" Mẹ con vẫn luôn đối với muội ấy tối lắm , sau này cũng thế"
Bữa tối, ăn thịt kho trứng và tim heo xào ngon tới muốn nuốt luôn cả đầu lưỡi, mấy người Lâm gia sợ hãi than, tay nghề của Vi Vi thật sự quá tốt, dĩ nhiên đã là thịt thì dù chế biến thế nào với mấy người lâu không được ăn thịt cũng cảm thấy ngon cực kỳ
Bên nhà Vi Vi, sau khi ngon lành ăn xong bữa cơm trắng, Vi Vi mang vải và giày ra ngoài để ông bà thử:" Ông bà cháu mua giày và vải về may quần áo, khi nào rảnh bà may cho mỗi người một bộ được không ạ?"
" Vi Vi cháu mua giày với vải làm gì, quần áo vẫn còn mặc đươc mà" Bà Hứa đau lòng nói, thế này thì tốn bao nhiêu tiền chứ
" bà, bà xem giày của ông bà rách thủng hết rồi, quần áo thì làm gì còn chỗ nào vá được nữa, ông bà yên tâm cháu kiếm được rất nhiều tiền, mấy hôm nữa mọi người rảnh chúng ta còn phải sửa lại nhà nữa"
" Ong bà yên tâm, cháu đều có tính toán cả, không lãng phí tiền bạc đâu, ông bà cứ chờ hưởng phúc thôi"
" Được rồi, được rồi, ông bà nghe vậy cũng yên tâm"
Sau một tháng hái mộc nhĩ thì cuối cùng mọi người cũng không tìm được mộc nhĩ nữa, có thể phải đợi một thời gian nữa, mộc nhĩ lớn lên, mới có thể hái tiếp, một tháng này nhà thím Lâm áp đảo số lượng người trong 4 lần đi chợ phiên, lần sau nhiều hơn lần trước, cũng kiểm được 15 lượng bạc.
Chuyện này làm cả Lâm gia mừng phát điên, này có kiếm mấy năm cũng không được đâu, không ngờ chỉ một tháng mà đã có thể kiếm được nhiều như thế.
Hứa Vi Vi có 3 người nên chỉ kiếm được 10 lượng, cô dự định mấy hôm nữa sẽ nhờ người sửa lại nhà:" Ông bà nội, mấy hôm nữa nhà chúng ta nhờ người tới sửa lại nhà đi, cháu còn muốn rào thêm tường bên ngoài, nhà chúng ta ít người, nên quây tường lại thì an toàn hơn.
"Tháng này nhà chúng ta kiếm được tổng công là 10 lượng 368 xu, cháu nghĩ nên sửa nhà lại tốt một chút, để mùa đông có đến cũng không lo lắng nhiều"
" Kiếm được nhiều như vậy sao" hai người kinh ngạc nói
" Vâng ạ"
" Ông bà, hai người cầm 5 lạng bạc này cất đi làm tiền riêng, còn lại 5 lượng cháu muốn dùng 3 lượng để sửa lại nhà"
" Ông bà cầm nhiều tiền như thế làm gì, cháu cứ cất đi, sau này làm của hồi môn cho mình" Bà Hứa không chịu nhận nói
" Ông bà, hai người sao đã muốn đuổi cháu đi sớm vậy, cháu muốn ở với ông bà càng lâu càng tốt" Hứa Vi Vi phụng phịu nói
" Được cháu ở cả đời cũng được, nhưng tiền thì phải cầm lại " Bà Hứa nói
" Bà ơi đây là tiền riêng, cháu để cho hai người phòng thân, sau này chúng ta còn có thể kiếm tiền, cháu còn có thể bán thứ khác nữa, không chỉ mỗi mộc nhĩ khô đâu"
" Vậy được, ông bà cầm, nếu sau này muốn dùng tiền thì cứ nói biết chưa"
" Ông bà yên tâm, sau này cháu chắc chắn sẽ có rất nhiều tiền ạ"
Hứa Vi Vi cũng đem chuyện sửa nhà nói với thím Lâm, cả nhà cũng ủng hộ lắm, sau đó cũng muốn tìm người sửa lại nhà kiên cố hơn, thế là hai nhà khí thế ngất trời đi mời người trong thôn giúp sửa nhà, lúc này mấy người dân mới bàn tán, không biết tại sao bọn họ có tiền để sửa lại nhà
" Lâm tẩu tử, sao tự nhiên lại sửa nhà thế, nhà bà phát tài à" Một thím tò mò hỏi, thím này là Lưu nhị thẩm coi là hàng xóm Lâm gia, bình thường cũng thi thoảng tới chơi