còn có thể hưởng được chút chi khí phong thủy có lợi.

(*)nhi thị thối nhi cầu kỳ thứ : Nếu không có được thứ tốt nhất thì rút lui để có được thứ tương đối hơn.

Hơn nữa sân nhà của Diệp Thanh Sơn phía đông nam còn đào một cái hồ nhân tạo, vừa lúc ngăn cách được sự hấp thụ âm khí trên núi Thanh Long.

Phương pháp này đúng là cao tay, ở phương diện phong thủy người này cũng tuyệt đối không thua kém tôi, cũng khiến tôi phải lau mắt mà nhìn, quả thật đúng như lời ông tôi nói, núi cao còn có núi cao hơn, người giỏi còn có người giỏi hơn, tôi phải luôn giữ vững ý niệm kính nể người khác.

Nhưng mà nếu như Diệp Thanh Sơn đã tin vào phong thủy, vì sao ông ấy phải lừa tôi nói mình không tin chứ.

Nếu như ông ấy tin tưởng, thì cũng biết được thực lực của ông nội tôi, ông ấy không sợ hãi sao?.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui