Mang em cùng thời gian giấu đi

Mạnh Vong Chu nửa hiểu nữa không.
 
Hơi nóng từ nồi lẩu bốc lên khiến đôi mắt anh ta trở nên vừa ngây ngô vừa mơ màng: "Hai người thích bộ « Tây Du Ký » à?"
 
Thích con khỉ, ghét còn tạm được.
 
Thẩm Thiên Trản hung hăng liếc Quý Thanh Hòa một cái —— người đàn ông chó chết, chỉ biết nói những lời làm cô thấy buồn nôn.
 
Hết lần này đến lần khác, công phu miệng lưỡi của cô đối với ai cũng phát huy tốt, nhưng đụng đến Quý Thanh Hòa liền giống như câm, không thể tìm được từ nào thích hợp để đáp trả.
 
Có những lúc Thẩm Thiên Trản thật sự muốn đem cốc trà Phổ Nhĩ trong tay hất lên mặt Quý Thanh Hòa.
 
Nhưng cũng chỉ là có những lúc.
 
Ba giây sau đó, lý trí đã khiến cô thấy rõ hậu quả của hành động này —— Bất Chung Tuế sẽ phong sát cô vĩnh viễn, thầy Quý sẽ không đội trời chung với cô, cả đời này Quý Thanh Hòa và cô sẽ không qua lại với nhau.
 
Thẩm Thiên Trản nghĩ đến ba hiệu ứng mắt xích này thì ruột cũng xoắn thành cái nơ bươm bướm.
 
Trà Phổ Nhĩ trong tay bỗng nhiên trở nên nóng hổi, cô tranh thủ thời gian gác lại cái cốc, che giấu hắng giọng một cái, đổi đề tài: "Vậy anh xem xong bản kế hoạch thì thấy thế nào?"
 
Quý Thanh Hòa nhìn cô một cái, giọng nói bình tĩnh, có chút khó lường: "Nếu không phải tôi xác định ông không thuê người viết bài, không muốn cuộc sống về già bị chú ý thì nói không chừng sẽ hiểu lầm ông đi tìm người viết ‘Tiểu sử về Quý Khánh Chấn’ đấy."
 

Lời đánh giá này khiến Thẩm Thiên Trản hơi khó xử.
 
Dù cả câu Quý Thanh Hòa không dùng bất kỳ từ ngữ nặng nề nào, giọng nói từ đầu đến cuối cũng thản nhiên nhạt nhẽo nhưng cô vẫn có thể nghe được ý mỉa mai bên trong.
 
"Chế tác Thẩm rất giống với bà Mạnh khi còn trẻ, là kiểu người đem mục tiêu và ý đồ viết hết lên mặt, là kẻ dã tâm không đạt mục đích thề không bỏ qua." Quý Thanh Hòa gác lại đũa, ánh mắt nhàn nhạt liếc Thẩm Thiên Trản: "Lúc em tìm tài liệu về ông cũng không tò mò vì sao ông ấy không nhắc lời nào đến bạn đời sao?"
 
"Sau khi ông và bà Mạnh ly hôn, đến nay vẫn chưa tái hôn." Giọng nói Quý Thanh Hòa bình thản, căn bản không giống như đang kể về bí mật gia tộc có liên quan đến mình mà là qua loa tóm lược lại chuyện của người ngoài, từ thái độ cho đến giọng nói đều lộ vẻ lạnh nhạt không liên quan đến mình: "Hình tượng ông trong bản kế hoạch của em có áp đặt hiệu quả nghệ thuật mà bản thân mong muốn, có sai lầm khách quan."
 
Lúc Mạnh Vong Chu bắt được hai chữ "Bà Mạnh" thì lỗ tai không tự giác dựng lên.
 
Đến khi nghe xong đoạn trò chuyện, hiểu rõ quan hệ giữa Thẩm Thiên Trản và Quý Thanh Hòa là bên A bên B thì ngạc nhiên đến mức gấp hụt cá viên, làm nước canh bắn lên dính lên người anh ta.
 
Anh ta vừa rút khăn tay vừa  tiêu hóa, thật lòng muốn khuyên Thẩm Thiên Trản... cái tên Quý Thanh Hòa này độc quyền chuyên chế, tâm tư thâm sâu khiến người ta phải sợ hãi Cô không hợp tác với ai khác mà lại đi tìm Quý Thanh Hòa.
 
——
 
Thẩm Thiên Trản cầm cốc trà suy tư một hồi lâu.
 
Cốt truyện về nhân vật chính bên trong bản kế hoạch chính là dựa vào hình mẫu vốn có của thầy Quý mà phát triển, tuyến tình cảm chỉ miêu tả qua loa nhưng vẫn không khó đoán vì xem nhân vật phụ sẽ phần nào hiểu được  chuyện tình cảm của nhân vật chính có chút thăng trầm.
 
Nói khó nghe một chút, một biên kịch không giỏi kiểm soát sẽ biến một tiểu sử cá nhân trở thành truyện tình cảm nam nữ.

 
Thẩm Thiên Trản suy xét lại, cảm thấy đúng là rất khó chấp nhận.
 
Điều mà cô không ngờ nhất chính là chuyện tình cảm của thầy Quý vậy mà lại có dính dáng đến Bất Chung Tuế.
 
Vậy thì tất cả hành vi và lo lắng của Quý Thanh Hòa đều có giải thích hợp lý.
 
——Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Nam Lăng. Nếu bạn có đọc bản chuyển ngữ này ở trang khác xong cũng nhớ qua trang Luvevaland ủng hộ view cho tụi mình với nha. Mọi thông tin và thắc mắc có thể inbox qua page Sắc - Cấm Thành.
 
Cô nhẩm lại các mốc thời gian, đem toàn bộ sự kiện từ đấu thầu, ký kết, chuẩn bị sản xuất ghép nối thành từng thời điểm rõ ràng ——
 
Tháng tư năm nay, trong hội nghị cấp cao Truyền hình - Điện ảnh, Bách Tuyên đã tuyên bố ý tưởng đầu tiên về bộ phim tài liệu, chính thức mời gọi doanh nghiệp.
 
Tháng năm, Thẩm Thiên Trản thay Điện ảnh Thiên Đăng giành được bộ phim lấy chủ đề sửa chữa đồng hồ làm trọng tâm, đây cũng là lần đầu hợp tác cùng Bách Tuyên.
 
Tháng sáu, Thẩm Thiên Trản đi Tây An xem triển lãm đồng hồ Thiểm Bác, cũng là ngày đó, cô gặp Quý Thanh Hòa.
 
Tháng mười và tháng mười một, Thẩm Thiên Trản lại đi Tây An mời thầy Quý rời núi làm cố vấn đặc biệt cho hạng mục.
 
Tháng mười hai, cô bất ngờ gặp lại Quý Thanh Hòa với tư cách đại diện nhà đầu tư Bất Chung Tuế.

 
Bỏ qua những chuyện lung tung của hai người, việc Quý Thanh Hòa xuất hiện rất hợp tình hợp lý.
 
Suy luận theo như Quý Thanh Hòa nói thì bởi vì anh ta không hài lòng với việc bản kế hoạch lấy hình mẫu của ông anh ta, vì để bảo vệ thanh danh của ông và tìm kiếm một cơ hội để hai bên cùng có lợi mà Thẩm Thiên Trản chưa biết, bỏ chi phí ra để tiến vào đoàn làm phim, khống chế hướng đi.
 
Không sao.
 
Sau khi Thẩm Thiên Trản nghĩ kỹ mấu chốt bên trong liền nói vào trọng tâm: "Vậy là Quý tổng cảm thấy rất có hứng thú với hạng mục, chỉ hơi lo lắng rằng bên tôi sẽ vì tỉ lệ người xem mà thêm thắt những tình huống không phù hợp với thực tế, từ đó làm ảnh hưởng đến danh tiếng thầy Quý?"
 
Quý Thanh Hòa cũng không có bất kỳ phản ứng gì đối với biểu hiện thông minh nhạy bén của Thẩm Thiên Trản, anh vuốt chén trà làm bằng sứ men xanh, con ngươi đậm màu dưới ánh đèn hiện lên vài gợn sóng.
 
Anh cong khóe môi, hơi mỉm cười: "Tôi nghĩ Chế tác Thẩm còn cần phải uyển chuyển thêm vài vòng nữa mới hiểu nỗi khổ tâm của tôi."
 
Thẩm Thiên Trản "a" một tiếng, suýt nữa là trợn mắt lên: "Thật ra Quý tổng có thể nói rõ, chuyện làm ăn mà, chỉ cần có cùng mục tiêu và lợi ích thì không có thù gì mà không giải được."
 
Quý Thanh Hòa hơi nhíu mày, hủy đi bậc thang lui xuống, không vì cô là phụ nữ mà nương tay: "Thật sao?"
 
"Thấy thái độ tối qua của Chế tác Thẩm, tôi còn tưởng lần gặp mặt tiếp theo hẳn là trong tang lễ, không phải em nằm thì chính là tôi nằm."
 
Thẩm Thiên Trản: "..." Cô cảm thấy bản thân có thể nằm xuống mà không cần xảy ra bất kỳ tình huống gì.
 
Mắt Mạnh Vong Chu nhìn mũi, mũi nhìn tim, ngậm lấy nước mắt mà vùi đầu vào ăn.
 
Rốt cuộc là anh ta bị gì mà lại mời Chế tác Thẩm ở lại cùng ăn lẩu vậy? Hiện tại thì hay rồi, chỉ nửa bước nữa thôi là sắp vào trong quan tài ăn luôn rồi.

 
——
 
Sau bữa ăn, cân nhắc đến việc Mạnh Vong Chu vẫn luôn vùi đầu ăn sẽ không tốt đối với thân thể, Thẩm Thiên Trản yêu cầu Quý Thanh Hòa trò chuyện một chút.
 
Vừa mới thảo luận thôi mà đã khiến ý định hợp tác của Thẩm Tiên Trản bay đi một nửa, nhưng mà vẫn còn một nửa, nhân lúc hiện tại cả hai vẫn còn có thể chung sống hòa bình liền tranh thủ thời gian thương lượng giải quyết. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Nam Lăng. Nếu bạn có đọc bản chuyển ngữ này ở trang khác xong cũng nhớ qua trang Luvevaland ủng hộ view cho tụi mình với nha. Mọi thông tin và thắc mắc có thể inbox qua page Sắc - Cấm Thành.
 
"Nếu Quý tổng đã có ý nguyện hợp tác, Thiên Đăng cũng hy vọng hai bên có thể sớm đạt được ý kiến chung, ngày mai tôi sẽ kêu Tô Tạm đến đây một chuyến đưa hợp đồng cho anh xem?" Thẩm Thiên Trản phát ra sự nhẹ nhàng ôn nhu chỉ có đối với bên A, cô nhỏ giọng thăm dò: "Hay là ngài cho tôi cách thức liên lạc với bộ phận pháp lý, hai bên sẽ kết nối trực tiếp?"
 
"Hợp đồng?" Quý Thanh Hòa hỏi: "Hợp đồng gì?"
 
Hai người đang ở sảnh trước của Thời Gian Đường.
 
Ánh đèn mờ nhạt, khóe môi anh nửa ẩn tại phần dưới của chiếc cốc sứ men xanh, không thấy rõ đường cong.
 
Dường như là cười.
 
Thẩm Thiên Trản thấy anh đợi đến khi chỉ còn hai người mới lộ ra vẻ mặt tính toán thì lập tức nhức đầu: "Hay là Quý tổng nói rõ?"
 
"Tôi từng nói... " Quý Thanh Hòa hơi nghiêng người, hai mắt ẩn sau chiếc kính khẽ nâng, phát ra ba phần áp bách: "Hy vọng sau này Chế tác Thẩm sẽ không có yêu cầu gì mà tìm đến cửa."
 
Thẩm Thiên Trản thay đổi sắc mặt, không chút kiên nhẫn mà trả lời: "Đó không phải chỉ là ngày trước thôi sao?"

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận