Magical Love (Tình Yêu Diệu Kỳ )

- Tui đã phát hiện ra một sự thật đau lòng… - Nhi nói thầmtrong điện thoại – Vào thì dễ mà ra thì…cực kì khó đấy!

- Oh no!!!

Tụi nó ngơ ngác….

- Tui đào hố chui xuống đây. Trời ơi là trời, nhục nhã quáđi mất. - Kim nhảy tưng tưng trong WC phòng Thiên.

- Gay thật, mình lò mặt ra mà đụng mặt bọn hắn trong phòngthì… - Quỳnh lo lắng.

Linh nhìn xung quanh, chợt ánh mắt hướng ra phía cửa sổ. Mộtý tưởng táo bạo hiện lên:

- Nhảy lầu đi.

Mấy đứa bạn trợn tròn mắt vì cái ý tưởng dường như điên rồ củaLinh, đứa nào đứa nấy đều di chuyển ra phía cửa sổ nơi ban công nhìn xuống.

- Mô phật! Tui ở tầng bảy, hix, tui không dám nhảy đâu, tuicòn trẻ, còn khỏe lắm mà, đời tui còn dài lắm lắm… - Nhi than.

- Nhảy xuống á? Nhẹ nhất là tui gãy cổ, tầng sáu các bà ạ. -Kim ngậm ngùi.

- Tui tầng năm lận, cũng không nhảy được. - Linh tiếc nuối.

- Há há há, tui tầng bốn nhé, thui tui leo xuống đây bye bạniu. À quên, cảm ơn bà nhiều nhé Linh yêu dấu. Hehehe… - Quỳnh reo lên khoáichí.

- Coi nó bỏ bạn bỏ bè kìa. - Ba đứa còn lại bực tức.

- Thui ngó ra xem bọn hắn đâu rồi chuồn lẹ đi, sắp trễ học rồikìa. - Linh nói rồi cúp máy.





Magical Love




Xoạch…xoạch….

- Cửa nẻo gì mà khó mở thế này không biết. - Quỳnh lục đục mởcửa sổ.

Xạch….

- Á…..

Chẳng may trượt tay, chiếc chốt cửa cứa vào tay Quỳnh làm xướcmột đường dài rướm máu.

- Hừm…dám chọc ta à? Cái cửa kia, mi được lắm… - Quỳnh nhìnvết thương rồi nhìn sang cánh cửa tức tối. Cô nhóc gồng mình lên, lấy chân đặtlên thành tường bên cạnh làm thế rồi ra sức kéo.

Xoạch…két….


Chiếc cửa từ từ mở ra làm Quỳnh mừng húm.

- Xem nào, cỡ này vẫn leo được… - Quỳnh ngó ra ngoài nhìn thấyphía dưới là một vườn cỏ được trồng thật đẹp thì vui sướng, xém chút là nhảy cẫnglên.

Lấy đà chống tay lên lan can bắt đầu phi vụ của mình thì bỗngnhiên…

Két…

Chiếc cửa phòng wc đột ngột mở ra, Nam sững sờ khi thấy Quỳnhchuẩn bị nhảy lầu (nhưng không phải tự tử), một cảm giác là lạ trào dâng: ngạtthở, khó chịu và nhói nhói trong lòng.

Cậu chạy nhanh đến, chụp lấy cổ tay Quỳnh rồi lôi ngược lạivề phía mình, Quỳnh loạng choạng ngã vào Nam với lực mạnh. Trong nháy mắt, Namôm Quỳnh vào người rồi cả hai cùng ngã xuống đất.

Đứng hình vài giây, hai người mới nhận thấy được chuyện gìđang xảy ra, vội vàng buông ra một cách ngượng ngùng.

- Anh….

- Cô…..

Cả hai bắt gặp ánh mắt nhau cùng với khuôn măt đỏ bừng bừnglàm không khí lại thêm rối bời hơn.

Nam chữa ngượng, quay mặt sang hướng khác, nhăn nhó quát:

- Này đầu cô có vấn đề à? Tự nhiên đương không đi nhảy lầu,bộ cô thích chết à?

- Ơ…tại…tại… Mà anh cũng có duyên ghê á, tôi đang ở trongđây anh nhảy vô làm gì? - Quỳnh bật lại.

- Hay thật! Cô làm gì tôi không cần biết. Tôi chỉ nghe thấytiếng cô phá đồ của tôi trong đây thôi. - Nam khoanh tay trước ngực bình thảnđáp.

- Tôi…tôi…Kệ tôi…Anh tránh ra đi… - Quỳnh đỏ mặt tía tai, đẩyNam ra chỗ khác. Vết thương khi nãy bị động nhói lên làm Quỳnh khẽ rên một tiếng.

Nam giật mình kéo Quỳnh lại xem xét vết thương rồi lầm bầm:

- Ngốc đến thế là cùng! Mở cái cửa sổ cũng bị đứt tay, tôichịu cô đấy. - Nói rồi Nam kéo Quỳnh ra ngoài, lấy trong ngăn kéo một hộp y tếca nhân đặt cái bộp lên bàn rồi khô khan nói:

- Xử lí vết thương đi. - Cậu đi thẳng ra ngoài một cách khóchịu để Quỳnh ở lại với dấu hỏi chấm to đùng.

- “Bữa nay mình bị sao ấy nhỉ? Chán thật.” - Nam nghĩ thầm.




Magical Love




Tụi nó đi học chung với bọn hắn với vẻ mặt rất đỗi hình sự,đứa nào đứa nấy đều thể hiện sự khó chịu và không cam tâm ra mặt. Vì bọn hắn điphía trước nên bọn nó không thấy được vẻ mặt cố nín cười đến đỏ bừng của mấyanh chàng.

Cũng may mắn, khi gần đến trường thì tụi nó được bọn hắnbuông tha để mọi ngừoi không dị nghị và để ý.


Sáng ra bụng đói cồn cào lại còn phải học tiết luyện tậpnăng lực đặc biệt nữa nên đứa nào đứa nấy đều chuẩn bị kĩ càng, đồ ăn nước uốngđầy cặp.




Magical Love




Tụi nó tập năng lực tại một không gian mô phỏng rất rộng,không gian này được thiết kế rất giống thật, từ cỏ cây đến đất đá đều sống độngđến lạ thường, và nơi đây chỉ vào được khi có sự cho phép của hiệu trưởng.

Những học sinh có năng lực đặc biệt giống nhau được tách ratheo từng hệ và cùng luyện tập với giáo viên dạy cùng hệ đó. Những giáo viênnày đều có năng lực cấp 7 trở lên và có thể dùng đến nhiều loại nguyên tố khácnhau, điều này giúp họ kiểm soát được những học sinh mất khả năng điều khiểnnăng lực làm năng lực tự điều khiển gây nguy hiểm.

Tự nó tò tò tẽn tẽn ngơ ngơ đi theo giáo viên dạy mình. Tuymỗi đứa đều có một năng lực riêng nhưng có một đứa giáo viên phân vân không biếtphải cho vào nhóm nào vì có khả năng quá đặc biệt.

- Hoàng Bảo Nhi! Rất tiếc năng lực của em quá hiếm, nó rấtkhó cho chúng tôi để dạy em. Thế nên tiết này, em hãy ngồi lại kia theo dõi cácbạn thực hành đã nhé. Chúng tôi sẽ bàn bạc lại với hiệu trưởng sau.

- Vâng ạ. - Nhi ngoan ngoãn lại chỗ mỏm đá cao ngồi quan sátcác bạn luyện tập.




Magical Love




Nhóm Thổ - Địa hình gồm đồi núi và đất đá cao.

- Bây giờ chúng ta sẽ luyện tập kiểm soát năng lực ở mức độđơn giản: Điều hòa năng lượng trong cơ thể, tập trung năng lực vào bàn tay vàxuất ra. Mỗi chiêu thức sẽ có một lượng năng lượng khác nhau nên phải điều chỉnhsao cho đúng nếu nhầm lẫn thì sẽ rất nguy hiểm ình khi chiến đấu. - Thầygiáo chỉ bảo.

- Bây giờ tất cả các em đứng dãn ra cách nhau 20m, bắt đầuluyện tập. Ai có khó khăn cứ mạnh dạn lên tiếng, tôi sẽ giúp.

Quỳnh ra chỗ khu vực của mình bắt đầu công việc luyện tập thựchành. Cô nàng nhắm mắt lại, hít một hơi sâu để trấn an tinh thần mình.

Quỳnh gắng tập trung năng lực tại bàn tay, cảm thấy đã có thểlàm được, Quỳnh dộng mạnh tay xuống đất.

Uỳnh……

Hàng trăm cột đá khổng lồ ca chọc trời liên tiếp dựng lên mộtcách nhanh chóng. Quỳnh sững sờ trước cảnh tượng này. Thầy giáo nhanh chóng dichuyển sang nơi khác tránh né đồng thời dùng tường đất chắn cho các học sinhcòn lại an toàn khi thấy những cột đá lung lay và có dấu hiệu đổ sập xuống.

Bụi bay mù mịt làm ai nấy ho khù khụ. Quỳnh vẫn chưa hếtbàng hoàng, thầy giáo đến bên cạnh mà cũng không biết.

- Em có năng lực rất mạnh, hãy gắng điều khiển và phát huynó một cách tốt nhất. - Thầy nhắc nhở Quỳnh - Các em trật tự, chuyện này sẽ xảyra thường xuyên nhưng tôi sẽ đảm bảo an toàn cho các em. Nào bắt đầu lại thôi!





Magical Love




Nhóm Thủy. - Địa hình gồm thác và khoảng rừng lớn.

- Nào các em, mau tập hợp lại đây. - Cô giáo đứng trên dòngnước chảy xiết ra lệnh - Hôm nay tôi sẽ dạy cho các những bước cơ bản đầu tiênđể điều khiển được năng lực đặc biệt của mình.

- …

- Nghe rõ đây, trược tiên tập trung năng lực vào toàn bàntay rồi xuất ra, nhưng phải điều chỉnh sao cho thật phù hợp với chiêu thức mìnhđịnh tấn công đối thủ, như thế này…

Vút…Rầm….

Cô giáo giơ một bàn tay lên , một đường nước dần hình thànhchuyển thành dạng mũi tên rồi phóng thẳng về phía cái cây gần đó. Nhanh như cắt.Cái cây dần dần đổ rạp xuống trước ánh mắt ngạc nhiên và ngưỡng mộ của họcsinh.

- Rồi bắt đầu nào, tất cả tản ra và chọn khu vực riêng củamình để luyện tập.

Kim chọn ình một nơi khá lý tưởng, gần ngay dòng thác lớnvà phía sau là một lùm cây tương đối rậm rạp, vài tảng đá nhấp nhô tạo thành địahình đẹp.

Bắt tay vào luyện tập, Kim gắng tập trung năng lượng, nhỏ nhắmmắt một lúc lâu để tập trung và ổn định tinh thần.

- “Mình đã có cảm giác, chắc được rồi.” - Kim nghĩ thầm.

Nhỏ đặt úp bàn tay xuống dòng nước…

Ùm….

Một tiếng động lớn làm mọi người giật nảy mình. Cô giáo hớthải chạy đến chỗ Kim xem có chuyện gì xảy ra thì ngạc nhiên lớn ập đến.

Nước từ từ cạn dần cạn dần nhưng lại xoáy sâu và mạnh. Khinước đã rút hết thì một vết nứt lớn ở dưới đáy hồ dần dần hiện ra.

- “Cô bé này….hừm…xuất ra sức mạnh đáng sợ như vậy, đến nỗiđẩy cho áp lực nược tăng cao làm nứt cả đáy. Hay thật.” - Cô giáo nghĩ thầm, từtừ tiến lại chỗ Kim đang ngồi ngẩn ra.

- Em hãy cố gắng phát huy sức mạnh, em rất có tương lai đấy.- Cô mỉm cười ưng ý.




Magical Love




Nhóm Băng - Địa hình là một sân băng lớn với diện tích 20ha,còn lại là khoảng rừng lớn, nhiệt độ vào khoảng -20 độ C.

- Đứng thẳng lên. Bây giờ chỉ hơi se se lạnh chút thôi. Cácem điều khiển năng lực này thì phải biết chịu lạnh chứ, chạy quanh đây hai vòngcho ấm người lên. - Thầy giáo quát khi đám học sinh co ro người lại vi lạnh.

Cũng vì những học sinh có năng lực này thường chịu lạnh rấttốt nên chỉ cảm thấy lành lạnh chứ không đến nỗi tê cứng tay chân, nếu là ngườithường thì chắc chắn đã chết vì rét.

Sau khi đã xong màn vận động, thầy giáo bắt đầu nói đến cáchđiều khiển năng lực như những nhóm khác rồi phát lệnh luyện tập:

- Mỗi người một khu vực, phân chia cho đều để tránh gặp nguyhiểm. Bây giờ hãy luyện tập như những gì tôi vừa nói. Mỗi người đều có mộtchiêu thức riêng, sáng tạo nên những chiêu thức nào vừa có tốc độ vừa có khảnăng sát thương cao thì càng tốt. Nhưng cứ từ từ và bình tĩnh, không nên vộivàng. Bắt đầu!

Linh chọn ình một khoảng sân băng rộng và phía sau làkhu rừng, vị trí khá thuận lợi cho luyện tập.


Hít một hơi thật sâu, nhắm mắt lại và tập trung, nguồn nănglực đang dần được Linh cảm nhận được, tập trung, tập trung…

Đã đến lúc, Linh ngồi thụp xuống, hai bàn tay đập mạnh vàosàn băng.

Keng keng….Uỳnh….

Một núi băng khổng lồ với những chiếc gai nhọn hoắt sáng lóanhô lên, nước lạnh bắn tung tóe, sân băng bị nứt toác thành những rãnh sâu hoắm.

Thầy giáo vội vàng vô hiệu hóa lại năng lực phát ra của Linhrồi nhanh chóng đưa học sinh lên bãi đất nơi rừng cây mọc um tùm. Linh vẫn cònngẩn ngơ về sức mạnh kinh người tưởng chừng như không tin được của mình.

Thầy giáo hài lòng lại gần cô, nói:

- Em rất có tố chất, sẽ là trụ cột của trường đấy , hãy cô gắnglên. Tôi sẽ giúp em.

Linh lặng lẽ gật đầu.




Magical Love




- Học với chả hành sao mà…hix…thật là bất công…Người ta thìđược luyện tập còn mình ngồi bó gối một chỗ. Tức quá! - Nhi hậm hực đá đá mấy cọngcỏ dưới chân, tay bứt hoa bứt lá vẩn vơ.

Vù…xào xào….

- Khụ khụ….trời ơi bão cát!

Cơn gió lớn thổi qua kèm theo cát bay mù mịt, Nhi đứng ngượcchiều nên hứng bao nhiêu là cát vào người, vội vàng lấy tay ôm mặt.

Gió đã dứt, nó từ từ he hé mắt, từng động tác nhỏ cũng làmcát rớt từ trên người xuống, trông Nhi bây giờ chẳng khác nào vừa mới ở hoang mạcnơi một cơn bão cát vừa xảy ra.

- Ôi trời ơi! Tóc tôi! Quần áo tôi! Grừ… - Nhi tức giận nhìnquanh tìm thủ phạm đã làm mình ra nông nỗi này - Tên nào đâu? Ra đây ta giết….

Vù vù…

Gió lần này thổi nhẹ hơn và cũng chỉ có vài hạt cát bay phấtphơ.

Nhi nhìn quanh thì thấy một người lạ mặt, đúng hơn là khôngnhìn thấy mặt bởi người này quay lưng lại với Nhi. Và càng lạ hơn nữa, một vòngcát quay xung quanh con người này một cách chậm rãi.

- “Hắn cao to quá. Lỡ mình đấu không lại hắn thì sao? Kệ,dám làm mình ra nỗng nỗi này thì mình sẽ không tha thứ.” - Nhi nghĩ thầm rồihung hổ tiến đến chỗ anh chàng đó, tay chống hông quát:

- Này cái anh kia! Anh có biết đánh vần hai chữ “lịch sự”không hả? Luyện tập thì cũng phải nhìn ngang ngó dọc xem thử có ai đứng đâykhông chứ! Tôi vì anh mà bây giờ chẳng khác nào thổ dân đây này. Lần sau có làmgì thì nhớ nhìn trước nhìn sau cho kĩ đã nghe chưa hả? Lỡ có gì nguy hiểm thìgiết người ta mất đấy! - Nhi “bắn” một tràng làm anh ta khẽ quay người lại, vànhỏ cũng đơ như tượng khi nhìn thấy anh ta.

Đôi mắt này khá lạnh lẽo và u buồn giống hệt ai đó, mái tócmàu nâu sậm cá tính với chiếc mũi cao kiêu hãnh.

- “Đẹp quá…” - Nhi thẫn thờ nhìn không chớp mắt, máu bắt đầudồn lên não và khuôn mặt nhỏ nhắn dần chuyển sang sắc hồng.

- Tôi xin lỗi, cô có sao không? - Anh ta cất tiếng nói, mộtgiọng nói rất đỗi êm tai, cái giọng trầm ấm làm tim của cô nàng muốn nhảy ra khỏilồng ngực.

- Hơ…hơ…không…không…sao… - Nhi lùi dần lùi dần nói lắp bắp rồichạy biến, hai tay ôm lấy khuôn mặt đã đỏ bừng như quả cà chua, miệng khẽ cườingại ngùng.

- “Mình bị sao thế này?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận