Buổi trưa hè oi ả, dưới gốc cây đa cổ thụ đầu làng Hợp Thụ, hai bà cháu đang ngồi hóng mát.
Lão bà một tay cầm kim chỉ vá áo, một tay không ngừng để ý đến động tác của đứa cháu gái nhỏ trước mặt.
Chỉ thấy trước mặt bà, một tiểu cô nương búi tóc củ tỏi đang ngồi xổm, hai tay chống cằm, đôi mắt đen láy nhìn chăm chú về phía con đường độc đạo dẫn ra khỏi làng, cái miệng nhỏ nhắn chu ra trông thật đáng yêu.
“Sao phụ thân với bá phụ còn chưa về nữa ạ?”
Đến lần thở dài thứ năm mươi sáu của tiểu cô nương, lão bà rốt cuộc không nhịn được bật cười, bà đặt bộ y phục xuống, ôm lấy tiểu nhân nhi trước mặt.
“Con bé này, trưa nắng thế này còn nằng nặc đòi ra đầu làng đợi, phụ thân với bá phụ con có phải lần đầu đi huyện đâu, sao phải luyến tiếc vậy chứ?”
Tiểu Linh Đang mếu máo, đâu phải nàng luyến tiếc, rõ ràng là lo lắng mà.
Sáng nay, trước khi phụ thân và bá phụ ra khỏi nhà đã dùng nước nàng mang đến rửa tay, rửa xong nước liền biến thành màu xám xịt.
Tuy không đến nỗi là vận xui, nhưng cũng chứng tỏ sẽ xảy ra chuyện không hay, nàng sao có thể không lo lắng cho được?
Còn chưa kịp giải thích, trong tầm mắt đã xuất hiện một chấm đen từ đằng xa, nàng lập tức đứng bật dậy đầy phấn khích.
“Bà nội, bà nội, phụ thân, phụ thân về rồi!” Vừa nói, Tiểu Linh Đang vừa đưa tay chỉ về phía trước.
Triệu thị kinh ngạc nhìn theo, lông mày hơi nhíu lại, lẽ ra họ đi huyện mua đồ không về sớm như vậy mới phải!
Chấm đen kia lao đi với tốc độ cực nhanh, bụi bay mù mịt khiến Tiểu Linh Đang phải nhíu mày.
Chiếc xe lừa ấy đến khi tới gần mới dần dần giảm tốc độ, Tiểu Linh Đang nhón chân muốn nhìn xem tình hình.
“Nương! Nhanh, mau về nhà, xảy ra chuyện lớn rồi!”
Lâm Nhạc người đánh xe nhảy xuống, dìu Triệu thị và Tiểu Linh Đang đi về phía sau xe.
“Nhị đệ, đệ đưa nương với Linh nhi về trước đi, ta đi tìm phụ thân và tam thúc!”
“Được, đại ca mau đi đi, nhớ tìm lý do trước đã.
”
Nói xong, hai huynh đệ vội vàng đổi chỗ cho nhau, Lâm Nhạc rảo bước về phía đầu làng.
Một loạt hành động gấp gáp của hai người khiến hai bà cháu ngơ ngác, đến khi về đến nhà cũng chẳng có cơ hội dò hỏi.