Mãi Luôn Bên Em


Hạo Thiên gập tài liệu lại, trong đầu lại không ngừng nghĩ đến Tiểu Mãn, Anh cứ nghĩ, Ông An Hoàng là người mua lại căn nhà của mẹ cô, không nghĩ đến hai người có quan hệ gì, nhưng thấy cô cùng ông ta đi với nhau, còn rất thoải mái thân thiết, anh đã cho người đi điều tra.

Cũng thật không ngờ mọi chuyện phía sau lại rắc rối như vậy.Ông ấy quá ccẩn thân, xóa hết dữ liệu cũng những hoạt động của cả Tiểu Mãn khi ở bên nhật.

Thảo nào Hạo Thiên cho người điều tra lại không ra thông tin gì, cứ như cô đã bốc hơi vậy.Nhìn ảnh chụp tờ AND cũ kĩ trước mặt, dường như trong đầu có suy nghĩ gì đó, gọi Tiểu Phong vào trong :“Cậu ép cho tập đoàn của ông Trương không ngóc được lên cho tôi, bằng mọi cách phá nát cái tập đoàn đó, tôi phải trả lại cho họ những thứ họ xứng đáng nhận được khi đối xử như thế với người phụ nữ… với hàng xóm của tôi”Tiểu Phong: “ ???”“… Giám đốc làm nhiều chuyện như thế vì cô Tiểu Mãn, cô ấy biết không vậy”Hạo Thiên phất tay: “ Tôi không cần cô ấy biết, cậu ra ngoài đi”Tiểu Phong không hiểu nổi ông chủ mình nghĩ gì, giúp người ta thật lắm nhưng không đòi danh phận.


Ông chủ thích tự ngược sao?Hạo Thiên cũng chưa hiểu nổi bản thân làm nhiều như vậy làm gì, chỉ đơn giản, anh cảm thấy dễ chịu khi làm những chuyện này.---Nhà HàngTiểu Mãn cùng ông Hoàng đang ngồi ăn tối, không khí giữa hai người rất hài hòa.“ Công việc có khó khan gì không?”Tiểu Mãn lắc đầu“ Vậy thì tốt, vậy thì tốt”Ông nhớ ra gì đó bỏ dũa đũa xuống nhìn cô: “ Ta hỏi thăm rồi, bố cháu không phải do đột quỵ, mà là bị ngộ độc thực phẩm.

Ta nghĩ chuyện không đơn giản như vậy, nên vẫn tiếp tục cho người theo dõi Vương Hải Hà.

Còn công ty bố cháu đang rơi vào đường cùng, Vương Hải Hà đang đi vay vốn với lôi kéo đầu tư.

Cháu định thế nào.”Tâm tình cô tốt lên hẳn : “ Cháu đương nhiên muốn lấy lại nó.

Trước hết cứ để cho bà ta khốn đốn, khi nào bà ta chìm sau dưới đáy không ai cứu vớt thì chúng ta sẽ quăng lưới lấy lại”Ông hoàng cũng gật đầu tán thành: “ Ta sẽ thu mua cổ phần trước giúp cháu”Tiểu Mãn không biết nói gì ngoài cảm ơn, cô thậm chí còn tranh trả tiền bữa ăn.Về đến nhà, chưa kịp vào cổng, Hạo Thiên đã chạy ra từ nhà đối diện ngăn cô vào trong nhà: “ Khoan đã, nhà tôi không có ai”Tiểu Mãn : “ ???”Hạo Thiên phá cười : “ Em nghĩ đi đâu vậy, haha, ý tôi là mẹ tôi đi du lịch rồi, nhà không có ai, em sang ngủ nhà tôi cho có hơi người không tôi sợ lắm ”Tiễu Mãn lườm hắn: “ Ai bảo anh không nói rõ, mà anh sợ thì mở đèn mà ngủ, sao lại rủ tôi ngủ chung?”Hạo Thiên lắc đầu: “ Tôi đang tiết kiệm điện, một tháng tiền ăn tiền điện xăng xe, rồi tiền lương nhân viên, em nghĩ làm ông chủ dễ lắm sao.”Tiểu Mãn: “…”“Hơn nữa em cũng đang mất ngủ không phải sao, có khi do em ngủ một mình không quen đấy, yên tâm tôi ngủ trên giường, em ngủ dưới đất, tôi không động gì đến em đâu”Sao Tiểu Mãn nghe như kiểu anh thề chỉ ngủ chứ không có làm gì đâu thế.Cô chưa kịp từ chối thì anh đã kéo tay cô sang bên nhà anh.“Anh đang cưỡng ép tôi đấy”Hạo Thiên quay qua gương mặt đáng thương sợ hãi.

Nhỡ đâu hắn ta sợ thật thì sao nhỉ, dù sao nhà to thế kia cơ mà.


Kể ra ở một mình cũng sợ.“Tôi mới ở ngoài về, anh đợi tôi tắm rửa thay quần áo rồi tôi qua.

Nhưng nhắc lại là tôi ngủ trên giường anh ngủ dưới đất.” Cô thỏa hiệp.Hạo Thiên gật đầu rồi đi theo Tiểu Mãn về nhà cô như sợ rằng cô nuốt lời vậy.Cô lười so đo với anh.Tiểu Mãn nhìn phòng ngủ của anh, rất đơn giản, màu chủ đạo xanh dương, chiếc giường to được kê chính giữ căn phòng, cô ngồi lên giưởng mở lap lên làm việc sai đó chỉ xuống đất : “kia là chỗ của anh, hoặc phòng khác, tùy”Hạo Thiên trải chăn xuống nền đất : “ Em xem em nói như là bản thân là nữ chủ nhân ngôi nhà vậy.”Cô xấu hổ ho khan, cầm gối bên cạnh ném vào anh: “ Thế anh có nằm không thì bảo”Hạo Thiên ngoan ngoãn ngồi xuống nhìn cô làm việc.Tiểu Mãn sắp xếp lịch trình rồi gửi cho Trình Văn cùng Bách Khả.

Hiện tại chưa có bài hát cho Trình Văn debut cũng như vai diễn cho Bách Khả.


Quảng cáo đã sớm bị Chi Lan lấy đi mất, khó lắm phó phòng đi xin lại một slot cho cô, Chỉ có thể cho hai người đóng chung quảng cáo này.Hạo Thiên dựa vào bên giường chống tay nhìn cô : “ Tôi có quen với đạo diễn Chu, sắp tới ông ta có dự án làm phim mới, nếu em quan tâm, tôi sẽ nói với ông ta một tiếng.”Tiểu Mãn nghi hoặc nhìn anh, sao lại nhắc đến việc này với cô, hắn có ý đồ đen tối gì chăng? Nhưng miếng mỡ béo dâng lên tận miệng sao cô lại bỏ qua được :“Anh Hạo Thiên của tôi quả nhiên là nhất, trông chờ vào anh hết đó, gà nhà tôi đảm bảo chất lượng không làm đạo diễn thất vọng”Hạo Thiên bật cười nhìn cô, quả nhiên tiền tài có thể mua được câu -Anh Hạo Thiên nhà tôi- : “ Đâu phải là cho luôn, cũng phải xem màn casting của hai nghệ sĩ nhà cô có đạt yêu cầu của đạo diễn Chu không?”Đạo diễn Chu cũng được coi là đạo diễn có tiếng với hai hai bộ phim lớn đạt giải thưởng phim hot của năm.

Nhất định Bách Khả phải dành được suất diễn của bộ phim mới này.Tiểu Mãn tắt lap nằm xuống nhắm mắt lại, đầu óc nghĩ mien man không biết ngủ thiếp đi lúc nào.Phía dưới Hạo Thiên vẫn thức, sáng nay khi nhìn thấy tinh thần uể oải cùng hai quầng thâm dưới mắt của cô, anh biết cô sẽ không ngủ ngon trong chính ngôi nhà mang đầy đâu thương hồi nhỏ cho cô.Anh đã bắt mẹ xếp vali đi sang mỹ tìm bố để anh có thể gọi cô sang đây ngủ cùng.

Có vẻ hơi khó cho mẹ khi phải chủ động đi tìm bố khi hai người đang giận dỗi nhau, nhưng vì câu nói: “ Mẹ muốn có con dâu không” mà bà đã xách vali và đi.Tiểu Mãn, em yên tâm, tôi sẽ đứng phía sau chăm sóc em.Cứ thế , một người nằm dưới, một người nằm trên ngủ đến sáng..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận