Mami, Các Papa Lại Đánh Đến Cửa Rồi!

hậu vẫn có thể cứu được…

Lúc này ở cực đông hải dương, Hắc Phượng thở dốc tựa người trốn phía sau một mỏm băng, từng hơi thở màu trắng lạnh lẽo tỏa ra từ miệng hắn. Chết tiệt!

“Hắc Hỏa! Tại sao ngươi lại mang theo quái vật biển sâu tới nơi này để giết hại trạm canh gác của Hắc quốc chúng ta!” Hắc Phượng hét lớn, không thể nào tin nổi mà nhìn Hắc Hỏa đã xuất hiện trước mặt hắn. “Cùng với cái bộ dáng này của ngươi là sao, làm cách nào mà ngươi có thể trở về dạng người sau khi đã hóa hình!”

Hắc Phượng nhận được tin quái vật biển sâu tập kích trạm gác ở cực đông hải dương, lại không ngờ được tới này lại nhìn thấy Hắc Hỏa thống lĩnh quái vật biển sâu công kích đội quân của hắn!

“Vì sao ư?” Hắc Hỏa lẩm bẩm, sờ lên hình ma văn màu đen trải đầy nửa bên mặt của hắn. “Bởi vì cơ thể này sẽ tiện hơn cho ta làm việc, Hắc Phượng.”


Mặc dù Hắc Phượng cũng không có quá nhiều ấn tượng về người chú này, chỉ là lúc này ánh mắt Hắc Hỏa nhìn hắn, hay là nhìn toàn bộ sinh vật xung quanh giống như nhìn người chết vậy.

Hắc Hỏa, ngươi đang mắc bệnh gì vậy!!?

“Hắc Phượng, kết thúc ở đây được rồi.” Hắc Hỏa đi tới, thanh kiếm nhuốm máu giơ cao, từng đoàn hắc khí màu đen bao trùm mũi kiếm của hắn, hung tàn chém xuống dưới người cháu ruột của mình.

“Tí tách…”

Hắc Hỏa phất phất thanh kiếm dính máu, quay lưng rời đi.


Hắc Thuận, ta đã không còn đường lui nữa rồi…

“Tách…” Hắc Thuận đang ở bên cạnh xem Cẩm Nhuệ đầu đầy mồ hôi mà cứu chữa cho Lan Ni hoàng hậu đột ngột ôm ngực phun ra một búng máu, giật mình bay ra khỏi đại điện mà tới cung thái tử, lôi ra một chiếc hộp từ trong phòng của Hắc Phượng.

“Con trai của ta…” Hắn không thể nào tin mà nhìn viên ngọc màu đen nứt toác vỡ vụn, tròng mắt màu vàng tối đi, bị một màu đen ám trầm bao phủ.

===

Đủ 20 like, 20 comment lại up chương mới =v=

Ráng bỏ thiệt nhiều phiếu, like và comment để Hắc ca ca không go die nha =v=


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận