Mãng Hoang Kỷ

Quái vật khổng lồ này ước chừng trăm vạn dặm, độ dày cũng chỉ có ngàn dặm. Mà lại giống như một cái tường thành.

- Cảm giác tựa như là một khối thạch bích điêu khắc.

Cửu Trần không nhịn được nói.

- Đúng, tựa như một khối thạch bích điêu khắc Ma Tượng.

Lam Hạo Chúa Tể nói:

- Cho nên ta mới đặt tên cho nó là Ma Tượng Thạch Bích, toàn bộ thạch bích phiêu phù ở trong bóng tối vô tận. Đã rất lâu rồi, bất quá chất liệu của toàn bộ thạch bích đều là Trầm Hỏa Hắc Thạch. Lúc ta thấy nó cũng đại hỉ, cho nên mới tới lấy đi. Thế nhưng toàn bộ Ma Tượng Thạch Bích quá mức khổng lồ, có lực lượng vô hình, cho nên căn bản không có cách nào cưỡng ép mang đi được. Không phải thần binh bổn mạng của ngươi muốn hấp thu Trầm Hỏa Hắc Thạch sao? Một khối Trầm Hỏa Hắc Thạch thạch bích siêu lớn như vậy ở trước mặt, cứ việc thôn phệ a. Đúng rồi, trước đó ta đã nói rồi, Lãnh Diễm Đỉnh Hoa Quả cũng đưa cho ta đi.

Kỷ Ninh nhìn Ma Tượng khổng lồ giống như thạch bích ở trước mắt, nói:

- Tiền bối, ta xem trước một chút, có thể hấp thu hay không a.

- Đi.

Bắc Hồng kiếm sau lưng Kỷ Ninh lập tức có một thanh bay ra, đâm về phía Ma Tượng thạch bích này:

- Sưu một tiếng, Bắc Hồng kiếm không có lưu lại một vết ngấn nào ở bên trên Ma Tượng Thạch Bích. Bất quá nó cũng lơ lửng, mũi kiếm hoàn toàn đụng chạm với Ma Tượng Thạch Bích. Thời gian dần dần trôi qua... Dùng mắt thường cũng có thể nhìn thấy, vị trí chỗ mũi kiếm đụng chạm đã bắt đầu xuất hiện một cái hố nhỏ, cái hố nhỏ này dần dần đang lan rộng ra bên ngoài.

- Chủ nhân, là Trầm Hỏa Hắc Thạch, có thể hấp thu.

Một đứa bé đang ngồi ở trên thân kiếm Bắc Hồng kiếm có chút hưng phấn nói.

Kỷ Ninh không khỏi tươi cười, hắn quay đầu nhìn về phía Lam Hạo Chúa Tể ở bên cạnh:

- Tạ ơn tiền bối, đây là một trăm khỏa Lãnh Diễm Đỉnh Hoa Quả.

Kỷ Ninh đưa ra một bình ngọc, trong bình ngọc có đặt một trăm khỏa trái cây.

Lam Hạo Chúa Tể tiếp nhận, thần niệm quét qua, sau đó lập tức thu vào.

- Ngươi cứ ở đây chậm rãi hấp thu những Trầm Hỏa Hắc Thạch này a, ta đi trước.

Ánh mắt của Lam Hạo Chúa Tể rơi vào trên thanh Bắc Hồng kiếm đã cắm vào trong Ma Tượng Thạch Bích này. Trầm Hỏa Hắc Thạch ở chung quanh Bắc Hồng kiếm không ngừng giảm bớt:

- Trầm Hỏa Hắc Thạch khổng lồ như thế, ngay cả ta cũng không có biện pháp cưỡng ép mang đi. Ngươi lại có thể thôn phệ, ha ha... Bất quá Thần Binh bổn mạng tăng lên, cuối cùng quá khó khăn. Chỉ có hấp thu một lượng lớn trân tài, chất liệu đạt đến cực hạn mới có thể trở thành Vũ Trụ chi bảo... Thế nhưng cũng còn cần Bổn nguyên ẩn chứa ở trong cũng phải đạt tới cảnh giới cực cao thì mới có thể. Ta cũng đã từng đào tạo qua Thần Binh bổn mạng, đáng tiếc, không đào tạo ra được Vũ Trụ chi bảo a.

Kỷ Ninh nghe xong gật đầu.

Muốn thành Vũ Trụ chi bảo, không phải dễ dàng như vậy.

- Đối với chúng ta mà nói, còn không bằng đi tìm vô chủ Vũ Trụ chi bảo.

Lam Hạo Chúa Tể nói:

- Vẫn sẽ có Vũ Trụ chi bảo nguyện ý nhận chủ.

- Đó là bởi vì tiền bối là Chúa Tể!

Cửu Trần ở một bên lập tức nói:

- Vũ Trụ chi bảo, thần phục với Chúa Tể là chuyện rất bình thường. Thế nhưng những Đạo Quân như chúng ta, trừ phi gặp đại vận, nếu không sẽ rất không có khả năng khiến cho Vũ Trụ chi bảo nhận chủ.

Như Cửu Trần hắn, đường đường là Cổ Tu Hành giả, cũng am hiểu côn pháp.

Trước khi đó hắn nhận được truyền thừa tổ tiên của Cổ Tu Hành giả, thế nhưng kiện trường côn cũng là Vũ Trụ chi bảo kia cũng không có đi theo hắn.

- Vũ Trụ chi bảo có được tính mạng Vĩnh Hằng vô tận, mà tuổi thọ đại nạn của Đạo Quân chỉ có mười vạn tám ngàn Hỗn Độn kỷ nguyên.

Lam Hạo Chúa Tể cảm thán nói:

- Mặc dù đi theo một gã Đạo Quân, đợi đến lúc Đạo Quân hợp đạo thất bại. Không phải cũng đành phải sanh ly tử biệt hay sao? Cho nên Vũ Trụ chi bảo, trừ phi là một Đạo Quân nào đó thật sự có nguyên nhân rất là hấp dẫn nó, nếu không nó sẽ chọn Vĩnh Hằng Đế Quân.

- Ồ?

Kỷ Ninh, Cửu Trần đều gật đầu.

Sanh ly tử biệt, quả thực rất là thống khổ.

Như Thần Binh bổn mạng và chủ nhân cũng giống như thân nhân vậy. Giữa Vũ Trụ chi bảo và chủ nhân cũng có liên hệ rất mãnh liệt, tựa như chí thân.

Mặc dù chủ nhân vốn có đã chết rất lâu rất lâu. Thế nhưng Vũ Trụ chi bảo cũng sẽ tưởng niệm lão chủ nhân, thậm chí thời gian lựa chọn Tu hành giả mới để đi theo... Cũng sẽ tìm người có cùng tính cách với lão chủ nhân, phong cách cùng loại, ngay cả Đạo cũng cùng loại!

- Tốt rồi, hai tiểu gia hỏa các ngươi hảo hảo tu luyện. Hi vọng rất lâu về sau ta còn có thể có cơ hội gặp lại các ngươi.

Lam Hạo Chúa Tể cười ha hả, lập tức vung tay lên, bên cạnh hắn tức thì xuất hiện chiếc phi chu kia, hắn cất bước tiến vào trong phi chu, theo phi chu xé rách thời không, trực tiếp biến mất rời đi.

Kỷ Ninh và Cửu Trần nhìn Lam Hạo Chúa Tể rời đi, tâm tình cũng có chút phức tạp.

Bọn hắn cũng hiểu rõ... Chỉ sợ khả năng tương lai có thể nhìn thấy Lam Hạo Chúa Tể rất thấp rất thấp a.

- Chúa Tể, ta nhất định phải hợp đạo thành công, trở thành Chúa Tể.

Cửu Trần cắn răng gầm nhẹ nói.

- Hợp đạo thành công!

Trong mắt Kỷ Ninh cũng có vẻ khát vọng.

Cửu Trần, Kỷ Ninh, đều không có một chút lòng tin nào đối với hợp đạo.

Dung hợp đạo mạnh nhất, một khi hợp đạo thành công chính là Chúa Tể, rất khó khăn.

Đạo của Kỷ Ninh chính là Chung Cực Kiếm đạo, còn khó khăn hơn nhiều.

Tuy nhiên không tin rằng mình có thể làm được. Thế nhưng hai người bọn họ đều khát vọng, đây là khát vọng và truy cầu của mỗi một Tu hành giả. Đương nhiên ở trong lòng Kỷ Ninh, thứ xếp ở vị trí thứ nhất là chuyện phục sinh thê tử Dư Vi, vị thứ hai thì là truy cầu Hợp đạo thành công trên con đường tu hành.

...

Sưu sưu sưu sưu sưu sưu.

Kỷ Ninh đứng ở trong Hắc Ám hư không, chỉ một ngón tay về phía xa xa, năm thanh Bắc Hồng kiếm sau lưng cũng liên tiếp bay ra, bay về phía Ma Tượng Thạch Bích cực lớn kia. Cùng với thanh Bắc Hồng kiếm thứ nhất kia tạo thành một vòng tròn đại khái có phạm vi ngàn dặm.

- Các con, thôn phệ dọc theo hình cầu hình, trước tiên đào ra một khối Trầm Hỏa Hắc Thạch phương viên ngàn dặm.

Kỷ Ninh cười nói.

- Vâng, chủ nhân.

- Ha ha, chủ nhân thật là thông minh a, muốn đào Trầm Hỏa Hắc Thạch sao?

- Giao cho chúng ta a.

Sáu đứa trẻ trên sáu thanh Bắc Hồng kiếm đều phát ra tiếng la rất là hưng phấn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui