Mãi Luôn Bên Em


Tiểu Mãn không nghĩ mình lại ngủ một mạch đến sáng như vậy, không tỉnh giấc, không mất ngủ, dường như cô cứ thế một mạch nhắm mắt đến tận sáng, thậm chí còn làm biếng không muốn rời giường.Ngồi trên giường nhìn xung quanh, không thấy Hạo thiên đâu, xuống nhà thấy anh đang ở phòng bếp nấu bữa sáng, bàn tay thành thục đảo cơm“ Em dậy rồi à, ngồi đợi tôi tí tôi làm bữa sáng rồi cùng ăn, cơm rang nhé.”Tiểu Mãn từ chối: “ Không cần thiết, qua làm phiền anh rồi, tôi bị muộn làm mất, tẹo đi đường ăn tạm gì đó là được”Chưa đợi anh trả lời cô vụt chạy đi ra ngoài, Hạo Thiên nhìn cơm mình rang rồi nhìn ra ngoài cửa.

Tâm tình tốt biến mất, tắt bếp để lại cơm đó rồi lên phòng thay đồ để đi làm.Sáng nay, lần đầu trong đời, được ngủ cạnh người mình thích, thức dậy, điều đầu tiên nhìn thấy là gương mặt say giấc của cô, khiến anh hạnh phúc vui vẻ, vậy mà tâm tình đó trong nháy mắt bị cô dập tắt.---Mới bước vào công ty, Tiểu Mãn đã đụng mặt Chi Lan : “ Chào tiền bối”Chi Lan khoanh tay nhìn cô, vẻ mặt khinh thường: “ Cô nên cảm ơn tôi vì đã thương xót mà để cho cô một cái quảng cáo rách”Mới sáng sớm, Tiểu Mãn lười so đo : “ Vâng, cảm ơn tiền bối”Một cái vâng đầy nặng nề.


Cô bước qua người Chi Lan đi thẳng ra thang máy, cô ta ngớ người vì cô đi qua, tức giận quay người hét lên hỏi khiến người xung quang chú ý : “ Tưởng cô có ô dù chất lượng lắm mà, hóa ra cũng chỉ có thế ?”Đến văn phòng, Trình Văn và Bách Khả đã ngồi sẵn đó, hai người mỗi người một góc yên lặng lướt web.Cô ngồi lên ghế hỏi hai người: “ Đọc lịch trình tôi gửi tối qua rồi đúng không, chuẩn bị đi 30 phút nữa chúng ta lên đường, công ty chưa cấp xe cho chúng ta, vì vậy sẽ đi xe của tôi.”Bách Khả liếc nhìn Tiểu Mãn : “ Chị cũng có xe á, đừng nói là xe của ô dù mua cho chị nhé”Tiểu Mãn gật đầu: “ Không sai”Bách Khả hết sức chê bai: “ Hay đi xe tôi đi, đi xe chị tôi ngại chết”Cô lườm: “ Cần tôi cho cô đi bộ không, học cách kiệm lời của Trình Văn đi”Trình Văn: “…”Lên stadio, Trình Văn cùng Bách Khả đi trang điểm trước, cô cùng stylist đi chọn trang phục.Hãng Ben-hãng thời trang mới ra mắt, Chi Lan không thèm nhận nên ném lại cho cô.

Ben ra mắt được nửa năm rồi nhưng dường như không được thu hút khách hàng mấy.

Cô đã xem trang phục bên họ, cũng không đến nỗi tệ, chỉ là chưa nổi tiếng, không hút giới thượng lưu, bộ ảnh không có gì đặc biết.Cô nhìn một lượt, chợt nhớ đến dự án phim sắp tới của đạo diễn Chu, một bộ phim thanh xuân vườn trường.

Nếu vậy thì…Tiểu Mãn nhìn một lượt, ánh mắt cô rơi trên bộ thể thao bóng rổ ở trong góc.“ Chọn bộ này đi chị Tiêu”An Tiêu ngạc nhiên: “ Em không được phép chọn, chụp bộ nào, sẽ là bên chị quyết định, bộ của em cũng không hợp với mục tiêu của Ben.”An Tiêu cầm ra hai lễ phục dự tiệc ra.

Tiểu Mãn cùng cầm theo 2 bộ thể thao ra theo.Trình Tiêu cùng Bách Khả trang điểm xong cũng theo stylist đi thay trang phục.


Cô qua bên chụp ảnh thương lượng: “ Anh Mã, sau khi chụp xong anh sẵn máy đấy chụp thêm cho em xin mấy kiểu ngoài lề được không anh”Thợ chụp ảnh sảng khoái nhận lời: “ Được chứ, cô cùng nghệ sĩ nhà cô tác phong rất nhanh nhẹn, tôi thích, không như mấy người trước tôi chụp, thật sự hách dịch cùng khó chiều.”Tiểu Mãn : “ Thật vinh hạnh cho tôi”Trình khả ra ngoài, một thân tây âu đỏ, Bách Khả một bộ váy trắng liền thân.

Hai người họ đứng bên cạnh nhau, cứ như một đôi chuẩn bị đi dạ tiệc vậy.“ Đúng rồi hai người đứng sát cạnh nhau”“Đúng rồi biểu cảm lên, dãn cơ mặt ra đừng cứng ngắc quá”…Tiếng của thợ chụp ảnh vang lên liên tục.“Nghỉ 5 phút rồi chụp tiếp” Thợ chụp ảnh ra hiệu mọi người nghỉ ngơi.Tiểu Mãn chạy qua xem ảnh chụp: “ Không tệ, anh Mã vất vả quá.

Mọi người uống gì tôi mời.”“Tôi trà sữa, tôi cà phê,…”Sau khi chụp xong, cô kéo Bách Khả cùng Trình Văn qua, đưa cho họ bộ quần áo cô đã chọn, cô đã tiện thể mua luôn bóng rỗ làm đạo cụ.“ Hai người đi thay hai bộ này cho tôi, nhanh lên”Bách khả mệt mỏi cầm lấy bộ thể dục: “ Chưa xong sao, tôi nhớ đâu có vụ thể thao này”Tiểu Mãn đẩy cô ta vào phòng thay đồ: “ Là tôi muốn chụp thêm, cô cậu nhanh chân tay lên, tôi vác mặt đi nhờ người ta chụp đấy”Nhìn hai người đi ra từ phòng thay đồ, cô không khỏi cảm thán, đây mới là hợp tuổi với họ chứ, cô ném cho Trình Văn quả bóng rổ rồi lôi qua chụp ảnh:“ Hai người nhìn nhau cười tươi vào, mặt xị ra để ai nhìn, cười lên, đứng sát vào nhau, ánh mắt Bách Khả trong sáng vào, mặt đỏ tim đập như đứng gần người mình thích ấy”.


Tiểu Mãn không ngừng chỉnh sửa biểu cảm của Trình Văn cùng Bách Khả.Trình Văn vẫn là gương mặt đẹp trai lạnh lùng đó, còn Bách Khả rất nhanh điều chỉnh được, 15 phút đã xong bộ ảnh.“ Cảm ơn anh Mã nhiều, sau khi chỉnh ảnh anh gửi qua cho tôi nhé.“Cô yên tâm, mấy ngày nữa tôi gửi ảnh cho cô”Tiểu Mãn cùng Trình Văn, Bách Khả ra xe để quay về công ty.

Trình Văn thắc mắc hỏi cô:“ Sao chị lại bắt em với Khả chụp ảnh thể thao vậy ?Tiểu Mãn thở hắt ra: “ Những tấm ảnh đó không dành cho bên Ben, tôi dành nó cho tạp chí bên mình, còn về việc tại sao lại vậy, rất nhanh cô cậu sẽ biết thôi.”Cô đưa Trình Văn cùng Bách Khả về lại công ty để học phụ đạo, bản thân thì liên hệ phòng sáng tác chọn bài cho Trình Văn.Để xem nào, gương mặt lạnh lùng đấy hát bài tình yêu thì….Phải bắt cậu ta cười nhiều hơn mới được.Hạo Thiên gọi điện tới: “ Tối nay em qua ăn cơm nhé tôi sẽ chiêu đãi em bằng tay nghề siêu cấp của tôi”Tiểu Mãn cũng ngai vì sáng nay đã từ chối công sức của anh nên cô liền đồng ý..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận