Mãng Hoang Kỷ


Làn khói trắng ở trong cái chai này chính là thứ được luyện chế từ tinh hoa của thi sát(sát khí của xác chết) tạo thành trạng thái sương mù. Một khi thân thể bị dính thứ này vào thì sẽ bị ăn mòn nhanh chóng cho đến lúc trở thành một vũng nước! Dù như vị đại sư huynh kia đã đạt tới Tiên Thiên viên mãn thì khi gặp phải vẫn phải có thuốc giải thì mới có thể đi qua được. Mà thiếu niên trước mắt này rõ ràng thực lực còn thua kém, hơn nữa theo tin tức thì tên công tử Kỷ Ninh này cũng chỉ mới đột phá Tiên Thiên thôi.

"Mặc kệ ngươi thiên tài tới mức nào thì Thần Ma luyện thể chắc cũng không thể bằng ta được. Cho dù ta không giải quyết được thì ngươi vẫn sẽ phải chết thôi." Nam tử áo đen nhìn với vẻ đầy chờ mong.

Sắc mặt Kỷ Ninh biến đổi. Đúng là thầy nào trò nấy! Lúc trước Kỷ Ninh đã đoán được tên Tử Phủ Tu Sĩ kia chắc cũng biết dùng độc, nhưng thằng cha trước mắt này lại cũng giống sư phụ hắn biết dùng độc theo.

Làn sương trắng đang dần ăn mòn. Kỷ Ninh như mất đi cảm giác, toàn thân đang bị dần dần ăn mòn.

"Đứng yên!" Thần lực Xích Minh trong cơ thể Kỷ Ninh bắt đầu khởi động, sinh cơ trong cơ thể Thần Ma đang bắt đầu mạnh mẽ đẩy độc ra.

"Chết!" Kỷ Ninh dùng hết sức để áp chế đẩy thứ tinh hoa thi sát này ra khỏi cơ thể, đồng thời pháp bảo cánh chim sau lưng chấn động gào thét đem thân thể lao thẳng tới chỗ nam tử áo đen đang nằm trên mặt đất. Mặc kệ mình có thể đẩy được cái thứ quỷ quái này ra hay không nhưng chắc chắn mình phải dùng hết sức để giết kẻ trước mặt này đã. Nếu không đến lúc mình bị chết vì độc mà đối phương vẫn còn sống thì đúng là chết không nhắm mắt!

"Ha ha ha, ngươi càng mạnh mẽ hoạt động thì lại càng chết nhanh." Nam tử áo đen cầm thanh côn dài sáu khúc lên rồi ầm ầm đạp trên lên đất. Mỗi bước của hắn đều làm cho mặt đất rung lên, hiển nhiên là hắn đã quyết dùng toàn bộ lực lương còn sót lại. "Ngươi chết đi!" Hắn múa cây côn sáu khúc lên trên cao, giống như một ngọn núi lớn đổ sụp xuống chỗ Kỷ Ninh.

Xoạt! Xoạt! Với Phong Dực Độn Pháp, Kỷ Ninh di chuyển luồn lách như bóng ma. Vù vù, sau khi chạy qua một đoạn đường hình vòng cung, hắn đã tới sát phía sau tên nam tử áo đen.

"Giết! Giết! Giết!" Kỷ Ninh bổ nhào từ trên xuống. Tên nam tử áo đen cũng vội đổi hướng trường côn trong tay để nghênh đón Kỷ Ninh. Sau khi cả hai giao tranh nhiều lần với nhau thì đều hiểu được khả năng của đối phương thế nào. Nam tử áo đen thì có lực lượng mạnh mẽ còn Kỷ Ninh lại có kiếm pháp huyền diệu, am hiểu sử dụng song kiếm.

Bùm!

Một khối đá lớn ở bên cạnh bỗng nhiên bay lên, với thế sét đánh không kịp bưng tai đâm thẳng vào đầu tên nam tử áo đen. Bởi vì cự ly thực sự quá gần, lại thêm việc khối đá bay đến từ sau lưng...nam tử áo đen không có mắt ở sau lưng chỉ có thể cảm nhận được qua xung động truyền đến từ không khí, nhưng khi cảm nhận được thì cũng đã muộn!

"Bùm!" Dưới thần niệm của Kỷ Ninh, tảng đá bay đi với tốc độ nhanh kinh người giống như bị một gã Thần Ma luyện thể Tiên Thiên hậu kỳ hung dữ nện thẳng vào đầu vậy.

Tảng đá nát vụn.

Đầu nam tử áo đen chảy đầy máu, cả thân thể hắn cũng bắt đầu lảo đảo.

"Keng!" "Vù!"

Hai đường kiếm sáng lên, một đường thì ngăn cây côn sáu khúc lại, một đường khác thì xuyên thẳng qua não tên nam tử áo đen. Từ não của hắn chảy ra đấy máu cùng não tương.

Bùm!

Cây côn sáu khúc mang theo lực lượng như cũ làm Kỷ Ninh bị đẩy ngược ra sau mấy bước kéo theo thanh trường kiếm rút ra. Ở giữa hai hàng lông mày của tên nam tử áo đen xuất hiện một lỗ thủng nhưng hắn lại không còn khả năng liền lại nữa. Đừng nói là hắn mà kể cả là Kỷ Ninh nếu bị kẻ khác đâm thẳng vào chỗ hiểm trên đầu thì cũng chắc chắn phải chết.

"Ngươi, ngươi..." Sức sống mạnh mẽ của Thần Ma luyện thể giúp cho tên nam tử áo đen còn thoi thóp được thêo chút. Hắn nhìn chằm chằm vào Kỷ Ninh, cố gắng há mồm ra nói. "Ngươi..."

Lập tức cả người hắn đổ sụp xuống làm cho mặt đất rung động.

"Phù, phù, phù." Kỷ Ninh đứng ở đó thở dốc, đôi mắt nhìn chằm chằm vào thi thể ở trước mặt. Hắn hiểu được đối phương đến chết vẫn không thể nhắm mắt được, trên gương mặt đó còn hiện lên đầy vẻ nghi hoặc. Có lẽ tên nam tử áo đen này đến lúc chết vẫn không hiểu được tại sao bị tập kích đằng sau. Là ai đã tập kích hắn?

Thần niệm chính là sát chiêu của Kỷ Ninh.

Một khi dùng mà không giết chết được kẻ địch thì kẻ địch nhất định sẽ dùng đạo phù độn thuật để thoát đi ngay. Đến lúc đó thì tên Tử Phủ Tu Sĩ kia cũng sẽ biết được thủ đoạn thần niệm của mình. Thế nên đã không dùng thì thôi, một khi dùng là phải giết chết kẻ địch.

Lúc trước Kỷ Ninh còn có thể sống mái cùng với hắn được nhưng khi bị trúng độc thì Kỷ Ninh biết không thể kéo dài được nên mới quyết định dùng thần niệm để điều khiển tảng đá.

Cả hai người có thực lực không cách nhau bao nhiêu thì trong khi giao chiến lại càng không thể để mắc chút sai lầm nào được. Dưới sức mạnh vô tận của tảng đá nện vào đầu, côn pháp của tên nam tử áo đen liền hoàn toàn bị rối loạn, dĩ nhiên là không thể đỡ được kiếm pháp quỷ thần khó đoán của Kỷ Ninh. Kết quả chính là bị Kỷ Ninh đâm một kiếm xuyên thửng chỗ hiểm ở đầu.

"Ha ha ha..." Kỷ Ninh cười rồi điên cuồng gào lên gọi. "Đến đây đi, tới một ta giết một, có bao nhiêu ta giết bấy nhiêu! Ha ha..."

Lúc này Kỷ Ninh như hóa thành một kẻ điên.

Thân rơi vào thế đường cùng, tộc nhân lại bị vây ở nơi này, khả năng sống sót lại xa vời làm cho Kỷ Ninh càng thêm điên cuồng. Trong lúc điên cuồng ấy lại có thể giết được một kẻ địch lớn như tên vừa rồi làm cho Kỷ Ninh cảm thấy cực kỳ vui sướng.

Trên mặt đất lởm chởm các khe rãnh, hố sâu, đá vụn. Dù sao thì lúc trước khi giao chiến, kiếm pháp của Kỷ Ninh dẫn động tới cả uy lực của trời đất mà đối phương thì cũng là kẻ có thực lực cực kỳ lớn nên xung quanh dĩ nhiên bị tàn phá nghiêm trọng.

"Độc?" Kỷ Ninh cảm nhận được tinh hoa thi sát này đang bị thần lực Xích Minh của mình dần đẩy ra ngoài. "Xem ra thứ độc này vẫn không thể làm gì được thân thể Thần Ma của ta."

Kỷ Ninh khác hẳn với tên đại sư huynh áo đen kia.

Tên nam tử áo đen kia còn không thể gánh nổi loại độc này...Nhưng Kỷ Ninh tu luyện lại chính là đệ nhất pháp môn Thần Ma luyện thể. Thần lực Xích Minh được tạo nên nhờ sự dung hợp của lực lượng Thái Âm và Thái Dương, thân thể lại được tạo thành từ Thái Âm chân thủy và Thái Dương chân hỏa. Thân thể này mạnh không biết bao nhiêu lần khi so với thân thể Thần Ma luyện thể khác.

"Tên nam tử áo đen này rõ ràng có thực lực mạnh hơn nhiều tên trước. Có lẽ hắn cũng có địa vị khá cao ở nơi này, không chừng lại biết một ít bí mật của trận pháp này." Kỷ Ninh liền lục soát thi thể tên đại sư huynh. Nhưng đáng tiếc...

Tên Tử Phủ Tu Sĩ này cũng chẳng am hiểu trận pháp, hắn cũng chỉ máy móc bố trí trận pháp mà thôi. Dĩ nhiên Kỷ Ninh lục soát thi thể của tên đệ tử hắn thì sẽ không thể thu được tin tức gì về mê trận này.

"Có điều trên người hắn cũng có kha khá các loại đạo phủ, chai lọ." Kỷ Ninh cũng thu hết vào nhưng cũng không mở ra xem. Vì thứ nhất là sợ mở nút ra sẽ bị trúng độc, thứ hai là hắn cũng không hiểu được thứ này nên tốt nhất là chuyên tâm vào nghiên cứu trận pháp để tăng năng lực về trận pháp của mình. Phải sớm phá được trận pháp này mới là chuyện quan trọng nhất mà hắn cần làm bây giờ.

******

Trong lòng núi.

Đám sáu tên nam nữ ăn mặc cầu kỳ đang làm theo lệnh của vị đại sư huynh kia là giày vò đám Tiên Thiên sinh linh.

"Ha ha, đại sư huynh của ta mà đã ra tay thì chắc chắn vị công tử Kỷ Ninh của các ngươi sẽ phải chết thôi."

"Nghe đai sư huynh trong trận nói, thì công tử Kỷ Ninh này vẫn là một thiếu niên ư? Tiểu Thất, ngươi năm nay cũng đã ba mươi rồi đó. Chẳng lẽ tên công tử Kỷ Ninh này còn nhỏ tuổi hơn cả ngươi?" Sáu tên nam nữ này trao đổi lẫn nhau.

Chỉ thấy cách đó không xa có một gã đầu trọc người bị trói chăt trên cột, mình đầy vết thương quát lên: "Công tử Kỷ Ninh năm nay mới mười hai tuổi. Các ngươi mà so sánh với hắn thì cũng chả khác gì con giun so với bầu trời, rồng thần so với...!"

"Câm mồm." Đám tay sai ở bên cạnh lập tức cầm thanh sắt nóng chảy lên chạy tới dí vào người hắn.

"Sáu tên đần độn! Lại còn dám so với công tử Kỷ Ninh!"

"Kém đến mức không biết nên nói thế nào đây."

"Ha ha ha, gần ba mươi tuổi mà còn dám so với công tử Kỷ Ninh. Thật sự là làm ta cười đau cả bụng."

Chỉ thấy gần trăm tên Tiên Thiên sinh linh đến tử vùng Yên Sơn cười ồ lên.

"Đánh, đánh cho ta." Sáu tên nam nữ phẫn nộ quát.

Bỗng nhiên...

"Đến đây đi, tới một tên ta giết một tên, có bao nhiêu ta giết bấy nhiêu! Ha ha ha..." Âm thanh điên cuồng này mang theo sự cuồng loạn vô cùng.

"Cái gì." Sáu tên nam nữ đều biến đổi sắc mặt.

Bọn chúng đều nhận ra đây không phải âm thanh của đại sư huynh, đây chắc chắn chỉ có thể là thanh âm của tên công tử Kỷ Ninh kia mà thôi.

"Chẳng lẽ đại sư huynh, hắn..?" Bọn chúng đều luống cuống. Không phải tranh cái, đại sư huynh của bọn chúng chính là người có thực lực mạnh mẽ nhất, đó là còn chưa kể đến rất nhiều thủ đoạn độc ác khác nữa.

"Đại sư huynh!"

"Đại sư huynh!"

Sáu tên nam nữ đều hướng về phía bên ngoài gọi. Nhưng đại sư huynh của bọn chúng vẫn không trả lời chút nào.

"Muốn tìm đại sư huynh của các ngươi ư? Đi âm tào địa phủ mà tìm đi." Từ xa xa truyền đến âm thanh mang đầy tính khiêu khích châm chọc.

"Đại sư huynh chết rồi." Sáu tên nam nữ ngơ ngác nhìn nhau, trong ánh mắt của bọn chúng đều mang đầy sự hoảng sợ.

"Bị một tên thiếu niên mười một mười hai tuổi giết."

"Mới mười một mười hai tuổi mà có thể giết chết đại sư huynh của chúng ta ư? Có, có tên yêu nghiệt đến như vậy sao? Dù ở tông môn của chúng ta cũng không có tên nào biến thái đến mức đó đâu. Chỉ sợ là phải tầm cỡ như những tiên nhân trấn thủ những bộ tộc đỉnh cao mới biến thái đến mức vậy." Sáu tên nam nữ này sợ chết cứng người. Bọn chúng đều đã từng chứng kiến rất nhiều chuyện rồi.

Tông môn của bọn chúng cũng là một tông môn lớn.

Nhưng bọn chúng chưa từng thấy một tên mười một mười hai tuổi nào mạnh mẽ tới vậy.

"két két két..." Khối kim loại trên đất bắt đầu xoay chuyển làm lộ ra một hang động tối đen. Từ cửa động bắn ra một tia sáng xanh cùng một luồng khí lạnh lẽo làm cho sáu tên nam nữ rùng mình.

"Cán nhi!" Trong âm thanh chói tai này cũng mang một chút gì đó run rẩy. "Tên Kỷ Ninh này dám giết Cán nhi. Hắn nhất định phải chết, phải chết! ! !"

Sáu tên nam nữ đều run sợ. Về phần đám tay sai thì từng người cũng lạnh phát run vì bon chúng đều không biết khi vi lão tổ kia tức giận sẽ có chuyện gì xảy ra.

"Kẻ tên là Kỷ Ninh này mới mười một mười hai tuổi ư? Thực đúng là biến thái. Nếu như không phải kẻ địch thì nhất định ta sẽ tiến cử nó vào trong tông môn. Thế nhưng mà nó đã giết Cán nhi! Thì nó phải chết!" Âm thanh chói tai mang theo sự phẫn nộ. "Tiểu Thất, ngươi tới đây."

"Đi vào?" Thiếu niên tuấn mỹ kinh ngạc.

Dù là ở trong lòng núi nhưng hắn cũng chưa bao giờ tiến vào mật thất này vì đó chính là cấm địa. Truyện YY - https://truyenfull.vn

"Mau vào." Âm thanh chói tai ẩn chứa sự phẫn nộ.

"Vâng." Thiếu niên tuấn tú kia không dám từ chối, nuốt nước miếng một cái rồi đi thẳng tới cửa động tối đen kia rồi nhảy vào trong đó.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui