Mắc Bệnh Nuông Chiều


Tần Khanh tức giận ngồi ở ghế phụ, phồng má trợn mắt nhìn anh trai đang nghiêm túc lái xe.

"Tần Trừng, anh! "
"Ừm? Em gọi anh là gì?" Tần Trừng nhìn về phía trước, vẻ mặt còn có chút lười biếng.

"Anh! anh! em đói rồi, anh nhanh lên, còn bao lâu nữa?"
"Sắp tới rồi!" Ánh mắt của Tần Trừng vẫn luôn dừng trên người Tần Khanh, nhìn thấy dáng vẻ tức giận của cô, khóe miệng không tự chủ được mà nhếch lên.


Tần Khanh rất tức giận, trong lòng thầm mắng Tần Trừng, rút ​​súng vô tình, anh ta thoải mái xong rồi, không quan tâm đến cô nữa, sau khi Tần Khanh dùng miệng hầu hạ anh trai, cô vẫn chưa thỏa mãn, cô còn muốn dương vật lớn của anh trai tiến vào nhưng anh trai không chịu, chỉ biết nói miệng nhưng không có hành động thực tế nào cả.

Sau khi cô hầu hạ anh ta xong, tinh dịch quá nhiều, hơi tanh, cô lập tức nôn ra, Tần Trừng vội vàng ôm cô đi súc miệng, mặc dù đã súc miệng nhiều lần nhưng trong miệng vẫn còn lưu lại mùi vị của anh trai, khiến cô càng thêm kích động, cố sức câu dẫn anh trai, muốn anh tiến vào.

Cô rõ ràng cảm thấy anh vẫn chưa cứng lên, cảm giác đó thỉnh thoảng cọ xát vào âm hộ của cô nhưng anh trai vẫn cố nhịn, sự nóng bỏng đó, sắp làm tan chảy tiểu huyệt của cô rồi.

Cô vừa kêu vừa cầu xin vừa làm nũng, cuối cùng cũng khiến anh trai đặt cô ngồi trên bồn rửa tay, anh cúi đầu, nắm lấy thứ đồ sộ đó, dùng đỉnh của nó cọ xát tiểu huyệt của cô, từ âm vật đến lỗ thịt, rất thoải mái, cô khẽ kêu lên, anh trai cũng thỉnh thoảng thở hổn hển, trong miệng luôn nói những lời tục tĩu, vô cùng gợi cảm.

Cô cúi đầu nhìn chằm chằm vào dương vật căng cứng hơi tím của anh trai, nước tiểu huyệt như một dòng suối nhỏ, chảy rất vui vẻ, cô đã chuẩn bị sẵn sàng, thả lỏng cơ thể, mỗi khi dương vật của anh trai cọ xát vào lỗ thịt đó, cô liền phối hợp đẩy về phía trước, muốn dương vật lớn của anh trai cắm vào, cho cô hết ngứa nhưng cho đến khi cô lên đỉnh, anh vẫn không có ý định cắm vào.

Đợi cô bình tĩnh lại, anh trai liền tắm rửa cho cô, thay quần áo, cuối cùng cô mơ mơ màng màng bị anh trai nhét vào xe, đưa cô đi ăn cơm.

Cô làm sao có thể không tức giận? Cô sắp tức nổ tung rồi, thậm chí bắt đầu nghi ngờ bản thân có phải không có sức hấp dẫn, không đủ xinh đẹp, không thu hút được anh trai, không lọt vào mắt xanh của anh.

"Tới rồi!"

Tần Khanh bị giọng nói gọi lại lý trí, nhìn xung quanh, là bãi đậu xe của quảng trường, cô liếc nhìn Tần Trừng, không nói một lời tháo dây an toàn, mở cửa xe, xuống xe, đóng cửa xe rất mạnh, vẫn còn đang tức giận.

Tần Trừng nhìn bóng lưng cô, cười khổ không nói nên lời, nhẹ lắc đầu.

Làm sao anh có thể không muốn cô chứ, cô nào biết, anh đã phải dùng bao nhiêu sức lực ​​mới có thể kìm nén ham muốn của mình, anh rất muốn cô, muốn đến phát điên, muốn dương vật của mình mỗi ngày đều cắm vào cơ thể cô, gắn bó chặt chẽ, hòa hợp về thể xác và tinh thần.

Muốn cô, muốn phát điên lên được nhưng bây giờ anh không thể, cô ấy rất yếu đuối, rất nhỏ bé và cô ấy vẫn chưa trưởng thành, còn một tháng nữa, anh sẽ nhịn thêm một tháng nữa, đến lúc đó sẽ thỏa mãn cô ấy thật tốt, cũng sẽ! bù đắp cho bản thân.

Anh nhìn xuống chiếc lều nhỏ vẫn còn dựng ở phía dưới, bây giờ trong đầu anh toàn là dáng vẻ quyến rũ của Tần Khanh vừa rồi, anh hít một hơi thật sâu, chỉnh lại quần áo rồi xuống xe.


"Ngoan ngoãn, anh trai đưa em đi ăn tôm hùm đất, loại cay, hôm nay cho phép em ăn nhiều!"
Tần Trừng ôm Tần Khanh từ phía sau, khẽ nói bên tai cô.

"Được, em muốn ăn ba cân!"
Tần Khanh tức giận cũng vô dụng, chỉ có thể biến cơn giận thành sự thèm ăn, kí nhiên anh trai đã cho phép, vậy thì cứ ăn thật mạnh, ăn thả ga, tức chết anh ta.

Tần Trừng nhìn biểu cảm của cô, sao có thể không biết cô đang nghĩ gì nhưng anh không nói nhiều, khóe miệng hơi cong lên, nhẹ giọng nói: "Được!"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận