Mang Theo Di Động Chạy Nạn Ta Bị Tháo Hán Trọng Sinh Kiều Dưỡng


Bò rừng vương không hiểu tại sao đám người Kim Dục lại muốn đẩy tảng đá, nhưng trông có vẻ chơi rất vui nên nó cũng đi theo qua, muốn thử dùng “chân trước” đẩy tảng đá giống mấy người Kim Dục.

Nhưng móng trước của nó đá tảng đá còn có thể, đẩy tảng đá thì thôi bỏ đi, còn không có lực bằng đầu của nó đâu.

Bò rừng vương tức giận đến mức cái mũi phun khí, trừng mắt nhìn đám người Kim Dục một cái, đổi thành dùng đầu đâm tảng đá, nó vừa đâm vừa nhìn mọi người, giống như muốn nói mấy người cũng dùng đầu đâm tảng đá đi, đừng dùng chân.

Kim Dục đám người không hiểu nó đang nói cái gì, nghĩ rằng nó đang muốn cảm ơn, liền lập tức mỉm cười xua xua tay với nó: “Không cần cảm ơn, được rồi chúng ta tiếp tục đẩy, một! hai! ba, dùng sức!”Bò rừng vương: “! ! Mu?” Mấy người tại sao không đổi thành đầu nha! Nghe không hiểu lời lão ngưu nói sao? Ngu ngốc!Nó lười phản ứng với đám dị loại này, dùng đầu đâm thật mạnh vào tảng đá.

Kim Dục thấy mọi người đều đang dùng sức, hơn nữa bò rừng vương cũng tham gia vào, nên ở lúc hô một hai ba liền dốc hết toàn lực, đi theo mọi người cùng nhau đẩy.

“Rầm!” Tảng đá bị đẩy lăn ra.


Kim Dục vừa mừng vừa ngạc nhiên, ô oa! Bổn béo, a, không đúng, bổn gầy quả thực đã biến thành đại lực sĩ.

Kim Dục mừng rỡ tiếp tục đẩy.

“Mọi người tiếp tục đẩy, một hai ba, dùng sức, hây da!”Dưới sự đồng tâm hiệp lực của mười bốn người cùng với một con bò rừng, cuối cùng tảng đá lớn cũng đã bị đẩy đi, lộ ra cửa động.

Bò rừng vương vô cùng vui vẻ, chân đạp về sau lấy sức đâm tới càng mạnh hơn.

Theo ánh sáng từ từ chiếu vào, đại hổ cũng nhìn thấy mấy người Kim Dục với bò rừng vương đang đứng bên ngoài, nó vội vàng chui rúc càng sâu vào trong động.

Con bò đáng chết quá bắt nạt hổ!“Mu!” Bò rừng vương vui mừng kêu lên với đại hổ.

Mèo ơi, mi được cứu rồi, mau ra đây nha!“Rống!” Cút! Đừng quấy rầy ta nghỉ ngơi! !.

Đám người Kim Dục mệt đến mức mồ hôi đầy đầu, nhìn thấy bò rừng vương đang giao tiếp với đại hổ, liền đều đi đến bên cạnh nghỉ ngơi.

Mười lăm phút sau, nhìn thấy đại hổ vẫn không chịu ra, bò rừng vương còn đứng ở ngoài cửa động kêu "mu mu mu" với nó.

Mấy người Kim Dục đều cạn lời, cũng không thèm quan tâm bò rừng vương nữa, vội vàng cầm đồ vật lên rời đi chỗ này, muốn đi tìm một chỗ thích hợp để nghỉ ngơi trước khi trời tối.


Còn tại sao lại không ở chỗ này nghỉ ngơi? Đương nhiên là bởi vì trong động có đại hổ bốn phía còn có thi thể nha, nhìn vừa đáng sợ vừa ghê tởm, hơn nữa ngoài việc tối ngủ rất có thể gặp ác mộng ra thì còn ăn không vô.

Trời tối, mọi người tìm hồi lâu vẫn không tìm được chỗ thích hợp, cũng không gặp được người nào khác, liền đơn giản nghỉ ngơi tại chỗ nhóm lửa ăn cơm tối, sau đó lấy bạc tìm được từ hai huynh đệ Trần Lập ra chia đều.

Đột nhiên nhận được nhiều tiền tài ngoài ý muốn như này, mọi người vô cùng vui mừng, đêm đó trực tiếp mua thêm vài món ăn ngon trong di động đổi khẩu vị.

Sữa bò, bánh nướng trứng chảy, que cay, cá bống kho, mọi người ăn ngon đến mức miệng toàn dầu mỡ.

Chỉ mới ăn một lần, mấy người Lương Nguyên đã ăn nghiện mấy món này, thật sự ăn quá ngon!Về sau bọn họ muốn kiếm được thật nhiều tiền, để có thể mua thêm nhiều đồ ăn ngon như vậy.

Có phải Phật Tổ mỗi ngày đều có thể ăn được đồ ăn ngon như vậy không? Thật hâm mộ Phật Tổ!Vốn tưởng rằng đổi chỗ sẽ không gặp ác mộng, nhưng đêm đó vừa ngủ Kim Dục, Kim Kiều, Lương Nguyệt, Kim Hổ, Đinh Sái, Kim Lan với cha Kim bảy người đều gặp ác mộng.

Kim Hổ cùng với Lương Nguyệt còn bị sốt, rõ ràng là đã bị chuyện xảy ra ban ngày dọa sợ quá mức.

Tuy rằng lúc đó mọi người không có khóc ra, cũng không nói mấy câu như sợ hãi linh tinh, nhưng thật sự là đều bị dọa sợ, chỉ có vẫn luôn cố gắng kìm nén lại mà thôi.


Lần này thật sự làm mấy người lớn đau lòng muốn chết.

Cũng may trên người bọn họ còn có dược do Tống thần y đưa, bên trong có thuốc hạ sốt nên mọi người liền vội vàng đưa cho hai đứa nhỏ uống.

Buổi tối hôm nay, Kim Lan với mẹ Kim vẫn luôn ở bên cạnh nhìn Kim Hổ với Lương Nguyệt.

Giờ mẹo mặt trời mọc, dưới sự chăm sóc cẩn thận của hai người mà hai đứa nhỏ rốt cuộc cũng hạ sốt.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận