Mãng Hoang Kỷ

- Kiếm đạo của hắn thật lợi hại, ta còn chưa thấy qua Thế Giới Cảnh tiến bộ đáng sợ như thế.

Mượn nhờ bảo vật thời gian, Phong Tiêu tiến bộ cực nhanh.

Ba ngàn năm sau, Phong Tiêu đạt tới Thế Giới Cảnh viên mãn, đương nhiên tính cả bảo vật thời gian cũng vượt qua ba mươi vạn năm.

- Khó trách được tiên tri nhìn trúng.

Pháp thân đại tiên tri nhìn Phong Tiêu đang luận bàn, khẽ gật đầu, nói:

- Thiên phú kiếm đạo đúng là cao, Mặc Giác, truyền mệnh lệnh của ta, tất cả truyền thừa kiếm đạo trong thánh địa, Phong Tiêu hắn cũng có thể học.

- Ah, trưởng lão, này, này...

Mặc Giác Đạo Quân vô cùng giật mình.

- Phong Tiêu là tộc nhân của chúng ta.

Đại trưởng lão cười nói.

Vì vậy Phong Tiêu bắt đầu tiếp xúc một ít truyền thừa kiếm thuật đỉnh cấp.

...

- Sư phó, đệ tử có chút khó hiểu.

Mỗi mười năm Phong Tiêu tới hỏi Kỷ Ninh một lần.

Kỷ Ninh mỗi lần đều chỉ điểm Phong Tiêu, thậm chí tự mình luận bàn chỉ điểm.

Nghiêm khắc mà nói, trong ba đệ tử ‘Thanh Nhai Tiểu Vũ’’Thanh Trúc’’Phong Tiêu’, Kỷ Ninh chỉ điểm ‘Phong Tiêu’ nhiều nhất. Tuy Thanh Nhai Tiểu Vũ thường xuyên gặp nguyên thần thứ hai của Kỷ Ninh tại tam giới, Thanh Nhai Tiểu Vũ cũng không phải người si mê tu hành cuồng nhiệt, mà Thanh Trúc, Phong Tiêu mới thật sự là người tu hành.

- Sư phó, đệ tử tìm hiểu rất nhiều kiếm thuật trong thánh địa, sư phó đều dễ dàng vạch rất nhiều ảo diệu, thậm chí vạch sơ hở.

Phong Tiêu nghi ngờ nói:

- Có phải ta không cần học những kiếm thuật này hay không?

- Ta truyền thụ ngươi năm môn kiếm thuật, đại biểu năm phương hướng kiếm đạo. Tất cả kiếm thuật phân giải ra khó thoát khỏi năm phương hướng này.

Kỷ Ninh cười nói:

- Ngươi học càng nhiều càng có ích với năm đại kiếm thuật của ngươi.

- Ah.

Phong Tiêu tỉnh ngộ.

Thật ra học kiếm thuật càng nhiều, hắn lại càng khăm phục sư phó của mình.

Trong thánh địa có không ít Đạo Quân tu hành kiếm đạo, so kiếm thuật với sư phó, đặc biệt là so với kiếm ý kiếm đạo chung cực liền có cảm giác không bằng sư phó. Như thế Phong Tiêu mới càng hiểu sư phó của mình đáng sợ cỡ nào! Dù sao thánh địa tích lũy không biêt bao nhiêu đạo quân, cảm giác của mình xem ra không có kiếm thuật nào có thể so sánh với sư phó.

- Ngươi tu hành với ta năm ngàn năm, kiếm thuật cũng so sánh Thế Giới Cảnh đỉnh phong, kế tiếp ta chỉ điểm công dụng cũng không lớn, cần chính ngươi đi ngộ, ngộ ra đạo thích hợp với mình, ngô đạo giúp ngươi thành tựu sinh tử Đạo Quân.

Kỷ Ninh nói:

- Ngươi có thể đi ra ngoài, đi hảo hảo lưu lạc lịch lãm rèn luyện đi, nếu vẫn ở trong thánh địa không thể tôi luyện sinh tử.

- Vâng.

Phong Tiêu cung kính tuân mệnh.

...

Rời khỏi lòng đất, hắn quay về phồn hoa bên ngoài.

Khoái ý ân cừu!

Mạo hiểm lịch lãm rèn luyện!

Phong Tiêu tại dần dần phát triển, hắn lịch lãm rèn luyện hơn hai ngàn năm, thậm chí không có binh khí lợi hại gì cũng phát huy thực lực Thế Giới Cảnh đỉnh phong! Hiện tại hắn tùy thời thành tựu sinh tử Đạo Quân. Hắn không đột phá, bởi vì hắn cảm giác, cảm thấy hiện nay hắn ngộ ra ‘đạo’ không phải hắn thật muốn.

Sư phó cho hắn năm đại kiếm ý, bất cứ thứ nào cũng vượt qua hắn, kiếm ý chung cực kiếm đạo đúng là không thể tưởng tượng nổi.

Phong Tiêu giống như khổ hành giả... Hắn tìm đạo của mình.

Thánh địa cũng âm thầm chú ý Phong Tiêu, lúc phát hiện Phong Tiêu đã có thể tùy thời trở thành Đạo Quân thì bọn họ cũng hiện thân, bắt đầu dốc sức trợ giúp Phong Tiêu, Phong Tiêu từ đó gia tăng địa vị thật lớn trong thánh địa, có địa vị giống sinh tử Đạo Quân.

- Là Phong Tiêu.

- Là Phong Tiêu Thế Giới Thần, Phong Tiêu Thế Giới Thần trở lại.

Lúc Phong Tiêu trở lại thánh địa, rất nhiều Tổ Thần Tổ Tiên, Thế Giới Cảnh trong thánh địa cuồng nhiệt, bởi vì tin tứ Phong Tiêu tùy thời có khả năng thành tựu sinh tử Đạo Quân truyền ra, nếu không hắn có địa vị đặc thù trong thánh địa cũng là danh bất chính, ngôn bất thuận. Tăng thêm trên ngôi sao này thánh địa có được thực lực tuyệt đối, cũng không lo lắng ai gia hại Phong Tiêu.

- Sư phó, Phong Tiêu Thế Giới Thần chỉ là một Thế Giới Thần, vì sao tất cả mọi người kích động như vậy?

Một nữ tử áo tím hỏi thăm sư phó của mình.

Nàng chính là Tử Phù tiên tử.

Tử Phù tiên tử là nữ tử vô cùng có thủ đoạn, nàng làm việc không tiếc tất cả thủ đoạn, khi nghe thấy sự tồn tại của ‘thánh địa’ liền nghĩ biện pháp trở thành đồ tử đồ tôn dưới trướng sinh tử Đạo Quân! Về sau nghĩ đạt được mười mấy danh ngạch, bị đưa đến thánh địa, trở thành thành viên của thánh địa.

Nàng không nghĩ tới Phong Tiêu lại trở thành Thế Giới Thần.

- Đồ nhi, ngươi cũng không biết, Phong Tiêu không phải Thế Giới Cảnh, khác với phần lớn Thế Giới Cảnh trong thánh địa, Phong Tiêu chính là đệ tử tiên tri, hơn nữa thực lực bản thân hắn rất mạnh, hiện nay cảnh giới kiếm đạo của hắn cực cao, tùy thời có thể thành sinh tử Đạo Quân.

Sư phó của nàng dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn nàng:

- Ngươi biết không, hắn tu hành trở thành Thế Giới Cảnh trong thời gian ngắn đạt tới cảnh giới này, trong lịch sử thánh địa của chúng ta chỉ có chút ít Đạo Quân nghịch thiên mới có thể chói mắt như thế tại Thế Giới Cảnh. Hôm nay cảnh giới hắn cao như thế nhưng như cũ không đột phá, hiển nhiên muốn ngộ ra đạo mạnh hơn nữa, trở thành Đạo Quân nghịch thiên, nhân vật như thế, mặc dù trở thành tùy tùng của hắn, ta cũng cam tâm.

Tử Phù tiên tử kinh ngạc, biểu lộ phức tạp, nàng nhìn sang Phong TIêu xa xa.

Kỳ thật Phong Tiêu cũng đã gặp nàng, hắn chỉ liếc mắt và rời đi.

- Phong Tiêu...

Tử Phù tiên tử yên lặng nhìn hăn.

Tuy nàng lần lượt đối nghịch Phong Tiêu, thậm chí tìm mọi cách tra tấn hắn nhưng sâu trong nội tâm Tử Phù nàng cũng có tình cảm đặc thù với Phong Tiêu. Nếu không lúc trước Phong Tiêu còn rất nhỏ yếu đã sớm bị nàng giết, nàng vẫn tra tấn mà không giết chính là vì nội tâm phức tạp.

- Chỉ nhìn ta một cái liền không hề quan tâm ta? Ngươi mặc dù trả thù giết ta cũng không có gì, ngươi lại không nhìn ta như thế.

Tử Phù tiên tử yên lặng nhìn hắn, móng tay của nàng đâm rách lòng bàn tay.

...

Đồ nhi Phong Tiêu đang theo đuổi đạo của mình, Kỷ Ninh cũng rất mừng rỡ, hắn cũng không thể giúp được gì, tất cả phải xem đồ đệ của mình.

Chính mình lúc trước ở dị vũ trụ khởi nguyên chi địa mới dung hợp năm đại kiếm đạo thành ‘luân hồi kiếm ý’, cuối cùng sau khi phục sinh phụ mẫu trong tam giới, nội tâm viên mãn mới đốn ngộ đột phá ngộ ra kiếm đạo chung cực. Đồ đệ mình có đường của mình. Mặc dù cùng là kiếm đạo chung cực nhưng người tu hành ngộ ra khác nhau, biểu hiện ra ngoài cũng khác nhau, sinh tử Đạo Quân không có cách nào hoàn toàn tu hành ‘đạo’ giống kẻ khác, chỉ có thích hợp nhất với mình mà thôi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui