Mang Theo Di Động Chạy Nạn Ta Bị Tháo Hán Trọng Sinh Kiều Dưỡng


Lần đầu ngồi thuyền lớn, đám người cha Kim vô cùng tò mò, nhìn chỗ này chỗ kia, đem tất cả phòng trên thuyền đều nhìn qua một lần, sau khi xem xong thì tập thể nắm lan can nôn mửa.

Ngoại trừ Kim Dục, Lương Nguyên, Đinh Phong, Đinh Tiêu bốn người không say sóng ra, thì mấy người còn lại đều bị say sóng.

Một đám nôn thốc nôn tháo đến nỗi mặt mày trắng bệch, thiếu chút nữa đã nôn ra hết bữa tối hôm qua.

“Ai! Ai! Khó chịu muốn chết!” Sau khi cha Kim nôn xong liền nằm liệt trên thuyền, nghẹn ngào đến chảy cả nước mắt: “Rõ ràng trước kia ngồi thuyền nhỏ cũng chưa từng muốn nôn.

”Mẹ Kim ngồi dựa lưng vào lan can: “Ông chỉ mới ngồi thuyền nhỏ một lần, còn không đến nửa canh giờ, nhưng chúng ta bây giờ ngồi thuyền lớn, lênh đênh trên mặt nước hơn một canh giờ, còn có thể giống nhau sao?"Kim Lan suy yếu kêu lên: “Mới hơn một canh giờ mà chúng ta đã thảm thành như vậy, kế tiếp thì phải làm sao đây?”Kim Dục đau lòng an ủi, cho mọi người uống nước: “Dì cả đừng sợ, chúng ta trước uống nước súc miệng đi, đây là lần đầu tiên mọi người ngồi thuyền nên mới không quen, chờ lâu rồi thì sẽ ổn thôi.


"Kim Hổ mềm oặt nhìn cô: “Đại tỷ, tỷ cũng là lần đầu tiên ngồi thuyền, vậy tại sao lại không bị say sóng? Rõ ràng tỷ còn yếu hơn đệ.

”Kim Dục đi qua vỗ vai cậu nhóc nói lời thấm thía: “Tiểu đệ, như vậy chứng tỏ một điều, tỷ đã không còn yếu nữa, tỷ mạnh hơn đệ nhiều.

”Kim Hổ kiên quyết không thừa nhận bản thân mình yếu: “Không đúng, tỷ không khỏe bằng đệ, chỉ là gặp may mắn, chờ một lát nữa, tỷ khẳng định sẽ nôn kịch liệt hơn đệ.

”Sau nửa canh giờ, đám người cha Kim không thể chịu đựng được nữa, được mấy người Kim Dục từng bước từng bước đỡ vào phòng, nằm ở trên giường đờ đẫn như người mất hồn.

Kim Dục giúp Kim Hổ đắp chăn đàng hoàng: “Tiểu đệ, thấy không, tỷ không phải dựa vào may mắn, mà là dựa vào thực lực không say sóng.

”Kim Hổ: “……” Linh hồn đang trong quá trình thoát xác, không nghe rõ cô đang nói gì.

Đinh Phong với Đinh Tiêu nhìn đến bộ dạng thê thảm của đám người cha Kim, bối rối gãi gãi đầu, khó hiểu hỏi Lương Nguyên: “Bọn họ đều say sóng, vậy tại sao chúng ta lại không say sóng?”Lương Nguyên nhìn hai người một cái: “Tâm tư đều đã đặt hết lên việc học lái tàu, nên hai người làm gì còn có thời gian say sóng, với lại nếu gục hết thì ai sẽ thay thế cho tôi?”Việc cầm lái thuyền không thể chỉ dựa vào một mình hắn, mà ai cũng cần phải học cách lái thuyền.

Nhìn thấy hai người Đinh Phong chăm chỉ đi theo Lương Nguyên học lái tàu, Kim Dục liền đi nhà bếp.


Trên thuyền có bếp lò, trên bếp có đặt hai cái nồi sắt lớn, một cái dùng để đun, một cái dùng để chưng cơm, đáy lò được đầm bằng đất, ngăn cách bằng một lớp tôn nên lửa không thể đốt tới boong thuyền.

Diêm Tùng hỗ trợ chuẩn bị đồ đạc, ngoại trừ rau dại, thịt, cá, than củi ra, thì còn có một bao tải củi gỗ lớn, cũng đủ cho đám người Kim Dục nhóm lửa nấu ăn trên thuyền trong những ngày này.

Thừa dịp đám người cha Kim còn đang ngủ, Kim Dục lấy gạo trong không gian ra chưng cơm, vừa chưng cơm vừa nấu ăn.

Nghĩ tới mình đã xuyên lại đây lâu như vậy rồi, còn chưa từng vào bếp nghiêm túc nấu ăn lần nào, mà chỉ từng đi theo mẹ Kim học chưng cơm, cho nên hôm nay Kim Dục liền muốn bộc lộ tài năng.

Nhớ tới trong di động có bán các loại gia vị, cô liền dùng di động mua gia vị làm thịt kho tàu, lấy thịt lợn rừng ra, làm sạch da, chặt miếng nhỏ vừa ăn, chần qua nước rồi cho dầu vào nồi chiên, sau đó vớt bớt dầu ra, thêm vào các gia vị như đại hồi, vỏ quế, hương diệp,.

.

, xào đến khi mùi thơm bay ra, lại đổ thêm một chén lớn nước linh tuyền vào, cuối cùng vặn lửa to nấu đến khi thịt lợn rừng chín mềm cạn nước, kết quả là một nồi thịt lợn rừng kho tàu đầy đủ sắc hương vị đã xuất hiện.


Nấu thịt kho tàu xong tiếp theo là xử lý rau dại, trụng sơ qua nước làm rau trộn.

Sau khi chuẩn bị xong các món ăn, thì đám người cha Kim cũng bị đói tỉnh, ngủ một giấc, tinh thần của họ cuối cùng cũng khá hơn.

Mọi người đều ngửi thấy mùi thịt, nên vội vàng đi tới nhà bếp, sau đó liền thấy được một tô thịt kho tàu lớn cùng với rau dại trộn.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận