Mami, Các Papa Lại Đánh Đến Cửa Rồi!

Hửm, nữ nhân này nhìn thật quen mắt? Bạch Nhâm Tịnh chớp mắt nhìn Mẫu Đơn, sau đó liền nhanh chóng gọt rớt. Dù sao phụ nữ chưa bao giờ là thứ hắn đặt vào mắt.

“Ngươi là ai, tại sao lại tới nơi này muốn gây tổn thương diễn viên của ta? Lại còn đập phá đồ đạc nữa!?” Mẫu Đơn cau mày hỏi Bạch Nhâm Tịnh. Nàng hoàn toàn, không hề còn lại chút thiện cảm với tên này!

“Là Kình Thương ca ca nha!” Một cô bé đột nhiên hét lên, hai mắt sáng uông uông nhìn Bạch Nhâm Tịnh.

Bạch Nhâm Tịnh: “…”

Lệ Hàn: “Phụt…” Ha ha ha…


Mẫu Đơn: “Hả?” Chuyện gì đây, sao lại có Kình Thương gì đó lẫn vào đây? Nàng nhớ diễn viên đóng Kình Thương hiện tại còn đang ngồi uống trà trong phòng nghỉ cơ mà?

Nàng nhìn sang con ác ma đang nhịn cười đến đỏ cả mặt liền hiểu, hóa ra đều là do con này bày trò. Những cũng may mắn hắn bày trò, cho nên Bạch Nhâm Tịnh mới thoát được khỏi cái tội danh giết người giữa ban ngày, biến hóa thành một vở kịch giao đấu giữa Dạ Hoa cùng Kình Thương.

“Ngươi, đi theo ta! Đập phá hàng loạt đồ đạc trong cửa hàng ta, ngươi cũng phải ý thực được bản thân phải bồi thường như thế nào rồi phải không!!?” Mẫu Đơn trừng mắt nhìn Bạch Nhâm Tịnh, phất tay ra lệnh cho Lệ Hàn áp giải người vào bên trong.

Bồi… thường?


Bạch Nhâm Tịnh cho dù có vô tâm vô phế như thế nào, hắn vẫn nhận ra bản thân hắn hiện tại không! Có! Tiền! Phút chốc, Bạch đại ca đang một nghèo hai trắng mồ hôi vã đầy một tấm lưng…

“Cái gì vậy!!? Một không có di động cầm tay, hai không có chứng minh điện tử, ba không chịu nói một lời nào!” Mẫu Đơn tức giận hống hống. “Ngươi nói xem ngươi là từ cái địa phương nào lưu lạc tới đây hả!!?”

Thời đại bây giờ kể cả một tên ăn mày cũng được phát chứng minh điện tử và điện thoại đeo tay, một người không có gì cả thế này giống hệt như người tiền sử xuyên tới đây vậy!

===

Chương mới chương mới nha =3=

Đủ 20 like 20 comment lại phát chương nè =V= *tung bông*


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận