Mang Theo Cả Nhà Chạy Nạn Ta Dựa Vào Không Gian Cẩm Lý Trồng Trọt Phất Nhanh


Cho dù như vậy đối với bốn người còn lại mà nói, đây vẫn coi như là thứ hiếm có nhất.


Đặc biệt là hiện tại đang là năm mất mùa, càng thêm khó được, vì vậy bốn người sôi nổi vừa nói lời cảm tạ vừa cười ngây ngô với Tiểu Linh Đang.



Kỳ thật bọn họ đều biết tiểu muội luôn có một ít kẹo ngon và điểm tâm, nhưng chỉ cho là bà nội lặng lẽ cho, bọn họ cũng không hề tức giận.


Dù sao nếu bọn họ có, cũng sẽ cho muội muội, cho nên bà nội cho hay bọn họ cho đều như nhau, chưa từng ghen tị.

Đây cũng là lý do Tiểu Linh Đang đặc biệt thích bốn ca ca, đơn thuần, lương thiện, đáng yêu.



“Trưởng tức phụ, canh giờ không còn sớm, bọn nhỏ cũng đã đói bụng.

Buổi tối hôm nay cứ làm đơn giản, nấu chút cháo đi.


Có bánh bột ngô, ăn kèm dưa muối tạm bợ một bữa, nấu cho tôn nữ của ta một quả trứng gà là được! Cũng không biết phụ thân con đi nói chuyện thế nào rồi, đi truyền lời mà cả buổi chiều không thấy về!”

“Vâng, nương, con biết rồi, con đi nấu cháo đây, những thứ khác đều đã chuẩn bị sẵn, rất nhanh là xong.



Đang nói chuyện, ngoài sân đột nhiên vang lên một trận ồn ào, ầm ĩ hỗn tạp, thu hút sự chú ý của mọi người.


Triệu thị vội vàng đi ra cửa, liền thấy lão đầu tử nhà mình dẫn theo một đám người trở về, nhất thời có chút chưa kịp phản ứng.



Lâm Trường Thụ vừa nhìn thấy bà liền vội hỏi, “Lão bà, lão đại, lão nhị đều ở nhà chứ?”

“Ở đây ở đây, có chuyện gì vậy? Trưởng làng cũng đến à?” Triệu thị gật gật đầu, chỉ vào trong sân, ánh mắt nhìn về phía Lý Chính - trưởng làng đang đứng sau Lâm Trường Thụ.


Lý Chính trên mặt lộ rõ vẻ mệt mỏi, thấy bà nhìn qua, chỉ có thể miễn cưỡng nhếch mép.


“Đệ muội à, vừa rồi Trường Thụ đến nhà ta nói chuyện, đúng lúc mọi người đang ở nhà ta bàn bạc chuyện cùng nhau mua lương thực, cũng đều nghe thấy.


Vốn định hỏi rõ ràng một chút, nhưng Trường Thụ nói hắn cũng không biết nhiều lắm, cho nên, ta liền nghĩ đến trực tiếp hỏi lão đại, lão nhị nhà muội.


Chuyện chạy nạn này không phải chuyện nhỏ, mọi người phải hỏi rõ ràng mới biết nên làm như thế nào chứ?”

Triệu thị nghe vậy cũng hiểu chuyện gì xảy ra, vội vàng mở rộng cửa, để mọi người vào trong sân.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận