Mạch – Thanh

“Tiểu tử kia, ngươi muốn đi đâu? Ngươi phải rời khỏi trẫm sao?”

—oOo—

Edit: Miu Miu.

Beta: Bạch Hồ.

—oOo—

Đêm khuya, Tiếu Mạch nằm trên giường, lăn qua lộn lại, như thế nào đều ngủ không được.

“Ai…”

Sau tiếng thở dài trầm trọng, Tiếu Mạch bò xuống giường, tuỳ tay cầm một kiện quần áo mặc trên người rồi đi ra khỏi phòng ngủ, ngồi xuống bậc thang ở ngoài cửa, thân thể hơi hơi hướng về phía sau, hai tay chống đất, ngửa đầu nhìn bầu trời đầy sao.


Hiện tại, tâm tình lo lắng của Tiếu Mạch nhiều như sao trên trời, y hồi cung, đơn thuần chỉ là muốn gặp lại Ly Nhật Diệu, không nghĩ rằng, trở lại hoàng cung bất quá chỉ mới một ngày lại xảy ra nhiều chuyện như vậy.

Đầu tiên bị cho là thích khách, thiếu chút nữa là bị đánh, sau là, phát hiện vị huynh trưởng tôn kính không giống như vẻ bề ngoài, đột nhiên, trong lòng Tiếu Mạch cảm thấy, có lẽ y không nên trở về, hoặc là lúc trước không nên rời đi, tuy rằng khi đó y căn bản không có quyền lựa chọn.

Trở lại hoàng cung, Tiếu Mạch có cảm giác không thích hợp. Khi gặp được Ly Nhật Diệu rất là khoái nhạc, thật cao hứng, khát vọng gặp được Ly Nhật Diệu trong đầu đã được thỏa mãn, Tiếu Mạch mê võng.

Trừ bỏ phụ thân, hoàng cung này có ý nghĩa gì đối với ta? Tại đây, nó cho ta tài cán gì, nó cho ta năng lực gì? Nếu phụ thân không phải là chủ nhân nơi này, ta bây giờ có thể xuất hiện trong hoàng cung này sao? Ở trong này, tương lai của ta sẽ như thế nào? Sau này, ta nên hướng tới nơi nào?

Tiếu Mạch chưa từng nghĩ tới, sẽ có một ngày y tự hỏi về tương lai.

Kiếp trước, trước khi y nhận thức Lâm, y lo lắng làm thế nào cho cha mẹ nhìn tốt về y, sau khi nhận thức Lâm, trong đầu y đều nghĩ là, làm thế nào để y cùng Lâm cảm nhận được hạnh phúc khoái hoạt. Khi đó, tương lai của y chính là như thế, y căn bản không cần nghĩ nhiều.

Từ Tiếu Mạch trở thành Ly Thanh. Tâm y lúc đó đã muốn chết, thời gian cứ một ngày lại một ngày trôi qua một cách vô vọng, tâm y cơ hồ đã muốn hư thối, y không cần tương lai, cho đến ngày Ly Nhật Diệu xuất hiện, chính Ly Nhật Diệu đã làm cho Tiếu Mạch có nghĩ một chút đến tương lai.

Đầu tiên y đoán, không biết khi nào Ly Nhật Diệu sẽ chấm dứt trò chơi thân tình này. Sau đó y nghĩ, Ly Nhật Diệu biết y có năng lực nên chơi trò thân tình này. Cuối cùng là hiện tại, y tự hỏi chính mình, tương lai của y cùng Ly Nhật Diệu sẽ như thế nào?

Hiện tại Tiếu Mạch nghĩ, y ở hoàng cung này làm cái gì? Giống như trước sao? Không, đây là không có khả năng. Cho dù Tiếu Mạch hi vọng như vậy, thế cục hiện tại chỉ sợ không cho Tiếu Mạch thanh nhàn.

Tựa như buổi chiều hôm nay Ly Nhiễm đã nói, hiện nay việc tranh đoạt thái tử đã muốn sáng tỏ, thái tử được chọn sẽ là đại hoàng tử Ly Khải, tam hoàng tử Ly Nhiễm, tứ hoàng tử Ly Nguyên, chọn một trong ba người.

Mà Tiếu Mạch, y tuy rằng may mắn vì chính mình trong mắt người khác là một hoàng tử không có năng lực, nên không bị cuốn vào trong đó, nhưng y sẽ trở thành mục tiêu để người khác mượn sức.

Ai cũng biết, đương kim thánh thượng tối sủng ái nhất chính là ngũ hoàng tử, nếu có thể được y trợ giúp, đường đến ngai vàng sẽ vô cùng rộng lớn.

Tiếu Mạch cũng biết, nếu y không muốn, Ly Nhật Diệu tất sẽ bảo hộ y, không để y bị cuốn vào, nhưng Tiếu Mạch không thích phương pháp này.


Phải biết rằng, Tiếu Mạch không giống như bề ngoài, tinh thần y là của người trưởng thành ba mươi tuổi, so với Ly Nhật Diệu hiện tại, chỉ nhỏ hơn một tuổi.

Tuy trong lòng y đã đem Ly Nhật Diệu trở thành phụ thân, nhưng sự kiêu ngạo cùng tự tôn của nam nhân không cho phép y giống như một chú chim nhỏ, nấp dưới cánh chim rộng lớn của Ly Nhật Diệu.

Nếu muốn, Tiếu Mạch có thể bước vào vòng tranh đấu này, cũng không sao cả, vì kiếp trước y đã gặp đủ loại người, hơn nữa, trời sinh y tính đạm mạc. Nhưng y không muốn bị cuốn vào, rồi thành ra đất nước lẫn lộn, cho nên, giờ phút này, tương lai đối với Tiếu Mạch mà nói, rất là mờ mịt, không rõ ràng.

Giờ khắc này, Tiếu Mạch lâm vào hai lựa chọn khó khăn, trước mắt y chỉ có hai con đường, cũng là y cho chính mình hai lựa chọn, rời đi hoặc lưu lại.

Nói thật, lí trí Tiếu Mạch hướng về cái lựa chọn đầu tiên, nhưng Tiếu Mạch sẽ không có được sự tiêu diêu, tự tại, trời cao biển rộng không lẽ không có chỗ nào cho ta dung thân, thực tế, đó là ảo tưởng.

Kiếp trước, Tiếu Mạch phải dốc hết sức làm việc mới có thể tồn tại trong xã hội, nên Tiếu Mạch biết, rời đi hoàng cung sẽ phải đối mặt với cuộc sống biến đổi vô thường, sinh hoạt so với trong cung lại bất đồng, cho nên phải chuẩn bị kĩ càng.

Chính là, cuộc sống bên ngoài so với hoàng cung thì ít trói buộc hơn, cuộc sống như vậy lại có một phiền não khác, sẽ có một ít buồn tẻ, chán nản, nhưng sẽ có một loại hạnh phúc khác, cái hạnh phúc mà thậm chí đến bây giờ, Tiếu Mạch vẫn khát vọng.

Lý trí Tiếu Mạch lựa chọn rời đi, nhưng tâm tư của Tiếu Mạch không thể buông. Bởi vì khi rời đi, Tiểu Mạch sẽ phải rời xa Ly Nhật Diệu, Tiếu Mạch không muốn thế.

Hiện tại, Tiếu Mạch không thể không có Ly Nhật Diệu, Ly Nhật Diệu làm cho Tiếu Mạch cảm nhận được tình thương của cha, so với hạnh phúc mà y khát vọng thì nặng hơn.


Tình thương của Ly Nhật Diệu làm cho tâm hư thối của Tiếu Mạch được chữa trị dần dần, nếu chân chính ly khai Ly Nhật Diệu, Tiếu Mạch không biết trái tim rách mướp này, còn có thể đập nhanh vì cảm xúc thay đổi hay không.

Thời gian ở Trì Nhạc Phong chữa bệnh, Tiếu Mạch ngoại trừ cảm nhận được hạnh phúc ở cuộc sống bên ngoài, còn có, chính là tưởng niệm phụ thân thật nhiều.

“Nếu ta hướng phụ thân đưa ra lời nói muốn rời khỏi hoàng cung, phụ thân sẽ đáp ứng?”

Tiếu Mạch thì thào tự nói, trên cơ bản thì không có khả năng này xảy ra, nhưng nếu Ly Nhật Diệu đáp ứng yêu cầu của chính mình thì y sẽ như thế nào? Cao hứng hay là…

“Tiểu tử kia, ngươi muốn đi đâu? Ngươi phải rời khỏi trẫm sao?”

Tiếng nói từ tính, ôn nhu nhưng áp lực, Tiếu Mạch không hề phát hiện cảm xúc khác thường.

“Phụ……hoàng…..”

Nghe được thanh âm quen thuộc, nhìn thấy dung mạo tuyệt trần xuất hiện trước mắt, Tiếu Mạch ngây ngẩn cả người.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận