Sáng hôm sau, khi Mạc Nhược Đông tỉnh dậy Hạ Như Ân vẫn đang nhắm tịt mắt, ngủ yên trong lòng của anh.
Khi ngủ, nhìn cô hiền lành, dịu dàng thục nữ bao nhiêu thì khi tỉnh dậy cô sắc sảo, ương bướng, ngang ngạnh bấy nhiêu.
Anh nghĩ, cô cứ ngủ say như thế này, cứ ngoan ngoãn mà cho anh ôm vào lòng mình như thế này có phải tốt hơn không, chí ít như giờ phút này đây cô sẽ không làm loạn lên mà đòi ly hôn với anh nữa.
Anh đặt một nụ hôn nhẹ lên trán cô khẽ nói: "Cho dù hiện tại em không thích anh, nhưng cũng không sao cả, anh sẽ tiếp tục theo đuổi em, cố gắng theo đuổi em, cho đến một ngày em nhận ra tình cảm anh giành cho em nhiều như thế nào.
Anh yêu em, Ân Ân".
Dù muốn tiếp tục nằm ôm cô thêm một lúc nữa nhưng anh không thể.
Anh biết, khi cô tỉnh dậy mà thấy anh nằm bên cạnh cô sẽ rất tức giận, mà anh thì không đành lòng nhìn cô nổi giận như thế.
Anh đi đến bên tủ lấy chiếc váy ngủ mặc vào cho cô, lúc mặc váy anh nhìn thấy hàng loạt những vết xanh đỏ trên người cô do anh để lại vào tối qua, anh vừa hài lòng về tác phẩm của mình, vừa tự trách mình sao lại mạnh bạo như thế chẳng phải cô sẽ rất đau sao? Anh nhìn mà thấy xót xa.
[...]
Khi xuống dưới nhà, anh bảo người làm nấu cho cô bát cháo, dặn nhớ bắt cô ăn hết xong gọi điện báo lại cho anh, dặn xong anh cầm cặp công vụ lên rối rời đi.
Ra đến cổng anh gặp Hạ An Vi, cô ta nhìn thấy Mạc Nhược Đông thì trở nên ngạc nhiên nhưng rất nhanh sau đó cô ta cất ngay cái vẻ mặt đó đi và thay vào đó là một bộ mặt hoàn toàn lịch sự rất phải phép khi đối diện với anh rể của mình.
Hạ An Vi hỏi: "Anh Nhược Động hôm qua anh về nhà ạ? Có phải chị em lại làm gì khiến anh phiền lòng không? Em sẽ khuyên nhủ chị em, anh tốt như thế tại sao chị ấy lại không biết điều chứ." Nói xong Hạ An Vi lại thở dài bày ra vẻ mặt một cô em gái tốt, lúc nào cũng cố gắng vun đắp cho tình yêu của chị gái mình.
Mạc Nhược Đông không phí quá nhiều lời với cô ta, chỉ ngắn gọn trả lời: "Chị gái em không làm gì cả, cô ấy hơi mệt nên chắc tới trưa cô ấy mới tỉnh dậy, em đến chơi thì đừng làm phiền cô ấy nhiều quá".
Nói xong anh bước lên xe để lại cho Hạ An Vi đầy một bụng bất an, sao tự nhiên chị ta lại mệt.
#Lee