Mami, Các Papa Lại Đánh Đến Cửa Rồi!

Cuối cùng Noel phải dẫn đám người tới Thần điện, còn Noah thì mang theo vài người đi cứu hộ phần người lùn còn có thể cứu chữa, Emal rất hào phòng cử ra 10 con tinh linh ma pháp trị liệu đi theo để cứu người, Noel chỉ kém lao tới mà hôn lên con tinh linh này vài cái để bày tỏ tấm lòng của mình.

Thần điện của người lùn vốn được trang trí rất đẹp và xa hoa, bây giờ lại chỉ là 1 đống đổ nát không hơn không kém, Noel trầm mặc đi vào bên trong căn phòng chứa Thần vật, như dự đoán nhìn thấy chiếc bệ kính bị đánh nát, cùng với máu tươi của những người lùn bảo vệ Thần vật trên sàn nhà.

“Chết tiệt… Lylia…” Noel đau đớn ngã xuống ôm lấy cơ thể lạnh ngắt của một nữ người lùn, Noah nhìn qua cũng ngơ ngác, nước mắt chảy xuống cả mặt mà khóc: “Em gái…”


Noel đem Lylia giao cho một đội thu dọn sắp xếp tang lễ, sau một phút trầm mặc mới nói ra: “Thần vật của tộc người lùn chúng ta chính là cây búa do Thần rèn để lại, có chứa đựng kiến thức về rèn đúc, chuyện dùng để các thiếu niên người lùn đi vào thần điện để học tập, tùy vào thiên phú sẽ nhận được các phần truyền thừa khác nhau. Noah chính là người có thiên phú cao nhất mấy chục năm gần đây, nhận được hơn 20 phương pháp rèn giũa chân truyền từ Thần vật.”

“Nói vậy là kẻ thù đã có được Thần vật rồi sao?” Rye che miệng nói. “Chẳng lẽ các người lại không canh giữ cẩn mật cho Thần điện?”

Noah giơ tay chặn lại Rye: “Lylia em gái của chúng ta chính là một chiến sĩ người lùn cấp 9, nhiệm vụ chính canh giữ thần điện được giao cho nó. Nhưng như cô cũng thấy, Lylia cũng bị bọn chúng giết chết!”


Có năng lực giết chết cường giả cấp 9? Emal sờ sờ chiếc cần cổ xinh đẹp của mình, trong lòng cũng là một mảnh lạnh lẽo. Kẻ cướp Thần vật mạnh mẽ như vậy, một mình bọn họ chỉ sợ sẽ không thể chống lại nổi. Kể cả nàng nếu như không cẩn thận cũng sẽ có kết kục giống như với Lylia.

“Ta xin lỗi, là chúng ta bất cẩn.” Noel đã mất đi cái vẻ kiêu ngạo buổi sáng nay khi mới tới Mẫu Đơn Các, chỉ mới nửa ngày thôi mà tên người lùn này đã như già đi cả trăm tuổi, sắc mặt thảm đạm.

“Không cần phải lo lắng, chúng ta sẽ không thụ động chờ bọn họ tới!” Mẫu Đơn vốn muốn làm chưởng quản sau màn cũng nhịn không được đi ra, khiến cho ánh mắt mọi người hướng về nàng. Nàng trừng mắt với Noel: “Chúng ta bây giờ sẽ đi điều tra về lũ người này, sau đó tiến công đoạt lại tất cả Thần vật mà bọn chúng cướp đoạt!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận