Mãng Hoang Kỷ

Phi Tuyết Thành Chủ tự tin nói:

- Nếu hắn rời khỏi Mang Nhai quốc thì có hai khả năng. Thứ nhất là qua đường hầm thời không trực tiếp truyền tống. Ba đường hầm thời không tự tay Mang Nhai Chúa Tể tạo ra truyền tống cự ly rất xa, đi thông ba khu vực. Khả năng thứ hai là Bắc Minh Đạo Quân trực tiếp rời khỏi Mang Nhai quốc, chạy trốn bằng năng lực của mình.

Phi Tuyết Thành Chủ cười nhạt:

- Ta muốn mời ba vị Đế Quân hỗ trợ chặn ở lối ra ba chỗ đường hầm thời không. Còn ta tự mình đến bên ngoài Mang Nhai quốc, Bắc Minh Đạo Quân có gan ló đầu ra là ta giết hắn.

Ba vị Đế Quân lo lắng nói:

- Được!

- Thành chủ, chúng ta chỉ cần trông chừng lối ra đường hầm thời không thì dễ rồi, nhưng thành chủ phải trông giữ nguyên Mang Nhai quốc.

Phi Tuyết Thành Chủ không lộ gì nhiều:

- Ta tự có cách.

Phi Tuyết Thành Chủ có phi chu vực giới khiếm khuyết, phi chu chi linh còn nguyên vẹn, có thể sử dụng phi chu vực giới nhưng chỉ xuyên qua cự ly ngắn ngủi, không bằng khoảng cách Mang Nhai Chúa Tể tự tay xé thời không. Dù vậy Phi Tuyết Thành Chủ không dám công khai điều này, gã muốn giết Kỷ Ninh, Cửu Trần vì cướp linh kiện, cố gắng sửa chữa phi chu vực giới.

Hễ Phi Tuyết Thành Chủ đến gần Mang Nhai quốc, dựa vào phi chu cảm ứng là có thể xác định chỗ ở của Kỷ Ninh.

Kỷ Ninh muốn bay từ từ chạy trốn? Không thể thoát được!

Phi Tuyết Thành Chủ nheo mắt lại bắn ra tia sáng lạnh màu lục:

- Ba đường hầm thời không, bên ngoài Mang Nhai quốc, ta đều theo dõi, Bắc Minh Đạo Quân, lần này ngươi không có đường trốn.

***

Kỷ Ninh không quan tâm bên ngoài.

Gần năm tháng qua đi, Mang Nhai Chúa Tể chạy nhiều chỗ rốt cuộc góp đủ số trân tài Kỷ Ninh cần.

May mắn chỉ là trân tài cần thiết cho hai trọng đầu của Thần Dực Kiếm Quang, nếu đại thành thì giá trị trân tài cần thiết sẽ cao gấp mấy chục lần, nguyên Viêm Long vực giới khó tìm đủ, phải đến vực giới khác kiếm từ từ.

- Thần Dực Kiếm Quang.

Kỷ Ninh khoanh chân ngồi trên bình nguyên rộng lớn trong pháp bảo động thiên, đôi cánh vàng tỏa ra kiếm khí cực kỳ sắc bén lơ lửng trên đầu hắn.

Cánh chim màu vàng giương ra, vô số lông chim từng cọng ẩn chứa uy năng khiến người sợ hãi. Những cái này là uy năng kiếm quang thực chất hóa mà ra. Kim Đan không gian hỗn độn trong người Kỷ Ninh có cánh vàng tựa như pháp bảo thật sự, đó là cánh dùng nhiều trân tài chế tạo ra.

Đôi cánh này lơ lửng trong Kim Đan không gian hỗn độn, Kỷ Ninh nhiều lần cẩn thận luyện hóa, thật nhiều trân tài liên tục bị luyện hóa thành các cọng lông chim gắn vào cánh.

Thời gian trôi qua, cánh dần phức tạp hơn, càng lúc càng to ra, hiển hiện uy năng càng lớn. Thần Dực Kiếm Quang lộ ra ngoài đỉnh đầu Kỷ Ninh càng khiến người hãi hùng, đỉnh Đạo Quân bình thường nhìn thấy sẽ chân mềm như bún.

Phân Quang Đại Kiếm Khí, Thần Dực Kiếm Quang có sự khác biệt về tính chất.

Phân Quang Đại Kiếm Khí mơ hồ khó nắm hơn, tựa như sóng nước từng lớp nối liền vô số, uy năng tản ra trong vô số kiếm khí.

Thần Dực Kiếm Quang là vô số uy năng tụ lại thành một thể.

Một cái tản ra, một cái hội tụ, hai cái hình thành Âm Dương thế giới hỗn độn. Đây là hai môn bí thuật phối hợp thích hợp nhất mà Kỷ Ninh có thể tìm ra.

- Thật là phức tạp, thách thức khả năng kiếm đạo rất cao.

Đây là môn bí thuật cực kỳ phức tạp, Kỷ Ninh tu hành hơn ba vạn năm, nếu tính luôn thời gian trong pháp bảo động thiên thì sự thật là hắn tu hành hơn ba trăm vạn năm mới luyện thành công, đủ biết bí thuật phức tạp cỡ nào.

Vù vù!

Bên trên Phân Quang Hải Dương mênh mông trong Kim Đan không gian hỗn độn, đôi cánh màu vàng xinh đẹp mộc mạc bay lơ lửng, uy năng hoàn toàn giấu đi, không tiết ra ngoài giống lúc mới bắt đầu.

- Rốt cuộc luyện thành! Hai môn bí thuật Phân Quang Đại Kiếm Khí, Thần Dực Kiếm Quang của ta đều luyện thành công!

Kỷ Ninh lộ vẻ vui mừng:

- Thử uy lực của chúng nó xem.

Kỷ Ninh đứng trên bình nguyên nhìn trời trong, động ý niệm.

Xoẹt!

Thật nhiều uy năng bay ra khỏi người Kỷ Ninh hình thành đôi cánh vàng trên không trung, cực kỳ xinh đẹp tuyệt vời nhưng không có kiếm khí. Càng nhiều uy năng bay ra, nhiều kiếm quang tia chớp xuất hiện. Rất nhanh vô số tia chớp, ức vạn tia chớp bay lượn trong phạm vi mấy vạn dặm. Chúng nó đôi khi bay lướt qua nhanh, đôi khi bay như sóng vỗ, đôi khi va chạm bay lộn xộn. Cánh vàng bay trong đó, tốc độ cánh vàng cực nhanh, mau hơn tốc độ bay hiện tại của Kỷ Ninh gấp chục lần, bay bình thường không thể đến tốc độ như vậy.

Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!

Cánh vàng dường như có thể xuất hiện ở các góc, nó xinh đẹp tuyệt vời nhưng rất mộc mạc, không lộ ra kiếm khí nào. Nhưng khoảnh khắc nó bay qua, cánh như lưỡi dao cắt qua, uy năng làm Kỷ Ninh kinh hoàng.

Kỷ Ninh lập tức điều khiển:

- Âm Dương thế giới hỗn độn!

Phân Quang Đại Kiếm Khí là âm, Thần Dực Kiếm Quang là dương.

Âm dương kết hợp.

Thế giới kiếm đạo hiển hiện.

Ầm!

Cánh chim màu vàng bay lượn như vị vua cao cao tại thượng, tùy ý bay đi khắp nơi. Mỗi nơi nó ở vô số kiếm quang hình cung vây quanh nó, cả hai tự nhiên hình thành chỉnh thể hoàn mỹ.

Kỷ Ninh rất vui vẻ:

- Thế giới ảnh chiếu và thế giới âm dương kiếm đạo của ta kết hợp lại, đối thủ chưa đánh với ta đã sợ đứng tim. Có thủ đoạn như vậy ta không e ngại đấu với số đông nữa!

Trước kia dùng Chung Cực Kiếm Đạo chi Âm Dương thức thi triển chín bí thuật không quá thích hợp, dù sao đó là lôi điện. Bí thuật kiếm đạo này mới là sự kết hợp thích hợp nhất, Kỷ Ninh chọn lựa vừa lúc là một âm một dương.

- Hiện giờ bí thuật đã luyện thành, tới lúc ra tay rồi.

Ngay hôm đó Kỷ Ninh thu tiên phủ, trước bao cặp mắt tu hành giả trong Kiếm cung nhìn chăm chú hắn một mình đi ra Kiếm cung.

Dọc đường đi Kỷ Ninh gặp các tu hành giả của Thập Nhị Cung, tất cả hết sức cung kính chào:

- Bắc Minh cung chủ!

- Bắc Minh cung chủ!

Rất nhanh Kỷ Ninh đến đường hầm thời không, hắn chọn một trong ba đường hầm, đi vào vòng xoáy màu đen biến mất.

Một số Đạo Quân giáp đen, tự nhiên truyền tin này ra:

- Bắc Minh Đạo Quân đã xuất phát, đi Phi Trần tinh

Bọn họ không biết ai cần tin tức này nhưng Phi Tuyết Thành Chủ, tộc Sinh Mệnh Vĩnh Hằng cùng điều tra tất nhiên qua nhiều con đường cố gắng nhanh chóng xác nhận mọi hành tung của Kỷ Ninh.

Hư không bên ngoài Mang Nhai quốc.

Phi Tuyết Thành Chủ lông mày trắng bay bay, gã lơ lửng giữa hư không lẳng lặng theo dõi, chợt khuôn mặt lạnh lùng lộ vẻ giật mình:

- Bắc Minh Đạo Quân chọn đường hầm thời gian đến cách Phi Tuyết Thánh Thành của ta gần nhất? Hừ hừ, rất thông minh, cố ý chọn con đường không ai ngờ. Đáng tiếc ta sắp xếp mỗi một Đế Quân chặn ba đường hầm thời không rồi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui