Mami, Các Papa Lại Đánh Đến Cửa Rồi!

Mẹ của nàng, năm 84 tuổi, quyết định lựa chọn cái chết nhân đạo, cho dù phụ thân cùng các anh trai đã khuyên bảo hết lời. 84 tuổi ở thế giới kia, dù là người bình thường cũng là còn chưa sống đủ nửa cuộc đời.

Bà đã quá mệt mỏi, từ bỏ sống, chọn cái chết để giải thoát.

Thế giới kia, phụ nữ lựa chọn như bà đều không thiếu, mỗi ngày đều có người lựa chọn cái chết nhân đạo làm giải thoát.

Nhưng là với Cẩm Nhuệ năm đó chỉ mới 16 tuổi, lựa chọn của bà nào khác gì là bỏ rơi nàng. Nếu như không phải hệ thống nhìn thấy thiên phú y thuật vượt trội của Cẩm Nhuệ, sau đó nàng được cho một điều ước, Cẩm Nhuệ ngay lập tức nắm lấy, ước nguyện ngay lập tức rời khỏi thế giới đó.


Nếu như nàng không rời đi, ngày sinh nhật Cẩm Nhuệ đủ 18 tuổi, 5 người chồng có hôn ước đã sẵn sàng đón nàng về rồi.

Nếu như lúc đó, nàng vẫn còn mẹ ở bên cạnh, lựa chọn có lẽ đang khác đi. Chỉ là một thế giới nàng chỉ có duy nhất mẹ ở cạnh bên, mẹ của nàng rời đi, đâu còn nghĩa lý gì để nàng tiếp tục còn tại ở nơi đó?

“Suy nghĩ gì vậy?” Giọng nói ấm áp khiến cho Cẩm Nhuệ sực tỉnh, mở mắt ra đã thấy khuôn mặt quen thuộc phóng đại của Hắc Dạ.


“Cẩm viện trưởng, ngày hôm nay ta luyện võ lại bị thương rồi.” Nói đoạn, Hắc Dạ giơ ra ngón tay với vết cắt bé xíu đang rỉ máu.

Người này sau khi bị Cẩm Nhuệ liên tục đuổi đi không cho làm phiền nàng công tác, mỗi ngày đều giả bộ tìm lý do bị thương để tới nhìn nàng. Cẩm Nhuệ bị cái vết cắt này chọc cười khanh khách: “Còn không chịu dùng linh lực làm đóng lại miệng vết thương đi, giả mù mưa sa cái gì!”

Nàng nheo mắt nhìn Hắc Dạ nói đủ thứ chuyện, trong lòng như có làn gió thoang thoảng thổi qua. “May mắn…”

May mắn đàn ông ở thế giới này khác biệt, nếu không… có lẽ Cẩm Nhuệ sẽ muốn phá hủy cái thế giới này, đem nơi này đều phá nát!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận