Mang Theo Di Động Chạy Nạn Ta Bị Tháo Hán Trọng Sinh Kiều Dưỡng


Đại tỷ tuy rằng đã khỏe mạnh hơn so với trước kia nhiều rồi, nhưng nương nói, dù sao đại tỷ trước đó vẫn còn là ma ốm, lúc chạy nạn sở dĩ nhìn khỏe mạnh như vậy, một phần là do đại tỷ đang giả vờ kiên cường, cố gắng chịu đựng để không làm mọi người lo lắng, hai là do đại tỷ là người có duyên mà pháp bảo lựa chọn, có Phật Tổ phù hộ.

Nếu như không có pháp bảo, hoặc là mệt mỏi tới mức không thể chịu được nữa, thì đại tỷ sẽ lại trở về bộ dạng ốm yếu như cũ.

Cho nên, đại tỷ cần được cô bé bảo vệ chăm sóc.

Kim Dục: “! ! ” Cô dọc theo đường đi thể hiện mạnh mẽ như vậy, không chỉ có thể thuần phục dã thú, mà còn đá bay thổ phỉ, bắn chết sơn tặc, vậy thì yếu chỗ nào?Cha cùng nương rốt cuộc đã ở sau lưng cô ngấm ngầm truyền cho muội ấy những tư tưởng gì vậy?“Cốc cốc cốc!” Tiếng gõ cửa vang lên.

Có người ở bên ngoài nói: “Các vị khách nhân tôn quý, chúng tôi là bá tánh Nham Cốc Thành, tướng quân nói các vị đã mệt mỏi, cho nên liền kêu chúng tôi giúp mọi người đưa nước ấm lại đây.


”Kim Dục vội mở cửa ra, chỉ thấy có ba lão phụ nhân lưng gù tóc hoa râm cùng với bốn lão hán có màu tóc tương tự đang đứng trước cửa, trên gương mặt phúc hậu của bọn họ đang nở nụ cười, có người ôm bồn gỗ, có xách theo thùng nước, hai cái thùng gỗ bên trong phân biệt đựng nước ấm với nước lạnh.

Trong đó có một lão hán cười nói: “Cô nương, lão hủ họ Vương, cô nương có thể kêu ta là Vương lão đầu, hôm nay trời có chút lạnh, mọi người có thể tẩy rửa bằng nước nóng cho ấm áp.

”“Đa tạ Vương…… Lão gia tử.

” Kim Dục thật sự kêu không ra hai chữ “Lão đầu”, bởi vì rất không lễ phép: “Diêm tướng quân thật là chu đáo, bọn cháu cũng đang muốn đi tìm nước, thì mọi người liền đưa tới, thật sự vô cùng cảm tạ.

Vương lão gia tử, ngài đưa thùng nước cho cháu đi, để cháu tự xách.

”“Không cần cảm tạ, đừng khách khí!” Vương lão đầu cười ha hả nói: "Tiểu cô nương như con làm sao có thể xách được thùng nước nặng như vậy?"Nói xong ông đưa thùng nước cho lão phụ nhân bên cạnh: “Lão bà tử, bà giúp tiểu cô nương xách thùng nước vào đi.

”Trong phòng này có tiểu cô nương ở, ông là một đại nam nhân không tiện đi vào.

“Được!” Lão phụ nhân gật đầu, xách nước vào phòng nói: “Tiểu cô nương, cháu cũng đừng khách sáo, lão thái bà ta nhìn thì lớn tuổi, nhưng sức lực cũng không nhỏ đâu.

Ai u! Trong phòng còn có hai tiểu cô nương nữa, lớn lên cũng thật xinh đẹp.

”Mấy người mẹ Kim đang ở vài gian phòng cách vách nghe được động tĩnh, đều mở cửa đi ra, biết được là Diêm tướng quân kêu người tới đưa nước ấm cho họ, liền sôi nổi cảm ơn.


Sau khi đem nước cùng bồn phân phát hết cho mấy người Kim Dục, đám người Vương lão đầu lại chỉ cho bọn họ biết vị trí của nhà bếp và giếng nước rồi mới đi, bồn nước với thùng nước đều để lại đây, để khi mấy người Kim Dục muốn sử dụng, cũng có thể lấy mấy thứ này đi múc nước.

Ấn tượng của Kim Dục đối với thành Nham Cốc càng lúc càng tốt.

Diêm tướng quân là người tốt, những bá tánh này cũng là người tốt, bọn họ đều rất hiền lành tốt bụng.

Sau khi tắm rửa sạch sẽ thay quần áo xong, Kim Dục dẫn theo hai tiểu nha đầu Kim Kiều với Lương Nguyệt cùng nhau ngủ một giấc thật ngon.

Ngủ ngủ liền cảm thấy đói.

Kim Dục còn buồn ngủ bò dậy, đang muốn lấy vài thứ trong không gian ra ăn, thì ngoài cửa lại truyền đến tiếng đập cửa.


Sau đó mở cửa mới thấy, người tới vẫn là đám người Vương lão đầu, chỉ là lần này phía sau bọn họ còn có thêm ba tiểu nha đầu, mỗi người trong tay đều bưng thức ăn nóng hổi.

“Tiểu cô nương, các ngươi đói bụng rồi phải không, chúng ta là tới đưa đồ ăn.

” Vương lão đầu mỉm cười hiền từ.

Những người khác cũng là vẻ mặt thân thiện, ba tiểu nha đầu kia còn đang chăm chú nhìn bò rừng vương với Tật Phong đang nằm ngủ trong viện.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận