Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Ta Quyến Rũ Vai Ác Trong Văn Niên Đại


Ông Chu và bà Chu do dự mãi, sau đó mới bắt đầu ăn.

Màn thầu Tần Lâm cho họ ăn có vị ngọt, vừa mềm vừa thơm, hương vị cực kỳ ngon.

“Trước đó, cháu có đi lên núi bắt được một con thỏ hoang, còn nhặt được hai ổ trứng gà rừng, đào được một số măng núi, bây giờ cháu ra ngoài nấu cơm cho ông bà ăn.


Bà Chu giật mình, không ngờ cô còn có bản lĩnh này.

Không chung đụng thì không biết nhưng một khi chung đụng rồi, hai ông bà cụ mới khẳng định Tần Lâm không phải hạng người giống như cháu gái mình đã nói.

Trên người cô gái trẻ này toát ra vẻ lanh lợi, thông minh nhưng ánh mắt kia rất rõ ràng, đoan chính, hoàn toàn không phải hạng phụ nữ lỗ mãng, lòng dạ không đứng đắn kia.

Tần Lâm quay về nhà bếp, cô định xử lý con thỏ kia.

Thế nhưng cô chưa từng lột da thỏ, cũng không biết có khó không.


[Ký chủ, cô có thể đổi lấy khả năng siêu đầu bếp một lần, vậy thì vấn đề này có thể giải quyết rồi.

]
“Bao nhiêu điểm tích lũy?”
Cô hơi keo kiệt, vừa nghe nhắc đến khả năng siêu đầu bếp thì rất phấn khởi nhưng nếu tốn quá nhiều điểm tích lũy thì chắc chắn cô không đồng ý.

[Đổi khả năng siêu đầu bếp dùng một lần duy nhất mất một ngàn điểm tích lũy, đổi vĩnh viễn mất một trăm vạn điểm tích lũy.

]
Hiện tại trong tay Tần Lâm có một trăm ba mươi vạn điểm tích lũy, vẫn có thể dùng thử một lần.

Dù sao cô cũng phải thử dùng sản phẩm của hệ thống, để xem rốt cuộc có được hay không.

Sau khi thử đổi khả năng siêu đầu bếp một lần, Tần Lâm chỉ cảm thấy trong cơ thể mình có sự thay đổi, ngón tay hơi giật, cảm giác dường như ngón tay cũng linh hoạt hơn bình thường.

Khả năng siêu đầu bếp này không khiến Tần Lâm thất vọng, cô nhẹ nhàng lưu loát lột da thỏ, rửa sạch sẽ.


Cô bắt đầu nấu, mùi thơm của món ăn đã lan đến phòng khách.

[Ký chủ, cô nấu thịt thỏ quá thơm, hàng xóm gần đây đều bị thu hút mà kéo đến cửa nhà cô rồi.

]
Ở thời đại này mà nói, trong nhà ai có thịt cũng không phải chuyện hay.

[Đề nghị ký chủ hãy đổi tấm chắn không gian để ngăn cản mùi thơm của món ăn bay ra ngoài.

]
Ít nhiều gì thì Tần Lâm vẫn có lòng muốn khoe khoang, cô cũng muốn để người ta thấy được khả năng nấu nướng của mình tốt thế nào.

Nhưng vì tính đặc thù của thời đại này, ai muốn ăn thịt còn phải lén lút, không ai có suy nghĩ muốn khoe khoang giống như cô thế này.

“Bao nhiêu điểm tích lũy?”
[Đổi một lần duy nhất một ngàn điểm tích lũy, đổi vĩnh viễn là mười vạn điểm tích lũy.

]
Tần Lâm: “Nếu đổi tấm chắn không gian vĩnh viễn thì sau này ta nấu món ăn gì đó thì mùi thơm cũng không truyền ra ngoài đúng không?”
[Ký chủ rất thông minh! Trả lời chính xác!]


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận